Yêu Thầm - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-11-23 06:40:28
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Giáo sư Giang, tìm em chuyện gì ?"

Hơi thở nóng rẫy lướt qua vành tai, mang theo ngữ điệu đầy hàm ý vang vọng trong phòng nghỉ yên ắng, khiến Giang Nghiên bỗng cứng đờ, gần như tê dại nửa trong chớp mắt.

Bàn tay đang nắm chốt cửa bất giác siết , thể đàn ông căng chặt, ánh mắt dừng ở bàn tay đặt sát lên cánh cửa, như thể bắt gặp tại trận khi đang lén chuyện gì mờ ám, luống cuống .

Một lúc , Giang Nghiên xoay , đúng lúc Nhan Yểu cũng nghiêng tiến gần. Khoảnh khắc ánh mắt hai giao , Giang Nghiên mới bừng tỉnh nhận cách giữa họ đầy một gang tay.

Đôi mắt mèo xinh ánh lên tia sáng lấp lánh, khóe môi cong cong, đuôi mắt khẽ nhướn lên như gãi đúng chỗ ngứa, nụ khiến tim Giang Nghiên khẽ loạn nhịp.

Yết hầu khẽ lăn một cái, hai tay Giang Nghiên vẫn đặt lưng lên tấm cửa, mu bàn tay nổi gân xanh, giống như tâm trạng lúc của ahọ, căng thẳng đến cực điểm.

"Sao em ở đây?"

"Đây là công việc của em. Anh xem, em ở đây ?" Nhan Yểu nhướng mày, đưa tay lên, nhẹ nhàng lau giọt mồ hôi thái dương , thái độ quá mức tự nhiên khiến Giang Nghiên khẽ nhíu mày.

"Em ý hỏi chuyện đó."

Giang Nghiên ngốc. Dù Nhan Yểu là nhiếp ảnh gia, nhưng từ đến nay cô chỉ chuyên chụp minh tinh và tạp chí thời trang, mấy ông giáo sư già nua nghiên cứu?

Cùng là giới nghiên cứu học thuật, chẳng lẽ ảnh chân dung cũng dính dáng đến thời trang?

Anh nhớ đến hôm chụp chân dung tại studio của cô. Khi đó, cô như nữ vương trong lãnh địa của , kiểm soát cả thể xác lẫn linh hồn . Cảnh tượng ngày đến giờ vẫn còn hiện rõ mắt, cảm giác trán như lông chim khẽ lướt qua, dẫn tới từng cơn điện xẹt truyền khắp cơ thể, khiến bối rối bấu víu .

Anh vươn tay, túm lấy cổ tay cô, ngăn động tác lau mồ hôi , nhưng những giọt mồ hôi mới từ khi nào bắt đầu rịn .

Nhan Yểu chằm chằm đàn ông mặt, trong bộ âu phục nghiêm chỉnh, Giang Nghiên hôm nay càng lạnh lùng hơn ngày, nhưng cũng càng sức hấp dẫn.

Bộ vest cắt may hảo phô bày bộ tỉ lệ cơ thể , vai rộng eo thon, hông đầy đặn, từng chỗ một đều gần như mỹ. Mà chính cô cũng từng trải nghiệm cơ thể lớp âu phục, cảm giác chân thực, khó lòng quên .

Vừa khi hình, lòng cô sớm xao động. Chỉ là nơi giống studio riêng của , thể gì thì . Quan hệ giữa hai giờ đây... cũng còn như , thể chẳng cần kiêng dè.

"Anh nóng thật ?" Nhan Yểu cố tình hỏi.

Giang Nghiên đáp, chỉ lặng lẽ móc từ túi áo vest một chiếc khăn tay kẻ caro màu lam, cúi đầu lau ngón tay ướt của cô.

Ánh mắt Nhan Yểu nặng nề dõi theo , bắt sự nghiêm túc ẩn hiện khuôn mặt , bất giác phì .

Rút tay khỏi tay đang giữ, cô giành lấy chiếc khăn tay, lau sạch mồ hôi thái dương : "Lý do em xuất hiện ở đây... thật sự ?"

Hô hấp đột nhiên trở nên nông, nhịp tim rối loạn dần tăng tốc, nhắm thẳng về phía mặt như thể kiểm soát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-bpna/chuong-135.html.]

Nhan Yểu luôn luôn như thế, chỉ một câu , một hành động đơn giản thôi, cũng thể khiến tim loạn nhịp.

Giang Nghiên cố ý kháng cự. Dù đến tận lúc , vẫn đang giãy giụa trở thành kẻ vô tình. Điều thể với bất kỳ ai, ngoại trừ Nhan Yểu.

"Công việc ... hợp với em."

"Hợp đồng ký giấy trắng mực đen, gì mà hợp với hợp? Chẳng qua là kiếm tiền thôi." Nhan Yểu lau xong mồ hôi, đưa khăn tay trả tay Giang Nghiên, "Anh thấy em hợp, ai hợp? Có ai hiểu rõ hơn em..."

Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt dọc từ n.g.ự.c xuống bụng, dừng nơi thắt lưng: "Cả cơ thể của nữa."

Sống lưng Giang Nghiên cứng đờ, m.á.u trong bỗng chốc sôi sục chạy về nơi nên tới.

Sắc mặt đen kịt, lập tức đập mạnh tay cô đang càn, nghiến răng nghiến lợi: "Nhan Yểu, em...!"

lúc , bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng chuyện càng lúc càng gần.

"Ơ, giáo sư Giang nhỉ? Phỏng vấn tiếp theo là đến ."

"Trong phòng nghỉ ? Hồi nãy hình như thấy ."

"Nói thật, giáo sư Giang trai thật đấy. Với gương mặt thế , khoa học mà giới giải trí cũng chẳng thua ai!"

Hai nhân viên chương trình , khi mở cửa phòng nghỉ , thấy căn phòng trống , nghi hoặc : "Ơ? Kỳ lạ thật, nãy còn thấy rõ ràng bước đây mà."

...

Sau tấm bình phong nhựa, hai dán sát . Giang Nghiên ép nửa xổm, đối diện với ánh mắt Nhan Yểu, đầu mũi gần như chạm , thở hòa quyện.

Cách vài mét, tiếng trò chuyện của hai nhân viên rõ mồn một. Giang Nghiên nuốt nước bọt, giọng thấp đến mức chỉ hai thấy: "Sao trốn?"

Bình phong vốn là nơi để khách quý đồ, giờ trở thành chỗ ẩn náu của hai .

bình phong chẳng đủ cao để che khuất hình 1m88 của Giang Nghiên. Trong gian chật hẹp, vóc dáng cao lớn của trông thực sự chút uất ức.

"Vì... k*ch th*ch." Nhan Yểu đáp bằng chất giọng thấp quyến rũ, gương mặt bình tĩnh lời vô lý đến mức khiến nghẹn lời. "Hoặc là, giờ ngoài ?"

"..."

Nếu ban đầu nép tấm bình phong , thì cho dù thấy cũng đến mức khiến khác liên tưởng. hiện tại chủ động trốn đây , mà còn tự ngoài thì chẳng khác gì tự nhận " tật".

Giang Nghiên ngờ Nhan Yểu giờ trẻ con đến . Anh cô trêu ghẹo đến phát điên, mà vẫn thể gì ngoài để cô kéo mũi dắt .

 

Loading...