"Làm  , ông bà và con gái đang chờ chúng !" Diệp Thư trừng mắt  , giận dỗi .
"Vậy  là   đón họ lên đây, ăn Tết  ." Thạch Lỗi  .
Diệp Thư trừng mắt  ,    nữa, trời lạnh thế  mà để  già và trẻ con lặn lội một chuyến, nhỡ   cảm cúm thì ?
Thạch Lỗi thấy vợ   gì nữa,  cũng    thế nào.
Hai  đang lo lắng   thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Hai   , giờ  là ai đến?
 dù là ai thì cũng   mở cửa cho   .
Thạch Lỗi  dậy   mở cửa, Diệp Thư vẫn  yên  giường.
Không lâu , bên ngoài vang lên tiếng Thạch Lỗi gọi lớn.
"Vợ ơi,  cả đến !"
Diệp Thư nhất thời  hiểu  cả nào đến. Cô ở huyện thành  lấy    cả.
Diệp Thư xuống giường  giày, định  xem .
Cô còn  kịp  ngoài thì Thạch Lỗi  dẫn  .
Diệp Thư ngẩng đầu lên , thì  là  cả Diệp đến.
Chưa để Diệp Thư kịp phản ứng, Thạch Lỗi  nhiệt tình mời  cả Diệp  lên giường cho ấm.
Anh  vội vàng  rót một cốc nước nóng, đưa cho  cả Diệp  uống  hơ tay cho ấm.
Anh  hỏi  cả Diệp  ăn cơm . Chưa đợi   trả lời,   đặt nồi lên bếp, đổ nước  chuẩn  nấu mì.
Anh cả Diệp vội vàng ngăn cản: “Chấn Hưng ( ngoài vẫn gọi là Chấn Hưng, trong nhà vẫn gọi là Thạch Lỗi),  ăn , em  cần bận tâm.”
"Ăn  thì ăn thêm chút nữa, trời lạnh thế  mà  xa đến đây, ăn chút gì đó cho ấm ." Thạch Lỗi tiếp tục công việc đang  dở.
Diệp Thư lúc  cũng phản ứng , bảo  cả Diệp uống nước,  cần lo cho Thạch Lỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-214.html.]
"Anh,  uống ngụm nước cho ấm   ." Diệp Thư  xuống cạnh  cả Diệp.
"Anh, lúc   huyện thành  việc gì ?" Diệp Thư  hỏi.
"Anh  để đón hai đứa. Ông bà nội  yên tâm, sợ hai đứa  xe đạp về sẽ  ngã. Nghĩ chắc hai đứa   nghỉ  nên  thuê xe bò ở trong đội sản xuất, bảo  đến đón." Anh cả Diệp nhấp một ngụm nước nóng, giải thích.
"Vừa  chúng em còn đang lo lắng     để về nữa? Sợ nhất là đường khó . Giờ thì  ,  xe bò  em  còn lo lắng nữa."
Vừa , Thạch Lỗi  nấu mì xong.
Một bát tô to đầy ắp mì trắng, rau cải trắng thái sợi. Lại còn cho thêm hai quả trứng ốp la, rưới lên vài giọt dầu mè.
Mùi thơm  khiến  cả Diệp  khỏi nuốt nước miếng.
Thạch Lỗi đặt bát mì lên bàn,  bưng  một đĩa kim chi nhỏ. Lấy cho  cả Diệp một đôi đũa, giục   mau ăn.
Anh cả Diệp cũng  khách sáo với họ nữa, nhận lấy đũa  ăn một miếng lớn.
Ăn hai miếng mì,  gắp một miếng kim chi,   húp một ngụm nước dùng. Anh cả Diệp ăn ngon đến mức thoải mái từ trong  ngoài.
Vừa ăn  , món kim chi   thế nào mà ngon thế, thật là  miệng.
Diệp Thư  bảo   cứ ăn từ từ, nếu thích thì trong nhà còn nhiều, lát nữa về sẽ lấy cho   một ít.
Nhân lúc  cả Diệp ăn mì, Thạch Lỗi  thu dọn xong đồ đạc chuẩn  mang về quê.
Lại tìm thêm một chiếc chăn cũ, chuẩn  lát nữa trải lên xe.
Anh cả Diệp ăn mì xong, Thạch Lỗi bưng bát  rửa.
Lại dập lửa trong lò, kiểm tra cửa sổ và cửa     đóng kỹ .
Sau đó, Thạch Lỗi mới bê đồ  xe,   mặc cho Diệp Thư thêm một chiếc áo bông dày bên ngoài áo khoác, đội mũ bông lên,  quấn thêm một chiếc khăn quàng cổ. Cố gắng che chắn   thật kín đáo, chỉ chừa  đôi mắt.
Bản  cũng mặc áo bông dày, đội mũ bông.
Lại lấy từ  giường một chiếc chăn mỏng, lát nữa lên xe sẽ đắp lên chân.
Thạch Lỗi đỡ vợ lên xe bò,  đó quấn chăn kín  vợ. Quay   khóa cửa chính cẩn thận,  bản  cũng leo lên xe bò.