Dọn dẹp xong hai gian nhà thì khoai cũng  chín tới.
Ông ăn hai củ khoai,  còn  để trong nồi, tối hâm nóng  ăn bữa tối luôn.
Thêm than  lò xong, ông  ngoài tìm ông bạn họ Diệp.
Lần  tìm ông Diệp  chỉ để tán gẫu, mà chủ yếu  hỏi xem mai con trai cả nhà ông   rảnh , nếu rảnh thì nhờ   đánh xe bò đến đón bà lão và hai cháu.
Tìm thấy ông Diệp ở chuồng gia súc, ông nội trình bày ý định, ông Diệp lập tức đồng ý.
Hai ông lão cũng lâu ngày  gặp, nay gặp  mừng mừng tủi tủi.
Hai ông lão   ghế đẩu, quây quần bên bếp lửa  sưởi ấm  trò chuyện. Thời gian cứ thế trôi qua cho đến tận chiều.
Tối đến, ông Diệp về nhà kể  chuyện,  hai Diệp liền xung phong: "Để cháu , để cháu  đón."
Anh cả Diệp  kịp lên tiếng, vợ   là chị Ngọc Bình  càu nhàu: "Lần    ,   đến lượt  trai  chứ?"
Từ   cãi  to tiếng, ông Diệp  phân công rõ ràng, mỗi   một  luân phiên .
Anh hai Diệp ngượng ngùng gãi đầu  ánh mắt của  .
"Em quên mất." Anh hai Diệp lí nhí.
Chủ yếu là cơm ở nhà Diệp Thư ngon quá, bữa cơm đó khiến  hai Diệp nhớ mãi đến tận bây giờ, chỉ cần nghĩ đến là  nuốt nước miếng.
Chưa kể Thạch Lỗi còn cho   nửa gói thuốc, tuy lúc về   bố tịch thu nhưng vẫn  chừa  hai điếu.
Cũng nhờ hai điếu thuốc đó mà   vênh vang với đám bạn cùng trang lứa mấy hôm.
Thế nên    ngày mai  đón nhà Diệp Thư là    nhịn  lên tiếng.
"Theo như  , ngày mai thằng cả ." Ông Diệp dứt khoát.
Vì ,  xuất hiện  cửa nhà Diệp Thư  sáng hôm  chính là  cả Diệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-242.html.]
9 giờ 30 sáng chủ nhật,  tiếng gõ cửa bên ngoài, Diệp Thư  ngay là xe bò đến đón  tới.
Bởi vì  hôm nay  về quê nên cả nhà  dậy sớm dọn dẹp.
Hôm nay đồ đạc mang về  nhiều, riêng đồ của hai đứa nhỏ  chất đầy hai bao tải lớn. Đặc biệt là  con trai mới chỉ vài tháng tuổi,  kể quần áo, riêng tấm lót   sáu cái, chăn bông hai cái.
Còn  tã lót, sữa bột, bình sữa, phấn rôm các loại linh tinh lỉnh kỉnh chất thành một đống.
Thêm quần áo của hai vợ chồng, Diệp Thư  chuẩn  thêm gạo đủ ăn cho cả nhà trong một tháng, gạo ngon nhiều, gạo thường ít. Các vật dụng sinh hoạt khác cũng  chuẩn  sẵn,   mang hết về quê.
Mời  cả Diệp  nhà uống nước, Diệp Thư và Thạch Lỗi bắt đầu chuyển đồ đạc  xe.
Đồ đạc chất lên xe chiếm gần hết thùng xe. Trải chiếu lên chỗ bà nội và hai đứa nhỏ , xong xuôi Diệp Thư mới gọi mấy bà cháu .
Để bà nội lên xe  ,  đó bế con gái đặt  cạnh bà. Cuối cùng đặt  con trai  quấn chặt chẽ  lòng bà. Thạch Lỗi lấy chăn đắp kín cho ba bà cháu.
Xong xuôi  đấy mới giục  cả Diệp đánh xe  , còn hai vợ chồng khóa cửa, dắt xe đạp  theo .
Thạch Lỗi đạp xe chở Diệp Thư theo  xe bò, về đến nhà lúc 11 giờ.
Nghe thấy tiếng động, mấy  trong nhà chạy . Ngoài ông nội , còn  ông bác Diệp, bà bác Diệp, bác trai bác gái Diệp cũng tới.
Mấy  đàn ông giúp khuân đồ , bà bác và bác gái thì bế con giúp.
Diệp Thư vội vàng chạy tới đỡ bà nội xuống xe. Bà bác bế con trai nhỏ, bác gái bế con gái nhỏ, Diệp Thư dìu bà nội cùng  nhà.
Vì ông nội  nhóm lò sưởi từ hôm qua nên trong nhà  ấm áp.
Diệp Thư để bà nội  lên giường,  nhận lấy đứa con trai từ tay bà bác. Lúc , bác gái cũng đặt đứa con gái nhỏ lên giường.
Bà bác giục Diệp Thư: "Thư , mau mở chăn cho chúng  xem hai đứa nhỏ nào."
Diệp Thư mở tấm chăn quấn em bé , bế con lên,  cởi mũ cho con.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, mũm mĩm của đứa trẻ lộ .
Bà bác yêu thương vuốt ve bàn tay nhỏ bé của đứa trẻ, miệng  ngừng : "Ôi chao, đứa trẻ  thật đáng yêu, trắng trẻo, mũm mĩm, lớn thật ."