Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 69: Xem ngươi mặt dày đến mức nào
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:18:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xảy chuyện lớn như , Phương Thanh Hòa định bán trứng gà nữa.
Nàng lấy cớ chọn vải cho nương , nài nỉ Tề thái thái cùng tiệm vải giúp đỡ lựa chọn.
Nhân cơ hội tìm hiểu sở thích của Tề thái thái, nàng mua hai bộ vải lụa , coi như quà lễ mà tặng .
Tề thái thái ban đầu còn chịu nhận, Phương Thanh Hòa khó nàng mới chịu nhận, nhưng về nhà mang đến một giỏ bánh chưng và hai gói điểm tâm quà đáp lễ…
Từ nhà Tề gia , Phương Thanh Hòa tìm một con hẻm nhỏ kín đáo, gian đổi thành trang phục nam tử, mua hai mươi cái bánh bao, đến cổng thành Nam tìm A Lương.
Hôm nay ở cổng thành chỉ một A Lương, thấy nàng đến, A Lương chằm chằm nàng một lát, những cái bánh bao trong tay nàng: “Lần chúng gì?”
Phương Thanh Hòa xuống bên cạnh : “Ta chuyện của Kim gia, càng chi tiết càng . Còn chuyện Kim Khai Dương mua chuộc kẻ khác hủy hoại trong sạch khác, và Kim lão gia đảm bảo sẽ truy cứu trách nhiệm nạn nhân, nhất định truyền , nhất là cả thành đều .”
Nói xong lời , nàng tháo chiếc bọc nhỏ vai đặt xuống đất đẩy qua: “Đây là hai nghìn đồng tiền, nếu , còn thêm hai nghìn đồng tiền nữa.”
A Lương nhận tiền đẩy tới, mà nhỏ giọng hỏi: “Phương cô nương?”
Tay Phương Thanh Hòa đặt bọc tiền dừng , ngẩng đầu A Lương.
A Lương , để lộ chiếc răng khểnh nhỏ, trông vẻ vô hại: “Ta ở cổng Kim gia thấy cô nương, cô nương tuy quần áo, nhưng dung mạo đổi nhiều, dễ nhận .”
Phương Thanh Hòa cũng theo: “Vậy công việc ngươi nhận nhận?”
“Đương nhiên nhận, Kim gia ức h.i.ế.p cô nương như , thể nhịn !”
Lời vẻ như đang bất bình Phương Thanh Hòa, nhưng động tác nhận tiền của A Lương nhanh nhẹn.
Phương Thanh Hòa dường như để ý, dặn dò: “Khi truyền tin tức cẩn thận, rước họa .”
“Hiểu !” A Lương vỗ n.g.ự.c đảm bảo, “Chúng giỏi nhất là lén và truyền lời đồn đại, trong vòng ba ngày, đảm bảo ngay cả chuột trong miếu Thành Hoàng cũng sẽ chuyện xa mà Kim gia !”
Phương Thanh Hòa vỗ vai : “Làm , đến sẽ mua bánh bao thịt cho các ngươi.”
Hai bàn bạc xong chi tiết cụ thể về việc truyền tin, Phương Thanh Hòa trở thành, mua đường trắng, điểm tâm và rượu mới khỏi thành.
Về đến nhà, nàng ngay lập tức kể chuyện Kim gia cho nhà.
Phương Hưng Vượng và Lưu thị đều chút hoảng sợ.
Những lão gia giàu trong thành là những lão bách tính bình thường như bọn họ thể đắc tội.
Lưu thị thậm chí còn tâm trí mắng chửi, sốt ruột : “Thanh Hòa, là con hang đá ẩn náu vài tháng ? Người của Kim gia nhất định sẽ tìm thấy!”
Phương Thanh Hòa lắc đầu: “Chạy thầy chạy chùa, con thể chạy, nhưng thì ? Nếu chúng cùng , căn nhà chẳng sẽ bỏ hoang ?”
Lưu thị căn nhà gạch ngói rộng rãi sáng sủa, trong lòng vô cùng tiếc nuối, đây chính là hơn ba mươi lượng bạc đấy!
vì an , còn cách nào khác!
“Ngoại bà, cha, con gọi các đến ở một thời gian, coi như để thêm phần dũng khí.”
Phương Thanh Hòa đưa một ý kiến: “Nhà rộng rãi, thể ở , mấy đến , con sẽ tìm cách cho họ một ít việc , chừng còn thể kiếm chút tiền.”
Lưu thị thấy cháu gái thật sự ý định chạy trốn, liền đành : “Được, cứ gọi các con đến, nhà đông , Kim gia cũng dám tùy tiện tay.”
Phương Hưng Vượng đây là kế lâu dài, nhưng cũng cách nào hơn: “Vậy mai sẽ gọi .”
“Cha, .” Phương Thanh Hòa lên tiếng ngăn cản, “Mai là ngày lễ, là ngày tẩy tam của , cha thể ngoài ? Ngày con thành một chuyến, sắp xếp công việc cho các , chúng ngày mốt sẽ khởi hành, con sẽ cùng cha.”
Phương Hưng Vượng bực bội vỗ vỗ trán: “Xem cái đầu óc , suýt chút nữa quên mất ngày tẩy tam.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-69-xem-nguoi-mat-day-den-muc-nao.html.]
