Tiểu Lý  Diệp Thư,   chị Lưu, trong lòng thầm nghĩ hai    gì đó  đúng, rõ ràng là chị Lưu   chuyện, thấy cô   liền   nữa.
Chẳng lẽ    ? Lại nghĩ đến những việc   , những lời    gần đây, hình như  cũng  đắc tội gì với họ?
Nghĩ , Tiểu Lý  xuống bắt đầu công việc của một ngày. Bởi vì  đến cuối tháng, ba  họ  thống kê tiền lương,  báo cáo. Còn  tính toán tình hình thu nhập của hợp tác xã, đến lúc đó còn  báo cáo lên  nữa.
Cho nên mỗi khi đến những ngày cuối tháng thế , là lúc văn phòng của họ bận rộn nhất.
Ba    chuyện nữa, đều cúi đầu  việc.
Đến giờ tan ca buổi trưa, chị Lưu là  đầu tiên buông bút xuống. Duỗi  một cái, gọi hai .
"Tiểu Diệp, Tiểu Lý, đừng  nữa, tan ca ."
Diệp Thư cũng buông bảng báo cáo trong tay xuống,  đồng hồ : "Ôi, đúng giờ  kìa, thời gian trôi nhanh thật đấy."
Tiểu Lý cũng  theo: "Nhanh lên nào, chúng   thôi."
Cả ba cùng  dậy, khóa cửa văn phòng. Ngoài Tiểu Lý  xe đạp, chị Lưu và Diệp Thư đều  bộ.
Mấy hôm nay tuyết cứ rơi   tạnh, chẳng ngớt lúc nào. Đường   là tuyết  dẫm nát, trơn trượt vô cùng, chỉ sơ ý một chút là ngã.
Vậy nên Diệp Thư thà  bộ chứ nhất quyết  dám đạp xe.
Đường khó ,  mất đến nửa tiếng Diệp Thư mới về đến nhà.
Lúc Diệp Thư về nhà thì Thạch Lỗi  về  và bắt đầu nấu cơm .
Anh hấp bánh bao đông lạnh,  hầm miến chua với thịt.
Lúc Diệp Thư về, cơm nước  gần xong.
Thấy vợ về, Thạch Lỗi bảo cô mau rửa tay, uống miếng nước  ăn cơm luôn.
Ăn xong, hai   nghỉ ngơi mà  tất bật  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-255.html.]
Lại mất thêm nửa tiếng nữa mới đến cơ quan. Về đến văn phòng, Diệp Thư mệt đến mức chân tay bủn rủn.
Diệp Thư nghĩ, ngày mai  bảo với Thạch Lỗi mấy hôm nay thôi hai  đừng về nhà nữa, trưa mang cơm hộp đến cơ quan ăn cho tiện.
Buổi trưa chỉ  nghỉ  một tiếng rưỡi, nếu đường dễ , đạp xe về nhà ăn trưa còn  nghỉ ngơi nửa tiếng.
Giờ đường trơn thế ,  dám đạp xe,   về về mất toi một tiếng đồng hồ, lãng phí hết thời gian  việc  đường.
Tính thế nào cũng  thấy trưa về nhà ăn là hợp lý. Thạch Lỗi   thích ăn cơm ở nhà ăn, thôi thì mai hai  bắt đầu mang cơm hộp  .
Quyết định mang cơm hộp , tối về Diệp Thư bắt tay  chuẩn  đồ ở siêu thị, Thạch Lỗi ở bên cạnh phụ giúp.
Vì mang đến cơ quan ăn nên  thể cầu kỳ quá, mấy món vẫn  ăn ở nhà giờ  mang  ,   món khác.
Diệp Thư hấp một nồi bánh bao bột ngô,  hấp thêm mấy cái bánh hoa.
Món mặn thì  hành tây xào lòng lợn, miến xào dưa chua,  thêm món lòng lợn hầm.
Ai cũng  Diệp Thư hầm lòng  ngon, mà lòng lợn thì  rẻ. Lòng lợn hầm ăn nguội  ngon, ăn nóng còn ngon hơn, quan trọng nhất là hai vợ chồng cô đều thích.
Diệp Thư  dùng bột mì trộn bột ngô để  vỏ bánh, gói ít bánh bao nhân bắp cải thịt lợn.
Để dành mai   đổi khẩu vị, lòng lợn ngon thật đấy nhưng mà cũng  thể ngày nào cũng ăn,  đổi món khác cho đỡ ngán chứ.
Từ ngày Thạch Lỗi bắt đầu mang cơm hộp từ nhà , đường nhân duyên của  cũng phất lên như diều gặp gió. Điều   thể thấy rõ qua  lượng thức ăn  mang theo mỗi ngày.
Ban đầu chỉ cần một hộp cơm là đủ cả thức ăn lẫn cơm, dần dần phát triển thành một hộp đựng thức ăn, một hộp đựng cơm.
Nghe    xưởng trưởng nhà máy  thấy   vây quanh giành ăn cơm hộp của Thạch Lỗi, còn  đùa rằng nên mời vợ Thạch Lỗi đến nhà ăn của nhà máy  việc.
Dạo gần đây, ngày nào tan  Thạch Lỗi cũng mang về một ít đồ, khi thì mấy miếng bánh gato, lúc  là bánh bao nhân đậu đỏ tự .
Đó đều là    khi ăn ké cơm hộp của Thạch Lỗi thấy ngại nên mua biếu .
Thạch Lỗi cũng  từ chối thiện ý của  , cứ nhận lấy,  nhận khéo    nghĩ  là đồ ngốc.