Lúc ăn mì, Diệp Thư   với Thạch Lỗi , cũng  rõ dự định của .
Thạch Lỗi cũng   ý kiến gì, Diệp Thư đếm sẵn 700 đồng đưa cho , lát nữa để  trả tiền.
9 giờ 30 tối, hai  đẩy xe  khỏi nhà.
Thực , Thạch Lỗi   cho Diệp Thư  cùng, dù  thì vợ cũng đang mang thai, hôm nay trời  thế , chắc là sắp  tuyết rơi.
 Diệp Thư  đồng ý, lý do là Thạch Lỗi  quen chị Vương, sợ lúc đó sẽ  vấn đề.
Thạch Lỗi hết cách, đành  bảo cô mặc thêm áo ấm, hai  cùng .
Khi đến cổng hợp tác xã thì còn 10 phút nữa là đến 10 giờ.
Chờ  mấy phút thì chị Vương dẫn theo mấy  đẩy xe tới.
Hai  vội vàng tiến lên đón,  khi gặp ,   cũng  chào hỏi nhiều mà  thẳng   cân.
Một con là 325 cân, vì Diệp Thư lấy nhiều nên mỗi cân tính 1 đồng 6 hào, tổng cộng là 520 đồng.
Vì Diệp Thư   cân, cũng   cách nào để cân, nên chỉ đành là họ  bao nhiêu thì là bấy nhiêu.
"Hai  yên tâm, 325 cân là ít nhất. Về nhà hai  cứ cân thoải mái. Nếu thiếu thì cứ đến tìm ." Chị Vương cam đoan.
"Chị Vương  gì , chúng em   thể  tin chị ?" Diệp Thư     hiệu cho Thạch Lỗi đưa tiền.
Thạch Lỗi đếm 520 đồng đưa cho chị Vương.
Người dẫn đầu bên  nhận lấy, đếm  đếm  hai  từng tờ một.
Đếm đủ  tiền,   mới gật đầu  hiệu cho  bê thịt lên xe của Diệp Thư.
Trước đó, Diệp Thư  dặn dò chị Vương, bảo chị  chia thịt thành từng miếng  10 cân.
Cả thảy hơn 30 miếng thịt  chất lên xe một cách gọn gàng.
Xe mà Diệp Thư và Thạch Lỗi đẩy đến  lớn, thịt chất lên xe đầy tú hụ.
Chị Vương còn hỏi  cần chuyển đến tận nhà cho họ ?
Diệp Thư lắc đầu, bảo   cứ về ,  cần lo cho cô, cô tự  cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-213.html.]
Thấy Diệp Thư và Thạch Lỗi quả thực  cần giúp đỡ,   liền  về.
Nhìn     xa,  đường  còn một bóng , Diệp Thư vội vàng cất hết  thịt lợn   trong siêu thị.
Gió lúc   càng lúc càng lớn, hai  vội vàng đẩy xe về nhà.
Trên đường về nhà,  trời bắt đầu lác đác rơi những bông tuyết. Hai  vội vàng rảo bước,  đến sân thì đóng chặt cổng .
Thạch Lỗi đẩy xe  nhà kho, Diệp Thư thì   nhà .
Hai  rửa mặt mũi chân tay xong liền chui  chăn ấm.
Đêm đó ngủ một mạch đến sáng, khi tỉnh dậy  là tám giờ sáng hôm .
Lúc hơn sáu giờ, hai   tỉnh dậy một , nhưng hôm nay  nghỉ,    . Đã lâu lắm  mới  ngủ nướng, nên hai   dậy mà ngủ tiếp một giấc nữa.
Hai   thêm một lúc, cho đến khi bụng Diệp Thư réo lên, họ mới chịu dậy.
Thạch Lỗi dậy, hỏi vợ  ăn gì   nhóm lửa nấu cơm.
Diệp Thư gấp chăn xong thì xuống giường  rửa mặt mũi, đánh răng.
Đợi Diệp Thư rửa mặt xong, Thạch Lỗi cũng  nấu cơm xong.
Không nấu nướng gì cầu kỳ, chỉ nấu cháo kê, rán trứng. Món ăn kèm là kim chi do Diệp Thư  và củ cải muối.
Hai  ăn cơm xong, Thạch Lỗi  để Diệp Thư động tay mà tự  rửa bát.
Không  tuyết ngừng rơi từ lúc nào, tuyết  mặt đất  dày hai phân. Anh   ngoài quét dọn một lối  trong sân.
Bầu trời lúc  vẫn âm u, tuy rằng tuyết  tạm ngừng nhưng   lúc nào sẽ  rơi tiếp.
Diệp Thư ở trong nhà  tuyết rơi mà lo lắng. Hôm nay cô định về quê, nhưng bây giờ đường xá  là tuyết,  xe  nguy hiểm.
Nếu như cô  mang thai thì  , nhưng bây giờ cô đang mang thai. Thời tiết thế  mà  ngoài, nếu  cẩn thận  ngã thì sẽ  nguy hiểm.
Thạch Lỗi quét tuyết xong   nhà, thấy vợ cau mày   ngoài cửa sổ. Anh liền hỏi vợ  chuyện gì .
Diệp Thư  với ,   xong cũng lo lắng theo.
"Hay là chúng  đừng về quê nữa? Ở  đây ăn Tết luôn?" Anh dè dặt .