Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 6: Lợi ích động lòng người

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:15:15
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Phương Hoành Thịnh lướt qua Lý thị và Phương Thanh Hòa.

Vẻ mặt phẫn nộ của Lý thị giống giả vờ, nhưng Phương Thanh Hòa là cô gái thật thà nổi tiếng trong làng, luôn Lý thị chèn ép, hẳn là thể chuyện đ.á.n.h bà nội.

Bây giờ mỗi một lý, Phương Hoành Thịnh dứt khoát gọi vợ và vài bà lão vai vế cao trong tộc đến.

Ông xem rốt cuộc là ai đang dối!

Thấy con trai tộc trưởng gọi , Ngô Hạnh Hoa chút lo lắng.

Tuy nàng tận mắt thấy con gái đ.á.n.h , nhưng tiếng rên rỉ nghèn nghẹt trong sân lúc đó nàng thấy rõ.

Nàng nắm lấy tay con gái, nén giọng : “Thanh Hòa, đây…”

Phương Thanh Hòa kịp gì, đằng Lý thị tiếp tục thút thít: “Ta đúng là gặp xui xẻo tám đời, gả Phương gia hơn hai mươi năm, nuôi lớn đứa con trai do để , còn sinh cho Phương gia ba trai một gái, vất vả cực nhọc cả đời, kết quả đến lúc về già cháu gái ức h.i.ế.p như , thực sự còn mặt mũi gặp , chi bằng c.h.ế.t quách cho , hu hu hu~”

Phương Thanh Hòa chút nể nang vạch trần: “Ít tự dát vàng lên mặt , bà cửa khi cha mười ba tuổi, bà cho cha ăn một bữa cơm giặt một bộ quần áo nào mà còn mặt mũi nuôi lớn ông ?

Đứa con riêng của bà lúc cửa mới sáu tuổi, đó mới là do cha một tay nuôi lớn!

Huống hồ gì mấy phía đó, nếu cha chăm sóc, từng đứa từng đứa c.h.ế.t từ lâu .

Bà chỉ sinh mà nuôi, cả ngày chỉ uốn éo cái eo thùng nước đầu làng buôn chuyện vặt, Phương gia một con dâu như bà mới đúng là gặp xui xẻo!”

Lý thị ngờ Phương Thanh Hòa dám ngang ngược như mặt tộc trưởng và lão gia, trong lòng vui như nở hoa.

lấy tay áo che mặt, ầm ĩ đòi đ.â.m đầu tường: “Không sống nữa, sống nữa! Lão gia ơi, ông để treo cổ c.h.ế.t quách cho ? C.h.ế.t thì cần cháu gái chỉ mũi mắng chửi.”

Phương Hữu Căn vội vàng giữ bà , tiện tay nhặt một mảnh ngói đất ném về phía Phương Thanh Hòa: “Cái nghiệt chướng, đồ súc sinh, đây là bà nội của ngươi, ngươi gì?”

Phương Thanh Hòa né mảnh ngói, mắt Phương Hữu Căn lạnh lẽo đến rợn : “Sao ông hỏi xem mụ bà chằn bên cạnh ông gì?

đ.á.n.h sẩy thai, cha để con riêng của bà nô lệ cả đời.

đ.á.n.h trưởng bối, là hủy hoại danh tiếng của , ép tộc dìm xuống ao.

cho con trai cả của ông đoạn t.ử tuyệt tôn, đó để bộ ruộng đất và nhà cửa của Phương gia cho đứa con bà sinh với đàn ông khác.

Ông bán còn giúp đếm tiền, thiên hạ ngu xuẩn như ông?”

Lý thị tức đến trợn cả mắt, cái đồ của nợ cứ luôn miệng là đứa con sinh với đàn ông khác, còn tưởng bà ngoại tình.

Thấy lão gia gì, bà bắt đầu gào : “Đại Nha, ngươi lời bức c.h.ế.t đó!

Ta ngươi ghen tị với nhị thúc nhị thẩm của ngươi thể sinh con trai, nhưng ngươi cũng thể đổ oan cho họ như .

Ta sinh cho lão Phương gia ba đứa con trai, đồ của ông nội ngươi đương nhiên là chia cho bọn họ.”

Phương Thanh Hòa lạnh: “Ta ba chú ruột, nhưng tam thúc bái sư học mộc, cưới con gái của sư phụ, giờ một năm về hai ba , khác gì con gái gả ?

Tứ thúc công ở tửu lầu trong huyện thành, chưởng quầy để mắt, chiêu rể, là một con gái gả .

Ngũ thúc thì gả , nhưng cái dáng vẻ du côn của , đời chắc cũng chẳng cưới vợ.

Bà chính là cố ý đẩy tam thúc tứ thúc ngoài, dung túng cho ngũ thúc trở nên vô dụng!

Sau cha tuyệt hậu, ba đứa con trai ruột của bà đứa nào cũng nên , đồ đạc của ông cố để chỉ thể thuộc về đứa con bà sinh với đàn ông bên ngoài.”

Nói xong nàng cũng cho Lý thị cơ hội phản bác, đầu Phương Hữu Căn: “Ông nội, ông lấy cơ nghiệp của tổ tông mà dâng cho ngoài, ông còn mặt mũi nào hỏi gì?

Ông rửa sạch cổ chờ , tối nay ông cố chắc chắn sẽ tìm ông tính sổ!”

