Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 91: Thất phu vô tội, hoài bích có tội

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:21:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dùng công thức nấu ăn mồi nhử, Phương Thanh Hòa dễ dàng gặp Lâm Khiêm.

“Phương cô nương, nhanh đổi chủ ý?”

Lâm Khiêm cầm cây quạt xếp bằng lụa thêu vàng xuất hiện, mặt tràn đầy vẻ xuân phong đắc ý.

Phương Thanh Hòa : “Công tử, trong tay lẽ thứ quý giá hơn cả công thức nấu ăn thất truyền.

Đáng tiếc kiến thức hạn hẹp, điều kỳ diệu trong đó, trong những quen chỉ công t.ử là kiến thức rộng rãi nhất, vì mới cả gan tìm đến, thỉnh giáo một hai.”

Lời khơi gợi hứng thú của Lâm Khiêm, gấp quạt , tò mò hỏi: “Lại thứ như , Phương cô nương mang theo ?”

“Lâm công tử, thứ đó thật sự mang theo .”

Trong ánh mắt nghi hoặc của Lâm Khiêm, Phương Thanh Hòa đại khái miêu tả chuyện phát hiện cột nước ngày hôm qua.

“Lâm công tử, đó là thứ gì ?”

Lâm Khiêm dùng quạt xếp gõ nhẹ lòng bàn tay, cau mày : “Nếu đoán sai, hẳn là một mạch suối, chỉ là…

Phương cô nương, thể dẫn đến xem qua ?”

Phương Thanh Hòa tự nhiên là cầu còn .

Lâm Khiêm dặn Hứa quản sự chuẩn hai cỗ xe ngựa, một một về Hà Đông thôn.

Hai cỗ xe ngựa làng, thu hút ít chú ý, đợi đến khi thấy Phương Thanh Hòa bước xuống từ xe ngựa, liền hỏi đây là chuyện gì.

Kết quả còn kịp mở miệng, thấy Lâm Khiêm từ cỗ xe ngựa bước xuống.

Lâm Khiêm mặc trực đà lụa Hàng Châu màu trắng ngà, khoác ngoài áo bối t.ử sa dệt vân mây, thắt lưng đeo ngọc bội dương chi, tay cầm quạt xếp, khí độ phi phàm, qua liền phú thì quý.

Trước mặt như , trong làng một ai dám càn rỡ, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng dám dừng lâu , đều theo bản năng cúi đầu.

Lâm Khiêm quen với điều , đến bên Phương Thanh Hòa chắp tay : “Tiếp theo xin Phương cô nương dẫn đường.”

Dân làng hóng chuyện nhưng dám đến gần, liền đều lảng xa theo phía .

Đi đến bờ ao, Phương Thanh Hòa : “Lâm công tử, cột nước đó chính là phun trào lên từ chính giữa ao.”

Lâm Khiêm xung quanh, đến bên cạnh con mương đào ngày hôm qua: “Phương cô nương, phiền cô nương tìm vài đào sâu chỗ thêm ba thước, dẫn nước cái ao trống bên cạnh.”

Phương Thanh Hòa gật đầu, đầu quét mắt qua đám đông, quả nhiên thấy Tần Chí Cường, nàng liền gọi đó : “Chí Cương ca, phiền giúp gọi hai mươi cầm cuốc đến đây, giúp một tay.”

Tần Chí Cường hỏi gì, trực tiếp gật đầu: “Muội chờ một lát, gọi ngay đây.”

Tần Chí Cường hành động nhanh, lâu liền cầm cuốc đến, nhanh bên con mương nhỏ chật kín .

Hai cái ao cách gần một trượng, đào thông cũng mất chút thời gian.

Phương Thanh Hòa bảo nhà nàng mang một cái ghế , lấy một cái nón lá mới, tạm thời an trí vị thiếu gia ở bóng cây mà .

Dân làng rõ là chuyện gì, lúc thì những đang đào mương, lúc thì vị thiếu gia bóng cây, xì xào bàn tán điều gì đó.

Hạ Chí Cao cũng ẩn trong đám đông.

Ánh mắt âm hiểm của quét qua giữa Lâm Khiêm và Phương Thanh Hòa, trong lòng tạm thời cách nào mạch suối .

, nhận Lâm Khiêm, là trưởng đồng bào của Lâm Uyển, cũng là đại cữu ca của , nhưng sẽ c.h.ế.t tay mã phỉ tháng Mười năm nay.

Mỗi đều mệnh riêng, định can thiệp vận mệnh của Lâm Khiêm.

Huống hồ, Lâm Khiêm c.h.ế.t , Lâm Uyển chính là huyết mạch duy nhất của Lâm gia nhị phòng, trở về mới thể nhận nhiều quan tâm hơn, là phu quân của Uyển nhi, cũng sẽ nhận nhiều sự hỗ trợ hơn!

Nhìn tình thế , Phương Thanh Hòa hẳn là phát hiện sự đặc biệt của ao suối, định bán cho Lâm Khiêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-91-that-phu-vo-toi-hoai-bich-co-toi.html.]

Bán thì thôi, nửa năm chính là của !

