Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Quân chở  loanh quanh Quân phố,    , ôm lấy tấm lưng rộng lớn mở to đôi mắt  dòng  qua  đông đúc. Tự cảm nhận từ ngày yêu ,   thấy yêu thêm cái Quân phố , thấy yêu những con đường, những hàng cây, những kỉ niệm mà chúng   cùng   qua.
Tấp xe  công viên Hoàng Văn Thụ. Cái công viên quen thuộc từ ngày còn là sinh viên đến bây giờ mỗi  rảnh là chúng   ghé qua . Giờ  cũng tối nhưng nơi  vẫn đông  lắm. Vẫn là điểm đến lý tưởng cho những cặp đôi dắt   hẹn hò.
Quân đưa bàn tay đan chặt bàn tay . Hai đứa  quanh công viên,   chung  cái ghế đá quen thuộc 
Anh đưa mắt  quanh  đó hỏi 
-Bao năm qua nơi  vẫn thế đúng  em?
 đang  quanh tìm những đôi yêu  để tò mò rình xem họ  hôn  ? Nên   hỏi   chút bất ngờ.
-Anh hỏi  là  ạ?
Anh   thật ,   trả lời xong là đôi mày  lập tức nhíu chặt .
-Là vẫn thế vẫn chẳng  chút tiến triển nào ngoài việc nắm tay?
Ơ   như thế là ý gì?  vẫn  hiểu  dụng ý trong câu   nên liền hỏi  
-Là . Anh  gì em  hiểu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-lai-tu-dau/chuong-4.html.]
-Là ý  thế ?
Vừa  xong  liền khẽ cúi đầu gần sát mặt   bất ngờ đôi môi  chạm  môi  và bắt đầu mút lấy.  vì hành động  của  mà sững . Đôi mắt mở to  , trái tim đập mạnh trong lòng n.g.ự.c như  vọt  ngoài nhưng chẳng dám kháng cự chỉ đành im lặng mặc tình cho  đang từ chút từ chút chiếm lấy bờ môi nhỏ của .
  hiểu vì  hôm nay   hành động như ,  chút bất ngờ,  chút manh động nhưng  đó là một cảm giác lâng lâng sung sướng. Cả   tất cả mạch máu, cùng dây thần kinh đều căng thẳng đến mức  đứt tung  khi môi  chạm môi ,  ngọt ngào,  kích thích. Sau bao nhiêu năm yêu , giữ cho  những tình cảm trong sáng nhất,   là ngoại lệ khoảnh khắc gần   thật tình  chẳng   diễn tả  cho Quân lời, khi mà bây giờ  càng hôn thật , môi  nuốt trọn môi    thấy run và hồi hộp vô cùng.
Quân vẫn quyết liệt hôn , đầu lưỡi  giờ đây liên tục càn quét và di chuyển sâu  bên trong. Anh lướt  đến ,  càng  kích thích đến đó, hai cánh tay vô thức  tự chủ  mà vòng lên cổ   gì chặt. Mắt chạm mắt, mũi chạm mũi. Hai  thở hổn hển hoà quyện   thổn thức theo từng nhịp của hai con tim đang đập điên cuồng…
Mãi một lúc  khi đôi môi    mút lấy gần như là sắp sưng cả lên,  chẳng còn thở nổi thì Quân mới chịu buông  . Có  khí  thở lấy thở để mấy   đó mới bẽn lẽn hỏi ,     bất ngờ nên  cảm thấy ngại lắm
-Anh? Sao tự nhiên  ?
Nhìn  đỏ mặt vì ngại, thế nhưng trong mắt   đỏ hơn. Anh nghiêm túc   
-Anh  chúng  chia tay.
Anh  xong  như ngã quỵ. Bao nhiêu cảm giác ngọt ngào bây giờ trong khoảnh khắc liền vỡ  như Binng bóng xà phòng.   bật dậy, đôi cLan vô thức thụt lùi cách xa  mấy bước, bờ môi tắt hẳn nụ  để   má là hai hàng nước mắt. Có lẽ nào ngày hôm nay  đưa   là ngày  cuối,  lẽ nào  tất cả  vẫn sẽ bỏ rơi  để về với gia đình..  lẽ nào.
Lòng  quặn thắt,  ,  đau lòng đến mức nghẹn cả lời
-Tại   chia tay? Chẳng     vẫn sẽ bên em dù    ngăn cấm  ? Anh   thế mà, bây giờ   chia tay? Anh gieo cho em hy vọng  bây giờ  dập tắt hy vọng của em   hả? Chẳng lẽ  quên những gì     ?
     nấc lên, đau lòng đến mức chẳng thể thở nổi nữa, trong một ngày   đón nhận 2  đau, thử hỏi     thể chịu nổi  chứ?