Anh cả Diệp thấy hai    yên vị, liền quất roi cho xe chạy.
Trên đường , mấy  trò chuyện rôm rả,   xe bò chậm rãi về nhà.
Diệp Thư mặc áo bông dày, đội mũ bông,  còn quấn chăn. Gió to đến mấy cũng  lùa  .
Cũng  tâm trạng thưởng thức cảnh tuyết rơi dọc đường, cành cây hai bên đường đều phủ đầy tuyết trắng, gió thổi qua  rơi xuống những bông tuyết nhỏ li ti.
Bây giờ trời vẫn còn âm u,  về phía xa chỉ thấy một màn sương mù mịt.
Thạch Lỗi thì đang trò chuyện với  cả Diệp, Diệp Thư  cảnh tuyết rơi một lúc, cảm thấy nhàm chán, cũng tham gia  cuộc trò chuyện.
Mấy    chuyện   đùa, cảm thấy thời gian trôi qua  nhanh.
Anh cả Diệp đánh xe bò đưa thẳng hai  đến tận cửa nhà.
Nghe thấy tiếng động, hai ông bà lão  chờ sẵn từ  cũng  ngoài phụ giúp xách đồ.
Thạch Lỗi bảo bà nội và Diệp Thư  nhà, đồ đạc  cần hai   lo.
Bà nội cũng  cháu dâu đang mang thai, liền cùng cháu dâu  nhà.
Cô con gái nhỏ đang   giường gạch trong nhà,   ngoài qua ô cửa kính.
Nhìn thấy  bước , cô bé liền chạy từ  giường xuống.
"Mẹ ơi,  ơi,  mới về ạ? Mẹ  mua đồ ngon cho con  ạ?"
Nhìn thấy con gái chạy đến, Diệp Thư vội vàng dang rộng tay ôm lấy con.
"Có chứ, lát nữa bố con mang  nhé." Diệp Thư cúi đầu hôn con gái một cái.
Cô để con gái tự , cởi mũ bông và áo khoác quân đội    ,  đó mới bế con gái lên.
Lúc  bà nội cũng bưng mấy bát nước đường đến, đưa một bát cho Diệp Thư. Rồi bưng hai bát còn   cho  cả Diệp và Thạch Lỗi.
Mấy      mấy  mới bê hết đồ  nhà, lúc Thạch Lỗi  thì  cả Diệp cũng  uống nước đường xong và  .
Thạch Lỗi  nhà vội vàng cởi giày trèo lên giường, dùng đôi tay lạnh ngắt của  trêu chọc con gái.
Diệp Thư  bên cạnh  hai bố con chơi đùa.
Hai ông bà ở  đất sắp xếp đồ đạc hai  mang về, phân loại các thứ  cất gọn gàng.
"Cái  là cái gì?" Bà nội cầm một vật dài  gói bằng giấy dầu hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-215.html.]
Diệp Thư liếc mắt : "Là kẹo hồ lô ạ."
Cô bé    kẹo hồ lô, cũng  chơi với bố nữa. Vội vàng chạy đến mép giường đòi ăn.
"Bà ơi, cháu  ăn kẹo hồ lô."
Bà nội mở gói giấy dầu , bên trong  5 cây kẹo hồ lô. Đưa cho cô bé một cây.
Nghĩ nghĩ   đưa cho Diệp Thư một cây, Diệp Thư  lấy.
Bà nội thấy Diệp Thư  lấy, liền định gói 4 cây còn  bằng giấy dầu, mang  ngoài cất.
Diệp Thư thấy động tác của bà, vội vàng ngăn bà .
"Bà ơi, bà với ông cũng ăn ,  cần để dành ."
Bà nội lắc đầu: "Chúng   ăn , để dành cho Tĩnh Nghi."
Ông nội ở bên cạnh cũng gật đầu.
Diệp Thư thấy hai    ăn, cũng  miễn cưỡng nữa.
Bà nội mang kẹo hồ lô  ngoài để đông, tránh để trong nhà đường tan chảy sẽ ảnh hưởng đến hương vị.
Dọn dẹp xong xuôi, hai ông bà cũng lên giường , cả nhà  chuyện phiếm.
Cả nhà đang  chuyện thì ngoài sân truyền đến tiếng chị dâu Ngọc Bình.
"Thư về  ? Chị  đây."
Diệp Thư cũng vội vàng xỏ dép lê xuống đất: "Vào  chị dâu."
Diệp Thư  định  đón thì chị Ngọc Bình  vén rèm cửa bước .
"Chị dâu đến , lên giường  ,  giường ấm." Diệp Thư nhường chỗ cho chị Ngọc Bình  lên giường.
"Thư , em lên giường  , đừng  nữa. Chị   em  thai , nên qua xem em thế nào." Chị Ngọc Bình thấy Diệp Thư vẫn   đất, vội vàng .
"Không   chị, em khỏe lắm."
Diệp Thư    lấy chiếc phích nước nóng  tủ  chuẩn  cho chị Ngọc Bình.
Lúc dọn dẹp đồ đạc, Diệp Thư  cố ý dặn bà nội để chiếc phích ở ngoài.
Cô  chắc chị Ngọc Bình sẽ  đợi  mà đến hỏi ngay.
Diệp Thư đưa chiếc phích cho dâu Ngọc Bình, chị Ngọc Bình nhận lấy, thích thú xoay  xoay  xem  rời tay.