Hắn sờ lên vết m.á.u cào mặt, thầm đêm qua thật sự quá xúc động.

Hắn là Thiên mệnh chi tử, hà cớ gì tranh giành với những kẻ phàm phu tục t.ử ?

Thà thuận theo ý trời, thứ gì thuộc về , dù quanh co thế nào, cuối cùng cũng sẽ rơi tay .

Ao suối chính là ví dụ nhất!

“Thanh Hòa, hai cái ao đào thông !”

Theo tiếng hô lớn của Tần Chí Cường, Lâm Khiêm nhanh chóng bước đến bên bờ ao, mắt rời chằm chằm chính giữa ao.

Không lâu , giữa ao liền động tĩnh, giống như nước sôi sùng sục, tiếp đó bọt nước cuộn trào ngày càng dữ dội, tạo thành một cụm lớn, hình thành cột nước nhỏ phun trào ngoài, khi nước trong ao ngày càng cạn, cột nước cũng phun càng cao, một thước, hai thước, ba thước, bốn thước, đợi đến khi mực nước hai ao bằng , cột nước bắt đầu dần dần nhỏ .

Lâm Khiêm cứ ở bờ ao suốt một canh giờ, hai chân mỏi nhừ mà hề .

Đợi đến khi cột nước chỉ còn hai thước, cuối cùng mới chịu đầu: “Phương cô nương, cô nương quả thật đào bảo vật !”

Lời phát âm thanh nhỏ, ít đều thấy, những vây xem đều rướn cổ về phía ao.

Trong nước bảo vật gì, bọn họ ?

Nhận thấy động tĩnh phía , Lâm Khiêm dẫn Phương Thanh Hòa dịch sang vài bước, khẽ : "Thủy trụ là do nước từ đất phun trào lên, còn gọi là suối. Theo , Hồ Quảng cùng các phủ huyện lân cận đều mạch nước nào hùng vĩ đến . Vật độc nhất vô nhị trong phạm vi mấy ngàn dặm, há chẳng là bảo bối ?"

Phương Thanh Hòa lời , phản ứng đầu tiên mừng rỡ, mà là nhớ đến một câu .

Phàm phu vô tội, mang ngọc tội.

Bảo bối độc nhất vô nhị, há thể do một thôn nữ như nàng bảo vệ ?

Lâm Khiêm thấy Phương Thanh Hòa vui vẻ như tưởng tượng, thậm chí trong ánh mắt còn chút cảnh giác, trong lòng càng thêm ấn tượng về nàng.

Cô nương chỉ vận , mà còn là thông minh lợi lộc cho choáng váng, quả thật hiếm !

Suy nghĩ một lát, dò hỏi: "Phương cô nương, quân t.ử đoạt cái yêu thích, nhưng nếu nàng ý bán mạch nước suối , chi bằng cân nhắc bán cho . Chẳng xa, giá đưa tuyệt đối sẽ khiến nàng thất vọng."

Phương Thanh Hòa ngẩng đầu Lâm Khiêm.

Nàng lâu, đến khi Lâm Khiêm chút ngượng ngùng, nàng mới cất lời: "Lâm công tử, đây dùng thực đơn để hợp tác kinh doanh Bão Nguyệt Lâu, Hứa chưởng quỹ từ chối. Hôm nay nếu dùng mạch suối để mời ngài hợp tác ăn, ngài đồng ý ?"

Lâm Khiêm từ chối ngay lập tức: "Nàng định hợp tác thế nào?"

Phương Thanh Hòa lắc đầu: "Ta còn nghĩ , nhưng ngoài suối, còn đất. Hơn hai mươi mẫu đất xung quanh, bao gồm cả ngọn núi phía hồ nước, đều là của ."

Lâm Khiêm từ năm mười lăm tuổi thường xuyên cha đàm phán việc ăn, nhưng đây là đầu tiên thấy Phương Thanh Hòa đàm phán như .

Hắn dùng quạt gõ nhẹ vai, khẽ : "Vậy Phương cô nương chi bằng suy nghĩ , đợi nghĩ kỹ chúng hãy chuyện chi tiết."

Phương Thanh Hòa quả thật cũng cần thời gian suy nghĩ kỹ lưỡng, nàng : "Đa tạ Lâm công t.ử chỉ điểm mê tân, bất kể chuyện ăn của hai thành , đợi gặp mặt tới, nhất định sẽ dâng lên bộ thực đơn, tùy ngài chọn lựa ba món."

Tiễn Lâm Khiêm , dân làng lũ lượt đổ xô tới, líu lo hỏi: "Thanh Hòa, là ai?"

"Thanh Hòa, trong hồ bảo bối gì ?"

"Thanh Hòa, con định bán cái hồ ? Bán bao nhiêu tiền?"

"Tránh , đều tránh hết! Nếu Thanh Hòa nhà thương, xem tính sổ với các ngươi thế nào?"

Vào thời khắc mấu chốt, Phương Hưng Vượng và Ngô Trường Phúc từ chen , một bên trái, một bên cạnh Phương Thanh Hòa, bảo vệ nàng bước ngoài...

 

Loading...