“Ngươi ngươi ngươi…”

Phương Hữu Căn là thật sự nhịn nổi nữa, ông quanh, nhặt cái cuốc lên định đập Phương Thanh Hòa, nhưng Phương Hoành Thịnh chặn .

“Dừng tay, đ.á.n.h đánh ầm ĩ như thế thể thống gì!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-6-loi-ich-dong-long-nguoi.html.]

Phương Hữu Căn tức đến thở hổn hển: “Tộc trưởng, cái nghiệt chướng gì…”

“Ta thấy lời nó lý.”

Phương Hoành Thịnh liếc Phương Hữu Căn một cái, giọng lạnh lùng từng : “Hữu Căn, đầu gia đình phân rõ trái, nếu đừng trách tộc can thiệp chuyện gia đình ngươi.”

Vạn nhất Phương Hữu Căn thật sự giao phần lớn gia sản cho con riêng, ông c.h.ế.t cũng ăn thế nào với tổ tiên Phương gia.

Nghĩ đến đây, ông trừng mắt Lý thị một cái thật mạnh.

Tất cả đều do cái đồ phá gia chi t.ử gây !

Lý thị phát hiện sự hài lòng của Phương Hoành Thịnh, lập tức dám loạn nữa, nhưng trong lòng căm hận Phương Thanh Hòa thấu xương.

Nếu con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó gây chuyện, bà tộc trưởng ghi hận?

Đợi tộc trưởng , bà nhất định sẽ lột da con nha đầu c.h.ế.t tiệt !

Ánh mắt Phương Hữu Căn đảo qua giữa tộc trưởng và Lý thị, đang chuẩn thì bên ngoài cửa truyền đến giọng của phu nhân tộc trưởng, Tôn thị: “Cha lũ trẻ, gọi đến gấp gì?”

Phương Hoành Thịnh đại khái kể tình hình cho Tôn thị, một đám phụ nữ theo Lý thị phòng.

Trước khi đóng cửa, Lý thị đắc ý với Phương Thanh Hòa, im lặng : “Nha đầu tiện nhân, lát nữa trò cho ngươi xem.”

Phương Thanh Hòa đáp bằng một nụ lạnh lùng.

Hiếu đạo quả thực thể bức c.h.ế.t , nhưng hiếu đạo còn thị tộc, còn lợi ích.

Nàng đầu đến bên cạnh Phương Hoành Thịnh: “Tộc trưởng gia gia, một chuyện riêng với .”

Phương Hoành Thịnh chằm chằm Phương Thanh Hòa, Phương Thanh Hòa hề né tránh, bình tĩnh đối mặt với ông .

Cuối cùng Phương Hoành Thịnh cũng thỏa hiệp, ông đến bên tường sân: “Bây giờ thể chứ?”

Phương Thanh Hòa cũng úp mở: “Tộc trưởng gia gia, đang tranh cử lý trưởng, lẽ thể giúp một tay.”

Phương Hoành Thịnh thấy lời , dáng vẻ thong dong biến mất, ánh mắt trở nên sắc bén.

Phương Thanh Hòa chỉ giả vờ thấy, tiếp tục : “Ta tình cờ một vài lời đồn, rằng Tề Văn Thư, quản lý khu vực của chúng , đang tìm kiếm khắp nơi các thợ trồng hoa, cứu một cây hoa mà cha lão để .

Nếu chúng thể chữa khỏi cây hoa đó, vị trí lý chính

Tộc trưởng gia gia, dù là một cô gái, nhưng cũng đạo lý vinh nhục , nếu nhậm chức lý trưởng, đây là vinh quang của bộ Phương thị chúng .”

Chuyện Tề Văn Thư tìm thợ hoa là bí mật, nhưng cũng truyền đến mức ai ai cũng , Phương Hoành Thịnh dò xét Phương Thanh Hòa, thử hỏi: “Ngươi cách ?”

Phương Thanh Hòa khẳng định: “Ta thể chữa khỏi cây hoa đó.”

Kiếp nàng chăm sóc Lâm nãi nãi học ít kỹ thuật trồng hoa, dù thì trong gian còn linh tuyền linh thổ mà Lâm nãi nãi từng khen ngợi, một cây hoa, khó nàng.

Phương Hoành Thịnh , hai tay giấu lưng siết chặt thành quyền, ông trầm mặc một lát mới hỏi: “Ngươi điều kiện gì?”

Phương Thanh Hòa cúi đầu khổ, giọng mang theo vẻ thê lương: “Ta cầu một con đường sống cho cả nhà chúng , bức c.h.ế.t.”

Mặc dù mục đích thực sự của nàng là phân gia, nhưng hiện tại thể nhắc đến.

Nàng ở nhà đập phá đồ đạc, cãi vã với trưởng bối, thể là đại nghịch bất đạo, nàng khiến tộc trưởng tin rằng nàng bức đến đường cùng mới .

Như thế tộc trưởng mới tính toán với nàng, thậm chí còn nảy sinh lòng thương xót.

Nếu nàng dám đề xuất phân gia, đó tuyệt đối là do nàng, một tiểu bối, ý đồ , cố ý gây chuyện, tộc trưởng dù lý trưởng đến mấy cũng sẽ về phía nàng, chừng nàng còn kéo từ đường đ.á.n.h ván…

Lời dứt, trong phòng đột nhiên truyền đến giọng hoảng sợ của Lý thị: “Không thể nào, chút vết hằn nào?

Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt đó đè xuống đất đánh, giờ vẫn còn đau đây.

Các kỹ , chắc chắn sưng lên !”

 

Loading...