Hai  đều  hài lòng về việc .
Chị Vương nghĩ đến lát nữa về nhà chồng  chắc chắn sẽ  ngạc nhiên. Anh  nhất định  ngờ Diệp Thư  thể một  mua hết nhiều thịt lợn như .
Nghĩ đến việc bán  thịt, nhà    chia  ít tiền, trong lòng  càng thêm nóng như lửa đốt.
Nhìn cũng   bao nhiêu  mua đồ nữa, cô  liền xin nghỉ về nhà báo tin  cho chồng.
Diệp Thư cũng  vui vì mua  nhiều thịt lợn như . Đến lúc đó đem hết thịt cất  siêu thị,  thể ăn   lâu.
Buổi tối lúc giao dịch, hỏi  bọn họ xem còn nữa , nếu còn thì bao nhiêu  cũng lấy hết.
Về phần  tiêu  ít tiền, Diệp Thư  hề tiếc. Cô cũng  thiếu tiền, tiêu một ít tiền mua thịt    thể gánh vác .
Nói gì thì , cô còn  thể lấy thịt trong siêu thị  chợ đen bán, như  chẳng  tiền   về túi  ?
Diệp Thư về đến nhà, Thạch Lỗi vẫn  về.
Diệp Thư khơi lò, đổ nước  ấm,  cạnh bếp lò. Lúc gần   buổi trưa, Thạch Lỗi  ủ lò than . Buổi tối về chỉ cần khơi lên,  thêm than lên  là .
Tranh thủ lúc  đến giờ nấu cơm, chuẩn   đồ đạc lát nữa  chơi nhà hàng xóm.
Đến nhà thầy Triệu thì chuẩn  hai chai rượu, một gói bánh bông lan,  lấy thêm hai hộp đồ hộp là  .
Đến nhà Vương Đào Hoa cũng là hai chai rượu, một túi bánh quy,  lấy thêm cho con nhà đó một túi kẹo.
Đồ đạc  chuẩn  xong, Thạch Lỗi cũng về đến nhà.
Bữa tối Diệp Thư chỉ nấu mì sợi ăn, trong siêu thị còn gia vị mì bò. Mì chín gắp  bát, cho gia vị mì bò , cuối cùng chan nước dùng luộc mì , một bát mì bò nóng hổi   thành.
Thạch Lỗi  ăn mì bò  : "Trông trời thế , tối nay chắc là  tuyết rơi."
"Chúng  ăn nhanh  , kẻo lát nữa tuyết rơi, đường khó ."
Vừa , hai   hối hả ăn mì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-212.html.]
Ăn xong, hai  cũng chẳng buồn rửa bát, cầm đồ đạc  ngay.
Trước tiên họ đến nhà thầy Triệu, lúc đến nơi thì nhà thầy cũng  ăn cơm xong. Thấy hai , thầy Triệu  vui.
Thầy vội giục vợ  rót nước cho hai .
"Cô ơi, cô đừng bận tâm, chúng em  ngay đây ạ." Diệp Thư ngăn vợ thầy Triệu .
"Hai đứa lâu ngày mới đến, đừng vội,  chơi một lát."
"Chúng em còn chút việc, ngày mai chúng em về quê ăn tết nên hôm nay đến chúc thầy và cô một năm mới an khang ạ." Diệp Thư    đưa quà cho vợ thầy Triệu.
"Hai đứa đến thăm thầy là thầy vui , còn mang gì nữa, cầm về ." Thầy Triệu , mặc cho vợ lắc tay.
Diệp Thư   tiếp chuyện đó mà chuyển sang chuyện khác.
"Thầy Triệu, dạo  trường học vẫn bình thường chứ ạ?" Cô hỏi.
Lần  về, Diệp Thư cũng đến thăm thầy và  ý nhắc nhở thầy một chút.
"Haizzz… Bây giờ trường học  còn dạy học chính quy nữa,   học sinh ở tỉnh thành  nhóm  thành lập Hồng vệ binh, một  học sinh trong trường cũng   theo." Nói đến đây, thầy Triệu lộ rõ vẻ lo lắng.
"Em  bạn bè ở Bắc Thành , bên đó còn loạn hơn, nhiều trường học  ngừng hoạt động,  học sinh còn đấu tố giáo viên. Thầy, thầy…" Diệp Thư  nhắc nhở.
"Haizzz…" Thầy Triệu thở dài  .
Diệp Thư cũng   thêm về chuyện  nữa, cô chỉ nhắc nhở một chút là  . Cô chỉ là cảm kích thầy năm đó  giúp đỡ , chứ cũng   tình cảm gì sâu đậm.
Hai   một lát  xin phép thầy về.
Từ nhà thầy Triệu  , hai   đến nhà Vương Đào Hoa, thấy hai  đến, vợ chồng Vương Đào Hoa  bất ngờ nhưng cũng  vui.
Vợ chồng Vương Đào Hoa nồng nhiệt pha , lấy kẹo bánh  mời, Diệp Thư bảo đừng bận tâm nhưng họ  .
Ngồi chơi nhà Vương Đào Hoa một lát, tán gẫu đôi câu chuyện phiếm, hai  cũng về nhà.
Về đến nhà, hai   nghỉ ngơi mà chờ đến giờ  lấy thịt lợn.