Đáng lẽ cũng rót cho hai chị dâu một ít, nhưng hai chị đều uống rượu nên thôi. Còn ông nội và thì rót nửa ly.
Thạch Lỗi nâng ly cảm ơn đến dự sinh nhật con trai. Uống xong, mời ăn cơm, rót đầy cho ông nội và các bác. Bảo cứ từ từ uống, tửu lượng kém, uống cùng .
Ông bác bảo cứ ăn uống thoải mái, cần để ý đến .
Nói liếc hai Diệp một cái, hai tự rót tự uống hết mấy ly rượu , ăn thịt uống rượu khoái trá.
Không ngờ ông nội liếc, hai ngẩn , hiểu ông liếc gì?
Nghĩ một lúc, hôm nay cũng gì sai . Thế là quên bẵng chuyện ông nội liếc , tiếp tục ăn nhậu.
Ông Diệp cũng hết cách với hai. Đứa cháu trai , bảo nó khôn cũng hẳn! Làm mấy chuyện chẳng .
Bảo nó ngốc cũng đúng, nó chẳng bao giờ chịu thiệt, lúc nào cũng kiếm chác chút lợi.
Ông sang Diệp Thư và Thạch Lỗi, sợ hai ấn tượng về hai.
Thật Diệp Thư cũng chẳng cảm tình gì với hai Diệp, đến nỗi xa, chỉ là khôn lỏi vặt.
Thích kiếm chút lợi, vợ chồng đều . Bảo là thích thì , mà ghét thì cũng đến nỗi.
Người cô thực sự quý mến là ông bác và cả Diệp. Tính cách hai họ giống . Nếu ông bác và cả Diệp, chắc cô cũng chẳng thiết gì với họ.
Tổ chức sinh nhật cho con xong, hai vợ chồng về huyện thành .
Đi liên tục sáu ngày, đến chủ nhật. Hai vợ chồng cô mua gạo ở cửa hàng lương thực xong, đến cửa hàng thực phẩm mua hết thực phẩm trong sổ của tháng , mới xách đồ về quê.
Về đến nhà, ông bà nội đang bế cháu chuyện, khâu vá với mấy cụ ngoài cửa.
Thấy hai vợ chồng về, con gái từ xa gọi "Mẹ ơi" chạy đến. Cậu con trai cũng lon ton chạy theo chị.
Hai vợ chồng dừng xe đạp, đợi hai con đến gần.
Thạch Lỗi bế con gái đặt lên gióng xe đạp, Diệp Thư cũng bế con trai lên. Xong xuôi đấy, hai mới đạp xe về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-272.html.]
Tới cửa nhà, hai đặt hai đứa nhỏ xuống, đẩy xe đạp sân.
Đem thứ nhà xong, cô mới chơi với hai đứa nhỏ.
Cô trò chuyện với các bác gái đang ở cửa, trả lời đủ thứ câu hỏi của .
Lại gọi Thạch Lỗi cắt ít rau hẹ, nhặt sẵn để trưa nay cả nhà ăn sủi cảo.
Gần trưa, giải tán về nhà nấu cơm. Nhà Diệp Thư cũng nhà nấu cơm.
Diệp Thư nhào bột, Thạch Lỗi băm nhân. Trưa nay cả nhà ăn sủi cảo nhân thịt lợn hẹ.
Cả nhà cùng xắn tay , cán bột, gói bánh. Chẳng mấy chốc gói xong đủ cho cả nhà ăn.
Lúc ăn cơm, bà nội với Diệp Thư, hôm Xuân Hạnh đến tìm cô.
Cô nhà, bà bảo với cô là chủ nhật nào cô cũng về. Lúc về cô là chủ nhật sẽ .
Diệp Thư gật đầu, bảo . Trong lòng cũng thắc mắc, cô tìm chuyện gì?
thôi đợi cô đến sẽ , bất kể cô chuyện gì, nếu khó quá thì cô sẽ giúp một tay.
Đã quyết định trong lòng, cô cũng nghĩ đến chuyện đó nữa, chuyên tâm đút cơm cho con trai.
Bây giờ cu thể ăn cơm cùng lớn . Chỉ là giữa hai bữa cơm vẫn uống thêm một bữa sữa bột.
Cô gắp một miếng sủi cảo nhỏ cả vỏ lẫn nhân đưa lên miệng bé, bé chóp chép ăn ngon lành.
Diệp Thư cho con trai ăn, thỉnh thoảng tự ăn một miếng. Con gái bây giờ ăn cơm cần trông, tự xúc ăn giỏi.
Con trai trong lòng , con gái bên cạnh. Ba con cứ như ăn cơm trưa.
Ăn cơm xong, Thạch Lỗi rửa bát, Diệp Thư chơi với hai con.
Lúc Xuân Hạnh đến, cô đến một , dẫn theo đứa nhỏ nào.