Diệp Thư đưa tiền cho Xuân Hạnh.
Xuân Hạnh nhận tiền, lời cảm ơn  ngừng tuôn  từ miệng.
"Cảm ơn, cảm ơn, Diệp Thư, cảm ơn ." Xuân Hạnh nắm chặt  tiền trong tay.
"Cậu yên tâm,  nhất định sẽ trả  sớm nhất  thể." Xuân Hạnh đảm bảo.
Diệp Thư bảo cô  cứ từ từ,  cần  lo lắng.
Chuyện vay tiền  giải quyết, Xuân Hạnh mới  tâm trạng kể về lý do   mượn tiền.
Hoá    Xuân Hạnh mượn tiền là để xây nhà. Hai vợ chồng cô    ở riêng .
Diệp Thư cũng tò mò, chồng Xuân Hạnh là con cả,  kể ở nông thôn  coi trọng việc bố  còn sống thì con cái    ở riêng.
Cho dù  chia nhà thì bố  cũng sẽ ở với con cả,   lý nào  để con cả  ở riêng.
Nghĩ , Diệp Thư cũng hỏi .
Lúc  Xuân Hạnh mới kể chi tiết cho Diệp Thư  đầu đuôi câu chuyện.
Nguyên nhân của sự việc   là vì con gái út của Xuân Hạnh.
Hoá  là bố  chồng Xuân Hạnh  hai  em dâu xúi giục  đem con gái út của Xuân Hạnh cho  .
Nếu cho nhà nào   con thì thôi, đằng   cho nhà  núi   mấy đứa con trai . Ý đồ thế nào thì ai cũng rõ.
Ban đầu nhà đó  con gái lớn của Xuân Hạnh, nhưng bố  chồng cô  nhất quyết  cho, cứ  cho con gái út.
Bố  chồng Xuân Hạnh  cho con gái lớn   vì thương cháu, mà vì con lớn   thể  việc nhà, thêm vài năm nữa là  thể xuống đồng kiếm công điểm, nên họ mới  đồng ý.
Ban đầu chuyện   giấu nhẹm  cho Xuân Hạnh và chồng . Con gái lớn của Xuân Hạnh  lén  cuộc trò chuyện của bà nội và hai  em dâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-274.html.]
Biết  họ  cho em gái , con bé mới chạy  đồng báo cho Xuân Hạnh. Nhờ  mà Xuân Hạnh mới kịp thời chạy về giành  con gái út đang  bế .
Sau  đó, Xuân Hạnh mới  ầm ĩ lên, vết thương  mặt là do  chồng đánh.
Thấy Xuân Hạnh  lớn chuyện, nhà  bèn đòi  tiền  đưa cho  chồng cô .
Nhìn  tiền sắp cầm chắc trong tay     đòi ,  chồng Xuân Hạnh  lăn lộn   cô  xuống nước.
   Xuân Hạnh kiên quyết,  gì cũng  đồng ý.
Hơn nữa, cô  còn về nhà  đẻ tìm bố. Ông đội trưởng  chuyện nhà thông gia định bán cháu ngoại thì tức giận vô cùng.
Ông lập tức đạp xe đến nhà thông gia tìm con rể  chuyện.
Bố chồng Xuân Hạnh thấy ông đội trưởng đến,  ông  xong thì chối bay chối biến, bảo là vợ , ông   hề  .
Ông  còn bảo ông đội trưởng cứ yên tâm, ông  về nhà sẽ dạy dỗ vợ, chuyện  tuyệt đối sẽ  bao giờ xảy  nữa.
Thật  ai cũng  chuyện  bố chồng Xuân Hạnh  thể  , chỉ là thấy vợ chồng cô   ức h.i.ế.p thế nào cũng  phản kháng.
Nhà ngoại cũng  từng nhúng tay , nên họ mới ngày càng  nước lấn tới, đến mức định bán cả con của Xuân Hạnh.
Ông đội trưởng cũng chẳng tin lời bố chồng Xuân Hạnh , nhưng cũng   gì. Không  ông  thế nào mà vợ chồng Xuân Hạnh   ở riêng.
Chỉ là bố  chồng cô  vẫn còn giận, thêm  đó, vốn dĩ họ   ưa gì vợ chồng cô  vì sinh  con gái,   con trai.
Cho nên khi chia nhà, họ chia cho vợ chồng cô   ít đồ, tiền thì chỉ  30 đồng.
Họ còn  căn nhà    phần của vợ chồng cô , bảo họ tự xây nhà mà ở.
Tuy nhiên, dù  Xuân Hạnh vẫn  vui. Cô   quan tâm đến việc bố  chồng thiên vị, bản  cô  và chồng đều siêng năng, chỉ cần cố gắng thì nhất định sẽ sống .
Hơn nữa, cho dù cuộc sống  khi  ở riêng  vất vả thì vẫn hơn là ở nhà chồng chịu ấm ức.
Bản  Xuân Hạnh  thể nhẫn nhịn , nhưng  mấy đứa con gái sống khổ sở ở nhà chồng, đôi khi cô  thật sự  thể nhịn  nữa.