Phương Thanh Hòa cha lo lắng cho nên mới hoảng loạn, nhẹ giọng an ủi: “Ngoại bà, cha, Kim gia chỉ cần ngu ngốc đến cực điểm, sẽ tay với con. Dù thì, chỉ cần con xảy chuyện, bọn họ sẽ là đầu tiên nghi ngờ. Có Tạ đại nhân trấn giữ huyện nha, cho dù hành động của bọn họ kín đáo đến , cũng khả năng điều tra , gia thế lớn, dám đ.á.n.h cược . Con mời các đến chỉ là để phòng ngừa vạn nhất, đừng lo lắng quá.”
Những lời ít nhiều cũng tác dụng, Phương Hưng Vượng và Lưu thị đều thở phào nhẹ nhõm.
Phương Hưng Vượng vội vàng chuyển đề tài: “Cha, hôm nay con thành mua một ít điểm tâm và rượu, chúng tặng tộc trưởng và các tộc lão mỗi một phần quà lễ.”
Lưu thị kích động vỗ tay: “ đúng, mau tặng, tặng mỗi một phần.”
Phải là giúp đỡ, giúp đỡ nhất chắc chắn là trong tộc Phương gia, mối quan hệ nhất định duy trì thật !
Phương Thanh Hòa bàn bạc với Phương Hưng Vượng, mỗi nhà một vò rượu, một gói điểm tâm, một gói đường, và hai mươi quả trứng gà.
Vừa đúng lúc quà lễ của Phương Hữu Căn cũng đưa , Phương Hưng Vượng lấy mười cân thịt và một bộ vải thô mua từ sáng, cùng bỏ giỏ.
Hai cha con mỗi gánh một gánh giỏ, tiên đến lão trạch.
Phương Thanh Hòa ở cửa : “Cha, cha tự , con ở bên ngoài trông đồ.”
Lời dứt, Lý thị lúc từ bên ngoài trở về.
Nhìn thấy đồ hai gánh đến, Lý thị trong lòng vui mừng, ánh mắt hai cũng mang theo chút đắc ý.
Phân gia thì chứ, chẳng vẫn mang đồ hiếu kính đến !
Nàng đẩy cửa : “Vào .”
Phương Hưng Vượng xách thịt heo và vải thô , Lý thị vui : “Làm phiền qua từng chuyến như , trực tiếp gánh ?”
“Đã là kẻ ba mươi mấy tuổi đầu , chút chuyện nhỏ cũng cần dạy ư?”
Phương Hưng Vượng từ xuống đ.á.n.h giá Lý thị vài lượt, ý tứ châm chọc vô cùng rõ rệt.
Lý thị đến dựng lông tơ, theo bản năng giơ tay đ.á.n.h : “Ngươi cái gì mà ?”
Phương Hưng Vượng lách sang một bên, tay Lý thị đập cánh cửa, lập tức đau đến bật .
Không đợi Lý thị mở miệng, Phương Hưng Vượng nhanh nhảu : “Xem mặt ngươi rốt cuộc dày đến mức nào, thể lời vô liêm sỉ như thế!
Thứ gì cũng dám cướp, kiếp ngươi là thổ phỉ đầu thai, kiếp vẫn sửa đổi bản tính độc ác đúng ?”
Những lời ngoài dự liệu của Lý thị, ả tức đến giậm chân: “Ngươi cái đồ nghịch tử, ngươi dám mắng ?”
Phương Hưng Vượng khẩy: “Ta chỉ lời thật lòng, nếu ngươi cảm thấy đang mắng , thì chúc mừng ngươi, ngươi cuối cùng cũng nhận vấn đề lớn , những việc ngươi , những lời ngươi đều đáng khác mắng c.h.ử.i đấy.”
Tiếng động ở cửa thu hút Phương Hữu Căn, mặt mày cau hỏi: “Làm cái gì , chuyện gì thì trong mà !”
Kể từ khi Lý Lưu thị cầm chổi đ.á.n.h giữa ban ngày ban mặt, Phương Hữu Căn cuối cùng cũng thế nào là mất mặt tập, giờ đây ông còn thích ngoài nữa, càng trong nhà gây trò gì khác.
Thấy Phương Hữu Căn, Phương Hưng Vượng như chuyện gì mà chào hỏi: “Phụ , con đến đưa lễ tiết cho , một bộ quần áo vải vóc, mười cân thịt, lượng đều đủ đầy.”
Lý thị vò rượu và gói giấy dầu ngoài cửa, mắt đỏ hoe như rỉ máu: “Lão gia, xem những vò rượu và điểm tâm …”
Phương Hưng Vượng nâng cao giọng cắt ngang lời Lý thị: “Phụ , con , những kẻ tính nông cạn cũng nên chữa trị .
Đó là lễ tiết con chuẩn cho Tộc trưởng và các vị tộc lão, ả cũng dám cướp, nếu truyền ngoài, e rằng trong tộc sẽ gì đây.”
Ánh mắt Phương Hữu Căn tệ, dễ dàng thấy vò rượu trong giỏ tre, loại vò đất thô ở trấn , mà là loại vò rượu độc quyền của tửu lầu trong huyện thành, mặt men sáng bóng như gương, bên còn khắc chữ, là hề rẻ.
Có lẽ một vò rượu còn đắt hơn lễ vật của ông…