Yêu Thầm - Chương 197
Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:19:49
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:19:49
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
Quán cà phê ở góc ngoài một tòa nhà thương mại.
Trong một góc yên tĩnh, Giang Nghiên và Tưởng Vũ đối diện . Tách cà phê bàn vẫn còn bốc trắng nghi ngút, hương cà phê nồng nàn lan tỏa, khiến vô thức cảm thấy dễ chịu.
Ánh nắng tháng tư, tháng năm cũng thật dịu dàng . Có lẽ vì là ngày thường nên khách trong quán cà phê chỉ lác đác vài , chẳng náo nhiệt cho lắm. chính cái tĩnh lặng là điều quý giá giữa chốn đô thành xô bồ .
Tưởng Vũ vắt chân ghế sofa, ung dung thưởng thức ly cà phê thượng hạng, bộ dạng điềm nhiên như thể đang trong sân nhà .
Thực cũng sai, vì chủ quán cà phê chính là Triệu Tiểu Du, cô vợ đáng yêu của . Nói kiểu gì cũng là nhà, bớt một bước trung gian. Nhớ tới cú "thiệt thòi" hôm ở quán bar Fox, hôm nay Tưởng Vũ định rửa sạch nỗi nhục, giành thế trận.
" nhé, hôm nay tự trả tiền đấy." Tưởng Vũ đắc ý, lông mày cũng giương cao.
Người đàn ông đối diện đổi sắc mặt, ngón tay thon dài cầm lấy tách cà phê sứ trắng. Làn da trắng mịn tương phản với men sứ nhẵn bóng, toát lên một khí chất tao nhã khó diễn tả bằng lời.
lúc , nhân viên phục vụ mang một đĩa bánh quy mới lò tới, đặt đĩa bánh bày biện mắt lên bàn.
Tưởng Vũ thấy liền giơ tay cản : "Nhớ kỹ nha, tí tính tiền bắt trả, rõ ?"
Nhân viên đang định rời bỗng khựng , vẫn giữ nụ tiêu chuẩn mặt, giọng điệu khách sáo : "Thưa Tưởng, chủ quán dặn , bộ chi tiêu của Giang trong quán đều cần thanh toán."
"Cái gì cơ?" Vẻ đắc ý mặt Tưởng Vũ còn kịp tắt thì lời phá nát tan tành.
"Chủ quán còn dặn thêm, phần chi tiêu của thì nhất định để tự thanh toán." Nụ mặt nhân viên vẫn đổi, nhưng lọt mắt Tưởng Vũ đặc biệt chướng mắt.
Tưởng Vũ: "???"
Sắc mặt tức thì trầm xuống, mím môi, liếc sang Giang Nghiên đang bình thản đối diện, giọng phần kinh ngạc: "Triệu Tiểu Du thật sự á? Cô giờ còn kiếm tiền của chồng nữa cơ đấy!"
Nhân viên trả lời, chỉ mỉm đó, thái độ chuẩn mực đến thể bắt , rõ ràng là huấn luyện kỹ càng.
"Cô rộng rãi như thế từ bao giờ trời?!" Tưởng Vũ bực bội, cảm thấy cơ hội lật kèo hiếm hoi của hôm nay chính vợ phá hỏng.
Chỉ thấy Giang Nghiên nhàn nhã đặt tách cà phê xuống, khí chất cao quý tự nhiên lộ từ cốt cách khiến Tưởng Vũ ngứa cả răng.
Triệu Tiểu Du , em lưng với thế? Có còn nhớ ai là chồng em đấy!
"À, chủ quán nhắn thêm, tất cả chi tiêu của Giang sẽ do vợ của thanh toán."
Tưởng Vũ: "......"
Lời dứt, Giang Nghiên nhướng mày, ngẩng mắt Tưởng Vũ, trong ánh mắt mang theo vài phần đắc ý, như thể đang : Thì ? Vợ cưng đấy, gì ?
