Vì  mua thêm nhiều thịt lợn như , Thư dự định sẽ bán bớt  thịt lợn cũ trong siêu thị , một là để lấy chỗ, hai là kiếm thêm ít tiền, để dành   về quê mua nhà.
Thế là  một buổi sáng  trời, Diệp Thư và Thạch Lỗi cải trang  chợ đen.
Chợ đen  bao nhiêu năm vẫn ở chỗ cũ, bên trong cũng   gì  đổi, chỉ là    Cường còn ở đó ?
Lần  Diệp Thư cũng   tay , cô  chuẩn  mười cân thịt, chia thành từng miếng một cân, như  lúc bán sẽ tiện hơn.
Hai  xách theo một cái giỏ, tìm một chỗ vắng , vén một góc vải che  giỏ lên,  đó đặt giỏ xuống đất,  xổm xuống một bên chờ  đến hỏi.
Hai    xổm xuống   bao lâu thì     thấy thịt lợn trong giỏ. Người nọ liền dừng .
"Thịt lợn  bán thế nào?" Người nọ cầm một miếng thịt lên hỏi.
"Hai đồng rưỡi một miếng, miếng  là một cân." Thư trả lời bằng giọng khàn khàn.
"Có bớt  ?" Người nọ  hỏi.
"Nếu ông  phiếu thịt thì hai đồng, đây là thịt ba chỉ ngon đấy."
Trong lúc hai   chuyện, xung quanh   thêm vài  vây .
"Thịt  bao nhiêu tiền?"
"Thịt  trông  đấy, cho  mua một ít."
"Không  phiếu thì hai đồng rưỡi một miếng,  phiếu hai đồng, một miếng một cân, đều là thịt ba chỉ ngon cả." Diệp Thư trực tiếp báo giá.
"Cho  hai cân." Có  lập tức đưa  năm đồng.
Diệp Thư nhận lấy tiền, bảo  nọ tự chọn hai miếng trong giỏ.
Thấy   mua, những  ban đầu chỉ  xem cũng sốt ruột, vội vàng móc năm đồng đưa cho Diệp Thư: " cũng  hai cân."
Nhìn  thịt ít ỏi còn  trong giỏ, những   mua  vội vàng móc tiền .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-246.html.]
Cứ như , mười cân thịt  đầy nửa tiếng  bán hết, còn  ít  đến muộn  mua . Họ liên tục hỏi khi nào Diệp Thư  .
Cô   nhiều với họ, trực tiếp dẫn Thạch Lỗi rời khỏi nơi .
Diệp Thư cố tình dẫn Thạch Lỗi đến căn nhà nhỏ  đây giao dịch với  Cường. Không thấy ai trong sân, cô cũng  dám tự ý xông , sợ mấy năm nay   đổi gì.
Hai   ở cửa  ngóng một hồi,  thấy ai , đành thất vọng  về.
Đi  nửa đường, họ gặp  thanh niên  đây thu tiền ở cổng chợ đen.
Điệp Thư   thấy  , vội vàng chạy đến hỏi: "Cậu còn nhớ  ? Anh Cường còn ở đó ?"
Cậu thanh niên  kỹ Diệp Thư vài , nhận  cô, vẻ mặt cũng trở nên niềm nở hơn.
"Là cô , mấy năm  gặp, cô   phát tài thế?" Cậu thanh niên kéo Thư  sang một bên.
"   ăn xa,  mới về, còn ?" Diệp Thư cũng   rõ.
"  từ thành phố về, giờ chợ đen ở thành phố cũng do  Cường quản lý,  theo  Cường lên đó. Hôm nay  về  chút việc,  thì cô cũng  gặp   ." Cậu thanh niên vui vẻ .
"Trùng hợp thế,  đang  tìm  Cường thì gặp . Cậu  thể nhắn với  Cường giúp   ? Cứ  là   việc  tìm  ." Diệp Thư cũng vui vẻ .
"Có  hàng ngon  đấy?" Cậu thanh niên nhỏ giọng hỏi.
Diệp Thư  bí hiểm: "Đến lúc đó  sẽ ."
Cậu thanh niên  xong liền hiểu, vội vàng : "Cô yên tâm,  nhất định sẽ chuyển lời, sáng ngày  cô   nhé."
Diệp Thư hẹn xong thời gian với  thanh niên, liền cùng Thạch Lỗi rời khỏi chợ đen.
Hai   ngoài,  thẳng đến nhà hàng quốc doanh ăn sáng,  lẽ là vận may đến, nhà hàng quốc doanh hôm nay   bánh bao thịt, hai  liền mua hai mươi cái, mỗi   gọi một bát mì.
Diệp Thư ăn một bát mì với một cái bánh bao thịt là no. Thạch Lỗi ăn hết hai cái bánh bao với một bát mì.
Số bánh bao còn , Diệp Thư nhờ nhân viên phục vụ lấy cho mấy tờ giấy dầu, gói   giả vờ để  giỏ, thực chất là cất  siêu thị.
Ra khỏi nhà hàng, hai  mang giỏ về nhà,  mỗi  đạp xe  .