Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 215: Sự Thật Về Việc Tần Dực Thôi Học
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:32:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lão gia xem, Tần thái thái ở bàn thứ hai phía Đông, nàng một tay ghim phi tiêu đây. Mũi phi tiêu đó sượt qua cổ Lưu thái thái, Lưu thái thái nàng còn cảm nhận gió lạnh.”
Ngụy phu nhân bên lương đình, kể tình cảnh lúc đó vẫn còn sợ hãi.
Ngụy Tín đưa tay sờ vết lõm cây cột, trầm giọng hỏi: “Phi tiêu ?”
Người hầu lập tức mang mũi phi tiêu mà Phương Thanh Hòa vứt xuống đất dâng lên.
Ngụy Tín nhét phi tiêu vết lõm, phát hiện mũi phi tiêu gần như ăn sâu , chỉ còn một phần đầu nhô ngoài.
Chàng đầu bàn thứ hai phía Đông, cách lương đình gần, giữa chừng còn bàn ghế và .
Để trong tình huống đó dùng phi tiêu b.ắ.n trúng con rết, thể thấy tâm tính và thủ pháp của b.ắ.n phi tiêu trầm đến nhường nào.
Nếu đổi là , cũng chắc thể .
“Công phu thật lợi hại!” Ngụy Tín từ đáy lòng khẽ thở dài thán phục.
Chàng rút phi tiêu , cân nhắc trong tay, vốn định thử cảm giác, nhưng khi cầm thấy phi tiêu cực kỳ cứng rắn và nặng.
Ngụy Tín là võ tướng, đối với vũ khí sự nhạy cảm siêu phàm, giơ phi tiêu lên tỉ mỉ quan sát, phát hiện phi tiêu đen nhánh, đồng cũng sắt, chế tạo từ chất liệu gì.
Tuy nhiên kiểu dáng …
Chàng thấy hoa văn nhẫn đông dây leo ở cuối phi tiêu, cùng với chữ triện “Tín” gân lá, mắt lập tức nheo .
Ngụy phu nhân nhận sự bất thường của phu quân, vội hỏi: “Lão gia, điều gì ?”
Ngụy Tín : “Mũi phi tiêu xuất phát từ phủ Tam hoàng tử.”
“Sao thể?”
Tần phu nhân : “Tần Dực cùng Tam hoàng t.ử sinh tử, vũ khí Tam hoàng t.ử ban thưởng thì cũng thôi . Phương Thanh Hòa, một nữ t.ử bé nhỏ, đồ vật từ phủ Tam hoàng t.ử chứ. Hơn nữa, nếu đây thật sự là đồ của phủ Tam hoàng tử, nàng tùy tiện vứt ở đây?”
“Nàng nàng tùy tiện vứt, mà cố ý vứt cho xem?”
Ngụy Tín giao phi tiêu cho hầu: “Nàng cho , quan hệ giữa Tần Dực và Tam hoàng t.ử hơn tưởng, bảo đừng những chuyện nên .”
Tần phu nhân ngờ đến tầng , lập tức căng thẳng: “Vậy hôm nay… Lão gia, liệu phiền phức gì ?”
“Rắc rối thì đến nỗi. Tần Dực đến Thanh Châu là để tích lũy kinh nghiệm, đủ thời gian chắc chắn sẽ điều chuyển . Y cần thiết trở mặt với , điều đó lợi cho y. Tuy nhiên, chúng vẫn nên khách sáo một chút, nàng hãy giao thiệp nhiều hơn với nữ quyến nhà y, giữ gìn mối quan hệ cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-215-su-that-ve-viec-tan-duc-thoi-hoc.html.]
Tần phu nhân liên tục gật đầu, ánh mắt chạm đến chiếc phi tiêu, nàng hỏi: “Vậy còn chiếc phi tiêu ?”
“Rửa sạch sẽ, gửi đến Tần gia, kèm theo một phần lễ vật nữa, là cảm ơn Tần thái thái tay giúp đỡ.”
Ngụy phu nhân liền vội .
Chiều tối, phi tiêu và lễ vật đều gửi đến Tần gia.
Phương Thanh Hòa thấy chiếc phi tiêu, : “Xem mục đích của đạt .”
Tần Dực bổ sung: “Bọn họ còn đặc biệt chuẩn lễ vật, xem hiệu quả còn hơn nàng tưởng tượng.”
Phương Thanh Hòa cầm chiếc phi tiêu lên, sờ các đường vân đó, chút hiểu: “Tam hoàng t.ử dấu ấn rõ ràng như vũ khí, sợ phỏng chế, giá họa ?”
Tần Dực giải thích: “Thực đây chính là cách điện hạ dùng để ứng phó với việc giá họa. Thân phận điện hạ đặc biệt, Hoàng thượng coi trọng, bởi ít nhắm . Thế là điện hạ cho thiết kế hoa văn dấu hiệu vũ khí của . Sau khi kiểu dáng độc quyền , quả nhiên sự cố liên tiếp xảy , nhưng nhanh đó điều tra , điện hạ là giá họa. Chuyện như xảy mấy , khiến Hoàng thượng nổi giận lôi đình, đó bên cạnh điện hạ thanh tĩnh hơn nhiều.”
Tần Dực vì hứng thú trò chuyện dâng cao mà ít chuyện của Tam hoàng tử, Phương Thanh Hòa nghiêm túc lắng , từng chút từng chút lấp đầy những câu chuyện nàng từng ...
Ngày về của Tần gia định hai mươi tháng Tám, Tần Dực nỡ rời xa Phương Thanh Hòa, nên xin nghỉ bệnh hai ngày.
