"Ông bà có nhà không bác? Chúng cháu đang định qua đó chúc tết ông bà ạ."
"Đang ở nhà chờ đấy." Bác gái vừa ăn kẹo vừa trả lời.
Phong tục ở đây là như vậy, người già trong nhà mùng một tết không ra ngoài, ở nhà đợi con cháu đến chúc tết.
Ngồi một lúc, vì còn phải đi chúc tết những bậc trưởng bối khác nên bác gái dẫn hai cô con dâu về trước.
Vợ chồng Thạch Lỗi cũng dẫn con gái đi theo.
Trên đường đi bác gái có nói đến việc sẽ đi chúc tết một vài nhà họ hàng thân thiết. Mấy nhà này cũng là họ hàng bên ngoại của cô, tuy quan hệ không được thân thiết như nhà ông bà bác Diệp, nhưng cũng không có mâu thuẫn gì lớn.
Vì vậy, hai vợ chồng quyết định dẫn con gái đi cùng mọi người.
Dù sao sau này cũng sống ở đây lâu dài, những mối quan hệ nên duy trì thì vẫn phải duy trì.
Không cần nhờ vả gì nhiều, chỉ cần khi có chuyện gì thì cũng có người lên tiếng giúp đỡ.
Đầu tiên đến vài ngôi nhà của người già trong làng, tất cả đều là người cùng thời với ông bà nội của Diệp Thư.
Mấy nhà nhìn thấy vợ chồng Thạch Lỗi dẫn theo con gái cũng đi cùng bác gái thì đều rất bất ngờ, không ngờ anh lại dẫn vợ con đến chúc tết họ.
Dù sao bình thường cũng không qua lại gì nhiều, hơn nữa hai người đều là người thành đạt. Không ngờ họ không hề tỏ ra coi thường mọi người, mấy nhà này đều rất vui vẻ lấy những thứ tốt nhất trong nhà ra thiết đãi.
Túi áo của con gái còn được nhét đầy đồ ăn ngon. Ngay cả bác gái cũng trêu chọc: "Hôm nay chúng tôi được thơm lây của hai đứa rồi, không thì không được ăn nhiều đồ ngon như vậy."
Những nhà tiếp theo mà bác gái muốn đến, cô đều không quen biết nên không đi cùng nữa.
Ba mẹ con bác gái tiếp tục đi chúc tết nhà khác, còn vợ chồng Thạch Lỗi thì đưa con gái về nhà lấy đồ để sang nhà ông bà bác chúc tết.
Về đến nhà, thấy trong nhà vẫn còn khá đông người đến chúc tết, có vẻ như ông bà rất được lòng mọi người trong làng, rất nhiều người đến chúc tết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-226.html.]
Lúc này trong nhà chính có hai anh trai nhà bác gái Diệp, hai anh trai và một em trai nhà bác ba, hai con trai của nhà họ Cao trong làng, và hai người đàn ông mà cô hoàn toàn không quen biết.
Sau khi được ông nội giới thiệu, cô mới biết đó là họ hàng bên nhà họ Hồ, những người từng xảy ra mâu thuẫn với mình.
Tuy nhiên, nhà họ không giống như nhà bà Hồ, họ là những người rất biết điều.
Cô cũng chúc tết họ.
Đám đàn ông đang vừa hút thuốc vừa nói chuyện rôm rả, thấy hai vợ chồng về thì định đứng dậy ra về.
Diệp Thư bảo họ cứ ngồi chơi thoải mái, không cần để ý đến cô, hai vợ chồng cô lấy ít đồ rồi đi chúc tết.
Thấy cô nói vậy, mấy người lại ngồi xuống tiếp tục trò chuyện.
Lúc nãy họ ngỏ ý muốn về là vì sợ Diệp Thư không thích họ hút thuốc nói chuyện trong nhà, sợ bị người có học xem thường.
Bây giờ thấy Diệp Thư giữ họ ở lại rất chân thành, họ biết cô vẫn là cô gái nông thôn ngày nào, không hề quên bản. Cũng không hề chê bai họ quê mùa.
Điều khiến cô bất ngờ là, qua việc này mà danh tiếng của cô ở trong làng bỗng nhiên tốt lên.
Đây đều là công lao của mấy người trong nhà, họ về nhà kể lại chuyện này cho người nhà nghe, người nhà lại đi kể cho người khác.
Lúc này cô vẫn chưa biết những chuyện sẽ xảy ra sau này, lấy đồ đã chuẩn bị từ trước rồi cùng Thạch Lỗi đưa con gái ra ngoài.
Đến nhà ông bà bác, quả nhiên ông bà vẫn đang ở nhà, người đến chúc tết đã về gần hết, vì ông bà là bậc trưởng bối lớn nhất trong làng nên mọi người thường đến đây chúc tết đầu tiên.
Đến lúc này, những người cần đến cơ bản đều đã đến rồi. Nhà Diệp Thư đến vào lúc này là vừa hay.
Diệp Thư đặt đồ lên tủ, ông bác nhìn đống đồ rồi cằn nhằn: "Các cháu đến thì đến, mang gì theo thế?"
Nói thì nói vậy, nhưng ông bác vẫn rất vui. Không phải vì mấy thứ này, mà là vì Diệp Thư lúc nào cũng nhớ đến ông.