Yêu Thầm - Chương 120

Cập nhật lúc: 2025-11-19 10:09:13
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Liên quan gì đến tớ?" Giọng cô lạnh ngắt, ẩn trong từng chữ là cơn gắt gỏng hiếm thấy ở Nhan Yểu.

Đầu dây bên , Triệu Tiểu Du khựng . So với nghi hoặc, cô nàng còn thấy ngạc nhiên hơn.

Không đến mức chứ. Giang Nghiên rõ là yêu Nhan Yểu c.h.ế.t , chọc cô giận đến thế?

"Cãi ?"

Nhan Yểu kẹp điếu t.h.u.ố.c giữa ngón tay, đưa lên môi rít một , phun mạnh một làn khói mới chậm rãi mở lời: "Chia tay ."

Thời gian như khựng. Cỡ hai giây , giọng Triệu Tiểu Du đột nhiên vút cao bên tai, còn vương chút phấn khích: "Vãi chưởng? Thật á? Đừng nhé?"

Quen Nhan Yểu nhiều năm, cô nàng thừa hiểu, nếu là Nhan Yểu chủ động đòi chia tay, thái độ của cô tuyệt đối như nuốt cả thùng t.h.u.ố.c s.ú.n.g giống bây giờ.

Bàn tay kẹp t.h.u.ố.c của Nhan Yểu khựng khẽ khàng, vẻ lạnh lùng mặt càng dày. Sự im lặng cho câu trả lời chắc nịch.

"Phì... hahahahahaha..."

Tiếng ở đầu dây vang vọng khắp căn phòng yên ắng, như đang hô "trời cao mắt".

Răng hàm như ngứa ngáy, mặt Nhan Yểu đen như đáy nồi.

"Anh kiểu gì? Có gì bắt nạt ? Không thì ai tự dưng đòi chia tay chứ." Cỡ một phút , đủ, Triệu Tiểu Du hỏi, "Nhìn cáu đến thế, chẳng lẽ thật sự để tâm đến ?"

Điếu t.h.u.ố.c cháy hết. Bàn tay Nhan Yểu khựng trong trung, lát cô mới dí tàn t.h.u.ố.c gạt tàn.

Im lặng dần bao trùm hai . Cơn giận trong lòng Nhan Yểu cũng lặng lẽ tan , chỉ còn đôi phần hoang mang và một nét trống rỗng.

"Tớ giận, chỉ là bất ngờ."

Rất lâu , Nhan Yểu cất tiếng.

Nghe , Triệu Tiểu Du thu nụ .

Cô nàng mừng nỗi buồn khác, chỉ là cảm thấy, lẽ thật sự một thể bước trái tim băng giá, lặng im của Nhan Yểu .

"Nhan Yểu, mười năm tình cảm bỏ là bỏ. Giang Nghiên là thích ." Nghĩ thấy chuẩn, cô nàng sửa: "Không, là yêu ."

"Nếu còn luyến tiếc , thì chủ động tìm hòa , mất mặt ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-bpna/chuong-120.html.]

Ánh mắt Nhan Yểu khẽ d.a.o động, ngoài cửa sổ.

Mây gió đẩy đến che khuất mặt trời đang cháy gắt, trời còn trong sáng như .

Một lúc lâu, cô hé môi đáp, mà như lẩm bẩm với chính : "Cứ , cũng đến lúc kết thúc ."

...

Nói thì , nhưng khi Nhan Yểu xuất hiện cổng Nhất Trung, cô tài nào hiểu nổi vì như ma xui quỷ khiến mà tới đây.

Chiếc mô-tô phân khối lớn đỗ ngoài cổng trường, Nhan Yểu tựa yên xe, ngôi trường quen thuộc lạ lẫm mắt, miệng rít t.h.u.ố.c hết đến khác.

Có lẽ vì lễ kỷ niệm thành lập trường, đúng giờ lên lớp mà trong khuôn viên vẫn thỉnh thoảng vài học sinh qua, trông thấy Nhan Yểu ở cổng, ai nấy đều hớn hở, kìm thì thầm với bạn bên cạnh.

Bọn trẻ bây giờ tuy sớm già dặn, nhưng rốt cuộc vẫn lăn lộn xã hội, tầm mắt cũng chẳng nhiều, nay bỗng chốc thấy một phụ nữ như Nhan Yểu, dĩ nhiên thấy lạ lẫm.

Bác bảo vệ trong phòng an ninh cô suốt một lúc, cứ ngờ ngợ cô đến để kiếm chuyện. Dù cô gái nhỏ xinh thật đấy, nhưng chiếc xe phân khối lớn phía và điếu t.h.u.ố.c kẹp giữa hai ngón tay, kiểu gì cũng khó mà gắn với bốn chữ "công dân gương mẫu".

Cô gái ở cổng đủ mười phút. Bác bảo vệ cứ tưởng cô nấn ná một lúc sẽ , nào ngờ cô cứ sừng sững ở đó chẳng động đậy, như thể đến tận cùng trời đất.

"Cô ơi, đây là cổng trường. Nếu việc gì, ơn rời sớm một chút ?"

Một giọng lấy gì hòa nhã bất chợt vang lên bên tai, kéo suy nghĩ của Nhan Yểu trở về. Đối diện đại mỹ nhân như thế mà bác bảo vệ vẫn lay chuyển, mặt lạnh tanh, như dán chữ "chán ghét" ngay lên trán.

Ông chỉ trong trường chỉ điếu t.h.u.ố.c tay cô, đường hoàng giáo huấn: "Đây là trường cấp ba, đa phần là trẻ vị thành niên. Cô cứ phì phèo hết điếu đến điếu khác, học sinh trông thấy là , hiểu chứ?"

"Xin ." Nhan Yểu búng tắt t.h.u.ố.c dứt khoát, động tác gọn gàng khiến sắc mặt bác bảo vệ cũng dịu phần nào.

" đến dự lễ kỷ niệm trường."

Trong mắt bác bảo vệ thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, cái hướng về Nhan Yểu đầy nghi hoặc.

Nhất Trung là trường trọng điểm tiếng ở thành phố H, học sinh trường phần nhiều đều là tinh xã hội. Tất nhiên cũng thiếu thích học, ví như Nhan Yểu thuở , mà thích học thì thường cũng chẳng ưa trường lớp, bởi hiếm khi dự kỷ niệm kiểu .

"Có thư mời ? Bản điện t.ử cũng ."

Chuyện kỷ niệm, nhà trường đương nhiên gửi thư mời cho tất cả cựu sinh viên, kiểu cựu sinh viên suốt ngày gây chuyện như Nhan Yểu thì khỏi . Còn dạng như Giang Nghiên với Tưởng Vũ mới là đối tượng Nhất Trung hoan nghênh nhất.

 

Loading...