Tục ngữ hiểu con ai bằng , Tiền thị tâm tư nhỏ nhặt của con trai, nên sáng sớm mười chín tháng Tám đưa cả nhà ngoài, là mua chút đặc sản Thanh Châu mang về quà biếu.
Còn Phương Thanh Hòa, đương nhiên là ở nhà.
Đêm qua gần như quấn quýt đến gần sáng, Tần Dực khi thành hiếm hoi thời gian thanh tâm quả dục, y cùng Phương Thanh Hòa chen chúc một chiếc ghế bập bênh, thong thả trò chuyện.
Y kể về sự hoảng sợ khi đầu đến chiến trường, kể về cơn giận thể che giấu khi thấy những thôn làng Bắc Mạc cướp bóc, g.i.ế.c hại, kể về nỗi sợ hãi và buồn nôn khi đầu g.i.ế.c , kể về di thư y vẫn mỗi trận đại chiến, cuối cùng, y về chuyện thư viện đuổi học.
“Thực vì mệnh cách đạo sĩ phán mà đuổi học. Năm đó, thư viện của chúng một học vấn, y học thức uyên bác, kiến thức rộng rãi, học trò yêu mến. Lúc đó đạo sĩ phán là mệnh cách đại hung, bạn học đều xa lánh , bề ngoài tỏ vẻ thản nhiên, nhưng trong lòng thực vô cùng lo lắng. Y từ chuyện , đặc biệt an ủi , rằng chuyện mệnh cách vốn dĩ quá đỗi hư ảo, nam nhi như trúc trong núi, dẫu gió tuyết vùi dập ngàn cây biếc, xuân về vẫn thấy măng non phá đá mà sinh. Đây là đầu tiên an ủi khi chuyện mệnh cách lan truyền. Ta vô cùng cảm kích y, đó thường xuyên đến thỉnh giáo y về học vấn. Y cũng hòa nhã với , đối mặt với vấn đề của , y dẫn chứng rộng rãi, thao thao bất tuyệt, đôi khi muộn, y liền giữ ở , hai trò chuyện thâu đêm. Ta thường nghĩ gặp tri kỷ đời . Sau y theo y du học, xem phong cảnh bên ngoài, điều đó lợi mà hại cho , hơn nữa đợi trở về, hẳn cũng sẽ quên chuyện mệnh cách. Còn về chi phí dọc đường, y thể cho mượn , y tin rằng nhất định thể trả . Ta động lòng, thực sự theo y ngoài xem thử. Tối hôm đó, vẫn luôn suy nghĩ về lợi hại của việc du học, gần nửa đêm vẫn ngủ , ngờ vô tình phát hiện, phát hiện…”
Phương Thanh Hòa chú ý thấy thể Tần Dực phía căng cứng, liền xoay ôm lấy y: “Không , chuyện qua , thì thôi .”
Tần Dực vùi đầu hõm cổ Phương Thanh Hòa, để từ đó hấp thu sức mạnh: “Ta phát hiện, phát hiện y đang hành vi bỉ ổi mặt . Lúc đó suýt nữa dọa đến điên, màng thứ đẩy y , đó như phát điên chạy khỏi cửa. Ta đợi ở bên ngoài một đêm, sáng hôm đến thư viện liền phu t.ử gọi . Y với phu t.ử ăn cắp ngọc bội của y, ngọc bội đó coi như tặng cho , nhưng phẩm hạnh của đê tiện, tư cách ở thư viện, bảo tự xin thôi học, nếu nhất định sẽ lớn chuyện. Lúc đó đối đầu với y, chẳng khác nào châu chấu đá xe, chỉ thể chọn dĩ hòa vi quý. Ban đầu nghĩ đợi y sẽ đổi thư viện khác để sách, ngờ y chào hỏi , các thư viện ở Hoài Sơn huyện đều chịu nhận . Y cắt đứt tiền đồ của , như bí mật của y mới thể che giấu. Khi đó quyết định tòng quân, một là giúp đỡ các trưởng, hai là cũng ôm ấp dã tâm lập nên một phen sự nghiệp. Thanh Hòa, nay tuy công thành danh toại, nhưng báo thù.”
Phương Thanh Hòa khi trọng sinh, đầu tiên ý niệm g.i.ế.c . Kiếp nàng từng g.i.ế.c , chuyện sẽ bao nhiêu áp lực. Bởi cho dù Hạ Chí Cao trọng sinh, nàng cũng g.i.ế.c . Hơn nữa nàng đối với sự giả dối ích kỷ của Hạ Chí Cao hiểu rõ, y tâm cao khí ngạo, nhảy nhót bao xa. Vì nàng phần lớn thời gian đều xem kịch, chỉ đôi khi xuống sân khấu thêm dầu lửa. Thế nhưng lời Tần Dực , trong lòng nàng dâng lên ác niệm, giống hệt ác niệm khi kiếp nàng chân tướng cái c.h.ế.t của cha .
Nàng chống tay lên lồng n.g.ự.c Tần Dực thẳng dậy, thần sắc nghiêm túc : “Vậy thì báo thù, loại bỏ cái ác trong lòng.”
Tần Dực đối với câu trả lời chút bất ngờ, y chau mày, chút khó xử: “Người đó xuất thế gia, nếu tranh đấu với bọn họ…”
“Có gì mà phiền phức đến thế?” Phương Thanh Hòa ngắt lời y, giữa đôi mày mắt nhiễm lên một nét hung ác: “Tìm y, g.i.ế.c là xong.”