Vì  Diệp Thư  nhờ Lương Tâm Điềm để ý, nếu  ai bán nhà nhất định  báo cho cô .
Vì chuyện  Diệp Thư còn đặc biệt tặng Lương Tâm Điềm một chiếc khăn lụa.
Hôm nay Lương Tâm Điềm  mang đến cho Diệp Thư một tin tức.
Thì  là   đến phòng quản lý nhà đất đăng ký  bán nhà,  chỉ  nhà, còn  hai cửa hàng cũng  bán luôn một thể.
Thì   bán nhà vốn là con cháu của một địa chủ, trong thời kỳ vận động, gia sản đều  tịch thu, bố  cũng  đấu tố đến chết.
Tuy rằng hiện tại   minh oan, cũng  trả  một phần gia sản.   đó   dọa sợ, sinh  sợ hãi     vận động gì nữa.
Bèn định bán hết nhà cửa và cửa hàng mới  trả , như  trong tay  tiền, cho dù vận động  đến nữa cũng  sợ.
Diệp Thư  xong, vội vàng nhờ Lương Tâm Điềm liên hệ với  bán.
Diệp Thư xem giấy chứng nhận nhà đất,  đến tận nơi xem nhà và cửa hàng.
Hai cửa hàng đều ở vị trí đắc địa, còn căn nhà tuy cũ nát, nhưng Diệp Thư cũng   ý định đến đó ở. Chủ yếu là để dành   tăng giá. Cũ   cũng  còn quan trọng nữa.
Tuy nhiên, Diệp Thư vẫn mượn cớ đó để mặc cả với chủ nhà, và  thương lượng  giá rẻ hơn vài trăm đồng.
Cứ như , Diệp Thư  bỏ  chín nghìn,  danh nghĩa cô   thêm một căn nhà, hai cửa hàng.
Vui mừng, tối hôm đó Diệp Thư  mời gia đình Tạ Vũ Hằng đến ăn cơm. Trên bàn ăn còn nhờ Lương Tâm Điềm tiếp tục để ý giúp.
Lương Tâm Điềm vui vẻ đồng ý, chuyện  cũng   chuyện gì khó khăn. Cũng chỉ là chuyện một câu .
Nhìn thì  vẻ Diệp Thư  tiền trong tay,  mua nhà là mua, nhưng thực  hiện tại  bán nhà  nhiều, nhưng  mua nhà  càng hiếm hoi.
Xét cho cùng hiện tại đều là đơn vị phân nhà,  nhà miễn phí để ở, ai  bỏ  một  tiền lớn để mua nhà chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-304.html.]
Hơn nữa cho dù   mua, trong tay cũng   nhiều tiền như .
Đừng   việc công nhân hiện tại kiếm  nhiều tiền, nhưng gia đình cũng  nhiều khoản  chi tiêu lắm.
Các gia đình hiện tại đều tin  việc con đàn cháu đống, một gia đình  ba, bốn đứa con là chuyện bình thường. Có nhà còn  năm, sáu thậm chí là bảy, tám đứa con.
Nhiều con cái như  thì thật sự là tốn kém  mặt, ăn uống cần tiền, con cái lớn lên  học cần tiền. Lỡ như  bệnh tật gì đến bệnh viện cũng cần tiền.
Chưa kể còn  dành dụm tiền cưới vợ cho con trai, tiền hồi môn cho con gái nữa.
Bởi , cả gia đình lớn như  thường sống  chật vật, một năm cũng chẳng để dành  bao nhiêu,  gì đến chuyện mua nhà cửa tốn kém cả núi tiền như .
Vì thế hiện giờ  bán nhà  nhiều mà  mua cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.
Sau  mua nhà , Diệp Thư cũng  thêm kinh nghiệm, cô  đến phòng quản lý nhà đất của các quận khác để dò hỏi, nhờ họ để ý giúp.
Diệp Thư biếu mỗi  phụ trách việc  ở các phòng quản lý nhà đất một nắm kẹo sữa, đồng thời  rằng cứ cách một  thời gian cô sẽ  ghé qua xem .
Nhận  kẹo sữa, những   công việc  đương nhiên đồng ý ngay, đối với họ, chuyện  chẳng đáng là gì, huống hồ   còn đưa kẹo sữa - một thứ quý giá như .
Từ đó về , cứ cách ba hôm Diệp Thư  đến vài phòng quản lý nhà đất dạo một vòng.
 tiếc là cho đến tận Tết, cô vẫn  tìm  căn nhà nào ưng ý.
Tuy nhiên Diệp Thư cũng  vội, cô tạm gác chuyện  sang một bên,  mắt lo liệu chuyện Tết nhất .
Mấy ngày giáp Tết, ngày nào cô cũng dậy sớm, xếp hàng mua hết  gạo và thực phẩm trong sổ gạo, sổ thực phẩm.
Rồi  lấy thêm đồ từ siêu thị để trộn lẫn với  hàng  mua  bằng tem phiếu.
Cô cũng mua thêm một ít đặc sản gửi về quê cho họ hàng, bạn bè.