Không khí im lặng mấy giây, Tưởng Vũ như nuốt trôi cục tức, xua tay bảo nhân viên mau lui xuống, kẻo càng càng thêm mất mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-bpna/chuong-197.html.]
"Cười cái gì mà ? Cậu hành vi của gọi là gì ? Ăn bám đấy!"
Tưởng Vũ tiếc mấy đồng cà phê, nhưng Giang Nghiên dằn mặt một pha như , nuốt nổi!
Giang Nghiên thu ánh , nhón một miếng bánh quy bỏ miệng.
"Ừm, thơm đấy." Một câu hai nghĩa, khiến nắm đ.ấ.m Tưởng Vũ siết chặt hơn.
"Thôi thôi ! Bớt khoe mẽ . Dạo hai chắc cũng chơi dữ lắm hả?" Tưởng Vũ , nét buồn rầu mặt thoắt cái tan biến, khoé môi cong lên đầy trêu chọc.
Ngón tay Giang Nghiên khựng giữa trung, giả vờ bình tĩnh đặt nửa miếng bánh quy còn xuống, chậm rãi lấy khăn giấy lau tay.
" hiểu đang gì."
Tưởng Vũ toe, ánh mắt trúng ngay hai dấu hôn một trái một cổ , giọng đầy mập mờ: "Ôi chao! Còn giả nai ? Nhìn xem, Nhan Yểu nhà đóng dấu hết cả cổ kìa."
Giang Nghiên cả cứng đờ, theo phản xạ đưa tay che bên trái cổ, sắc mặt lập tức đen sì, vành tai ửng lên một mảng đỏ lựng.
"Bên cũng ."
Nghe xong, tay Giang Nghiên vội vã giơ lên nữa, nhưng giơ nửa chừng thì đổi ý, buông lỏng rơi xuống, sắc mặt cũng bình tĩnh , cứ như đang : Lỡ thì lỡ luôn, .
"Vợ chồng tình thú thôi, hiểu ."
Tưởng Vũ cứng đờ. Ban đầu là nhạo Giang Nghiên, ai ngờ phản dame một cú trượt phát nào.
Trời ơi, Giang giáo sư từng hổ vì mấy chuyện giường chiếu ngày nào giờ biến mất ? Sao bây giờ mặt dày quá mức trời...
"Sao? Triệu Tiểu Du nhà đóng dấu cho ?" Giang Nghiên hỏi , mang chút khiêu khích, Tưởng Vũ nghẹn họng nên lời.
Tưởng Vũ ngượng ngùng dời mắt , lúng túng bưng ly cà phê lên bộ uống hai ngụm.
Nghĩ chuyện mấy hôm , dỗ ngon dỗ ngọt mãi mới dụ Triệu Tiểu Du mặc bộ đồ "nho nhỏ" chuẩn sẵn. k*ch th*ch đến mức gần như hóa điên luôn. Còn mấy cái "dấu ấn" , thì để kha khá cô nàng, còn bản ngoài mấy vết cào lưng , cái cú đá vô m.ô.n.g chắc cũng coi là "dấu yêu" nhỉ?
"Rốt cuộc gọi đây gì? Gọi để ăn cơm ch.ó của ?" Tưởng Vũ tức tối, trong lòng âm thầm hối hận vì nhường cái mặt bằng cho Giang Nghiên.
Nhìn cái điệu ăn ngon ngủ kỹ khoe khoang đây , rõ ràng đó còn vẻ đạo mạo chê "thấp kém", giờ nếm qua thì bắt đầu phát cơm chó. Cái gọi là gì? Gọi là "qua cầu rút ván"!
Nói tới chuyện chính, vẻ mặt điềm nhiên của Giang Nghiên thu một chút, trong mắt thoáng hiện vẻ ngượng ngùng và lúng túng, ngay cả bàn tay cầm ly cà phê cũng căng cứng.
"Khụ, giúp nhận hàng, giờ lễ qua lễ , cũng việc nhờ ."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.