Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngồi  giường  thất thần, hai tay ôm chặt lấy bụng mà    tính toan thế nào khi  họ đang toan tính  hại đến con ...  bỏ  thì  nhưng  sợ sẽ ảnh hưởng đến  , với  còn  Lan nữa, nếu     đưa luôn con bé theo cùng, nếu  khi    thì chắc chắn   thế chính là nó.
  thừ ở giường một lúc thì Kiên  , mặt Kiên trầm xuống,     với ánh mắt đăm chiêu. Tâm can  cũng rối bời, giờ phút  nếu  ghét Kiên thì cũng  , chỉ là khi đối diện  sợ   hơn thôi.
-Mẹ  gì với  mà thấy mặt  buồn ?
 giả vờ quan tâm hỏi, Kiên cũng vội trả lời qua loa với 
-Không gì  em. Chỉ là công việc thôi.
-Thế ?
-Ừ.
-Mà  nè, ngày mai  cho em về nhà em một lúc nha. Em về thằm ,    bệnh ạ?
-Chẳng   mới về đây  em?
-Thì về thấy  bệnh nên em mới  sang với  nữa đó. Hay là    cho em về.
-Không . Ừ để mai  đưa em sang. Thôi ngủ .
Cuối cùng  cũng thuyết phục  Kiên cho  về nhà, với   khi cưới  Kiên  hứa cho  qua  nhà  nên giờ  về họ cũng   lý do ngăn cản. Kiên đưa  sang nhà   . Ngay lúc chỉ   và ,  nhanh chóng 
-Mẹ? Nếu bây giờ   ở đây nữa thì  còn chỗ nào để  ở tạm  ?
 bất ngờ thốt  câu hỏi  khiến cho     bất ngờ. Bởi bà   dự tính của  nên liền cau mày hỏi 
-Là  Cúc? Con  gì mà   hiểu  hả con?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-lai-tu-dau/chuong-31.html.]
  , định bụng giấu    nhưng cuối cùng chẳng thể giấu  vì đây là chuyện nghiêm trọng, với bây giờ chỉ còn   nên  đành nương tựa   mà thôi.
 nghẹn ngào kể cho   tất cả. Khi  xong   quá đổi kinh hoàng. Những sợi gân xanh  trán  phút chốc nổi lên
-Trời ơi    chuyện kinh hoàng thế  hả con. Thế thời gian qua con sống ở đó    hả?
 sụt sùi cánh mũi gật đầu
-Con sống   ạ nhưng bây giờ   còn  nữa . Mà lúc nãy con  hỏi  nếu   ở đây thì còn chỗ nào ở nữa  đó? Mẹ trả lời con  với.
Mẹ  im lặng suy nghĩ, một lúc  bà trả lời
-Dì ba con lấy chồng ngoài bắc và lập nghiệp ngoài đó mấy chục năm .  mà…
Trong mắt   chút đắn đo,  cũng hiểu là  đang ngại  phiền dì bởi vì ngày xưa  kể    và dì ba là chị em cùng  khác cha. Sau khi dì ba  lấy chồng, dì cũng  về quê đôi ba  nhưng từ khi bà ngoại mất là dì   về nữa,lắm lút giỗ ngoại    gọi thì dì  thẳng là  mất  về tốn kém   thấy ngoại nên thôi dì sẽ  về . Ở đây   cứ lo cúng ngoại  bao nhiêu thì cúng. Từ đó hai chị em xa cách và lạc  đến bây giờ. Thế nên nếu khi  tận ngoài đấy để tìm sự giúp đỡ của dì chắc chắn   ngại lắm. Biết là ngại nhưng bây giờ  cũng hết cách dù  thì tình tLan ruột thịt cũng hơn  ngoài. Vã  dì ở tít xa ngoài đó để  ở cũng yên tâm. Nghĩ thế  liền  với 
-Mẹ nè bây giờ tiền hôm cưới bên nhà Kiên đưa bao nhiêu  cứ lấy đặt vé máy bay  bay  dì ở tạm  , chứ khi con trốn  con để   con  yên tâm. Mẹ  đó    nhắn con cái địa chỉ con bay   nha.
Mẹ   giấu  sự lo lắng, bà cầm tay  
- con đang bầu,  lo lắm. Hay chúng  báo công an  con.
 trấn an .
-Con cũng nghĩ tới việc báo công an  , nhưng bây giờ chúng    chứng cứ công an cũng chỉ theo dõi chứ   gì họ . Ngược   con Kiên sẽ    hại . Mẹ  con  bay  đó  ,  con lựa thời cơ con tìm cách đưa theo con bé đang ở cùng nhà với con  nữa.
-Mẹ sợ con gặp nguy hiểm lắm Cúc ? Tại  gia đình   rơi   cảnh  hả Cúc.
-Không    ạ. chỉ cần  bình an nhất định  con  sẽ gặp  ạ.
-Trời ơi con …