Lần  cũng là một bé trai, nặng 3,5kg, đúng là một  bé bụ bẫm.
Ở bệnh viện hai ngày, Diệp Thư  xuất viện về nhà để ở cữ.
Lần  cũng giống như hồi sinh Chính Hồng, ông bà nội ở  chăm cháu đến khi cháu  bốn tháng thì đưa cháu về quê.
Vợ chồng Diệp Thư  trở về cuộc sống mỗi cuối tuần về quê.
Lần  con trai lớn ở  thành phố,  về quê cùng ông bà nội.
Diệp Thư cho con trai lớn  học lớp mầm non, sáng tối nhờ Thạch Lỗi đưa đón hai chị em.
Cả nhà bốn , từ thứ Hai đến thứ bảy  lớn thì  , trẻ con thì  học, đến chủ nhật  về quê thăm ông bà và em út.
Chớp mắt  đến kỳ nghỉ hè, hai đứa trẻ  nghỉ học. Thạch Lỗi đưa hai con về quê với ông bà.
Diệp Thư và Thạch Lỗi  trở về cuộc sống của hai .
Không  con cái ở bên, siêu thị của Diệp Thư   sử dụng triệt để.
Hai vợ chồng tranh thủ lúc rảnh rỗi nấu sẵn đồ ăn cho cả tuần, như  mỗi ngày tan  về sẽ đỡ mất công nấu nướng,  thể nghỉ ngơi nhiều hơn.
Cuộc sống   con cái bên cạnh thật sự  thoải mái. Đến nỗi Thạch Lỗi cũng  thốt lên rằng,  mong các con nhanh lớn.
Đợi chúng nó lớn hết, để chúng nó tự lập, lúc đó trong nhà chỉ còn  hai vợ chồng, cuộc sống lúc  mới thực sự thoải mái.
Diệp Thư  bảo  suy nghĩ xa xôi quá, con út mới  5 tháng tuổi, còn ít nhất 20 năm nữa mới đến lúc tự lập.
Nghe , Thạch Lỗi cũng , thật lòng  rằng đó cũng là mong ước của .
Cả nhà cứ thế mà tận hưởng một kỳ nghỉ hè vui vẻ, thoắt cái  đến lúc hai đứa nhỏ  về  học.
Vào ngày chủ nhật cuối cùng của tháng Tám, Diệp Thư và Thạch Lỗi  về quê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-292.html.]
Lần  về là để đón hai đứa nhỏ về luôn. Hai đứa khỏi  ,  chơi ở quê  đời nên chẳng đứa nào  về  học cả.
Con gái thì còn đỡ, dù  cũng gần mười tuổi , cũng  hiểu chuyện.
Còn  con trai lớn,     về theo bố   học là giở đủ  chiêu trò nũng nịu, mè nheo, quyết  chịu về.
Thấy   đồng ý, cuối cùng  bé chạy biến , giận dỗi.
Diệp Thư bảo Thạch Lỗi  theo xem con trai  , đừng để  chạy lên núi chơi.
Nói đến đây,  thể  nhắc đến một chuyện  lớn cũng  nhỏ xảy  trong kỳ nghỉ hè.
Chuyện cũng   gì to tát, chỉ là hai đứa nhỏ khi theo bạn bè lên núi cắt cỏ cho lợn thì gặp và  chuyện với một tên phần tử   đưa về đây.
Nói  to tát, nhưng tên phần tử  đó  chính là bố chồng của Diệp Thư. Cô giấu nhẹm chuyện  , sợ  khác phát hiện , ai ngờ  Thạch Chí Viễn   thấy hai đứa nhỏ,  những  tránh mặt mà còn chủ động bắt chuyện.
Đến tối chủ nhật, hai đứa nhỏ về kể  chuyện , khiến Diệp Thư tức đến phát điên. Nếu lúc đó Thạch Chí Viễn ở đó, chắc chắn cô ẽ  bóp c.h.ế.t ông .
 là đồ  chổi,  phá hoại gia đình cô thì ông   cam tâm  ?
Bản  đang trong tình cảnh nào mà  , còn dám  gần hai đứa nhỏ?
Lỡ như    phát hiện  họ giống  thì   ?
Thạch Lỗi  giống Thạch Chí Viễn, hai đứa nhỏ  giống Thạch Lỗi,  nên hai đứa nhỏ cũng  nét giống Thạch Chí Viễn.
Chỉ là Thạch Chí Viễn  chịu khổ cực nên gầy hẳn , trông khác xa so với  đây. Thêm nữa, ông   là phần tử  nên  dân trong làng  ai tiếp xúc, vì  mà  ai phát hiện  điểm .
Bây giờ  , ông  còn chủ động   với hai đứa nhỏ.
Diệp Thư tức giận đến mức tối hôm đó  về nhà, bảo ông nội  tìm Thạch Chí Viễn, cảnh cáo ông    phép đến gần hai đứa nhỏ nữa.
Ông bà nội thấy Diệp Thư tức giận như , định bênh vực cho Thạch Chí Viễn vài câu nhưng cô  , chỉ dặn họ  với Thạch Chí Viễn là   phép  gần con . Nếu để  khác phát hiện  thì sẽ liên lụy đến cả bọn họ.