Một là chuyện công việc, Thạch Lỗi thì được điều động về. Còn việc của Diệp Thư thì có thể bán đi được.
Còn có ông bà nữa, ông bà đã nói rõ là muốn sống cùng Thạch Chí Viễn, cho dù Diệp Thư và Thạch Lỗi có khuyên thế nào cũng không thay đổi chủ ý.
Chỉ nói là bao năm không ở bên con trai, muốn bù đắp lại quãng thời gian thiếu thốn tình cảm bố con, mẹ con bấy lâu nay.
Hơn nữa, họ đã nuôi nấng Thạch Lỗi trưởng thành, lấy vợ sinh con, chuyện đã hứa với mẹ Thạch Lỗi năm xưa cũng đã làm được. Từ nay về sau họ muốn sống theo ý mình.
Vả lại, Thạch Chí Viễn cũng mong muốn được sống cùng hai ông bà.
Đây đã là tâm nguyện của hai ông bà, Thạch Lỗi cũng chỉ đành thuận theo ý nguyện của họ.
Thế nhưng hiện tại Thạch Chí Viễn vẫn chưa đến đón hai ông bà, có lẽ là công việc vẫn chưa giải quyết xong. Diệp Thư và Thạch Lỗi không yên tâm để hai ông bà tự ở lại đây, nên chỉ có thể đợi Thạch Chí Viễn đến đón hai ông bà đi rồi tính tiếp.
Dù sao Thạch Lỗi cũng đã nộp đơn chuyển công tác lên nhà máy, cũng đã nói riêng với xưởng trưởng Ngô rồi.
Xưởng trưởng Ngô tuy không nỡ từ bỏ Thạch Lỗi, nhưng cũng biết không thể giữ Thạch Lỗi lại được, nên bất đắc dĩ đành ký tên.
Chỉ là dặn Thạch Lỗi trong khoảng thời gian này chưa đi được thì thỉnh thoảng ghé qua nhà máy. Nếu thợ sửa chữa trong nhà máy không xử lý được thì giúp đỡ một tay.
Đương nhiên là Thạch Lỗi đồng ý ngay.
Về phần công việc của Diệp Thư lại càng dễ dàng hơn, cô chỉ cần tung tin muốn bán là có người muốn mua ngay.
Tuy nhiên, trước khi nói ra ngoài, Diệp Thư vẫn hỏi ý kiến Ngô Tú Hòa trước. Xét cho cùng, mối quan hệ của hai người vẫn còn đó. Không thể gạt cô ấy được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-299.html.]
Diệp Thư đem chuyện này nói với Ngô Tú Hòa, đồng thời cũng kể lại toàn bộ nguyên nhân cả nhà đổi tên đổi họ đến đây. Cũng nhân đó xin lỗi Ngô Tú Hòa, không phải cố ý giấu giếm, thật sự là tình thế lúc bấy giờ bắt buộc phải làm vậy.
Tuy Ngô Tú Hòa có chút kinh ngạc, nhưng cũng tiếp nhận rất nhanh. Lại nói với Diệp Thư, thực ra cô ấy đã sớm đoán được việc Diệp Thư họ đột nhiên về quê chắc chắn là có chuyện, mãi đến khi phong trào nổ ra, cô ấy mới mơ hồ biết được nguyên nhân Diệp Thư họ quay về.
Không chỉ mình cô ấy, chồng cô ấy, bố chồng cô ấy, bố cô ấy đều đã đoán được.
Chỉ là thời buổi này ai cũng sống chật vật, hơn nữa tiếp xúc mới biết Diệp Thư họ đều không phải người xấu. Nên mới giả vờ như không biết mà thôi.
Nhà chồng và nhà mẹ đẻ của Ngô Tú Hòa đều làm chính trị, tuy chức vị không cao, nhưng cũng đều biết được chính sách hiện nay nghiêng về hướng nào.
Cho nên, hiện tại Diệp Thư nói muốn bán công việc để trở về Bắc Thành, Ngô Tú Hòa không hề ngạc nhiên.
Về phần công việc của Diệp Thư, Ngô Tú Hòa bảo Diệp Thư đừng bán cho người khác. Vừa hay cô ấy có đứa cháu gái tốt nghiệp cấp 2 vẫn chưa tìm được việc. Bán cho nó là vừa.
Chỉ là muốn nhờ Diệp Thư dẫn dắt nó vài ngày.
Việc công việc đã giải quyết xong xuôi, Diệp Thư cũng vui vẻ đồng ý với Ngô Tú Hòa sẽ dẫn dắt cháu gái cô ấy một thời gian. Dù sao họ cũng chưa vội về Bắc Thành.
Thật ra Thạch Lỗi rảnh rỗi cũng muốn sớm quay về Bắc Thành, nhưng Diệp Thư cứ giữ anh lại không cho về.
Thạch Lỗi không biết, nhưng Diệp Thư thì biết, năm nay là một năm không mấy yên bình, cả nhà mình cứ đợi đến cuối năm, khi nào thực sự yên bình rồi hãy về.
Quả nhiên những ngày tháng sau đó, lịch sử đã phát triển đúng như dự đoán, đầu tiên là tứ nhân bang bị lật đổ, sau đó là trận động đất Đường Sơn, rồi đến việc vị lãnh đạo vĩ đại qua đời.
Chuỗi sự kiện liên tiếp này đã tạo nên một cơn chấn động không hề nhỏ đối với đất nước Hoa Quốc. May mắn là mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng tích cực.
Trong khoảng thời gian này, cuối cùng Thạch Chí Viễn cũng đến đón hai ông bà về