Cụng một ly,   ly thứ hai....
Hôm  tỉnh dậy, Thạch Chí Viễn thấy  và cô gái đang  cạnh   giường, cả hai đều  một mảnh vải che .
"Sao  thể như  ?" Dù   bình tĩnh đến , thì Thạch Chí Viễn cũng  thể bình tĩnh nổi nữa.
Cô gái bên cạnh thì ngược   bình tĩnh,  dậy mặc quần áo .
"Anh Thạch,  đừng sợ. Là em tự nguyện. Tối qua  say quá. Anh yên tâm, em    vợ , em sẽ  bắt  chịu trách nhiệm ." Nói xong liền bỏ .
"Chát chát" Thạch Chí Viễn tự tát  mặt  hai cái thật đau. Chuyện  đến nước ,  hối hận cũng vô ích.
Thạch Chí Viễn thu dọn đồ đạc, lấy hết  tiền mang theo  ,   tìm cô gái để  lời xin  và đưa tiền cho cô.
Dù  là tổn thương  gây , chút tiền   thể nào bù đắp nổi những tổn thương mà   gây  cho cô gái.
 để bản    gì cả,  cũng  thể  .
Đi tìm một vòng,  thấy cô gái ,   là cô đang trốn tránh .
Không còn cách nào khác, cuối cùng Thạch Chí Viễn đành  để tiền  gối.
Sau đó,  từ biệt gia đình họ Tôn   về đơn vị.
Thạch Chí Viễn cứ nghĩ  chuyện cứ thế trôi qua. Tuy  chút áy náy với cô gái, nhưng  thể  , Thạch Chí Viễn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ai ngờ hai tháng , cô gái  đến đơn vị tìm Thạch Chí Viễn.
Thạch Chí Viễn     tìm,  ngoài xem, thì thấy cô gái đang  chờ  ở cửa.
Nhìn thấy cô gái, trong lòng Thạch Chí Viễn bỗng dưng  một dự cảm  lành.
Quả nhiên, linh cảm của   đúng, cô gái đến tìm  để  với  một chuyện. Một chuyện khiến  hối hận  kịp nhưng cũng bất lực.
Đó là cô gái  mang thai,  hai tháng , hỏi  tính ?
Tính ? Anh cũng     thế nào. Anh  kết hôn và sắp  con .
Hơn nữa, quân đội  nghiêm khắc với những chuyện như thế , nếu xử lý  ,  khi  sẽ  tước quân hàm.
  cô gái  mặt,    thể nào   lời bắt cô phá thai.
Hơn nữa, phá thai cần   giấy giới thiệu. Đây cũng là một chuyện nan giải.
Thạch Chí Viễn     mấy vòng, bảo cô gái về nhà . Mọi chuyện khác  sẽ nghĩ cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-334.html.]
 cô gái    níu  ,  rằng về nhà sẽ  đánh c.h.ế.t mất.
Thạch Chí Viễn vội vàng kéo cô gái  xa một chút, sợ  mấy chiến sĩ gác cổng  thấy.
Thạch Chí Viễn dỗ dành hồi lâu,   móc hết  tiền còn  đưa cho cô gái.
Hứa nhất định sẽ cho cô một lời giải thích  mới dỗ dành cô gái .
Tiễn cô gái  , Thạch Chí Viễn suy nghĩ cả một đêm, cuối cùng cũng đưa  một quyết định.
Lúc đó   ngờ rằng, chính vì quyết định , mà    hối hận cả đời.
Anh cầm bút  cho bố  và vợ mỗi  một lá thư.
Trong thư gửi vợ,     gặp một cô gái khác,  cùng cô  sống cả đời.
Nào là  xin  vợ,  coi vợ như em gái, là phụ nữ thời đại mới các kiểu,  những lời khốn nạn.
Còn trong thư gửi bố ,    thật, rằng cô gái    thai. Nếu quân đội  chuyện,  nhất định sẽ  kỷ luật.
Nên   ly hôn với vợ để cưới cô gái .
Không  đến việc bố  nhận  lá thư  sẽ như thế nào, chỉ riêng  vợ đang mang thai sáu tháng khi  lá thư   sinh non.
Chuyện  cùng với việc vợ  sinh non  gây  sóng gió lớn cho hai bên gia đình.
Bố  hai bên vốn là bạn bè mười mấy năm, cũng vì chuyện  mà cắt đứt liên lạc.
 cho dù bố   gửi thư  gọi điện thoại thế nào, Thạch Chí Viễn cũng kiên quyết ly hôn.
Cuối cùng, vợ  ,  khi ở cữ sẽ ly hôn.
Vì Thạch Chí Viễn một mực đòi ly hôn, bố    tuyên bố từ mặt .
Bố  thậm chí còn vì chuyện  mà ngã bệnh nặng.
Thế nhưng bây giờ Thạch Chí Viễn chẳng bận tâm những chuyện đó nữa,  mới ly hôn xong,   vội vàng chuẩn  kết hôn  nữa.
Không   vội, mà là cái thai trong bụng cô gái   thể chờ  nữa.
Cuộc sống  khi kết hôn của  Thạch Chí Viễn  hề suôn sẻ. Cô vợ mới  hề đơn thuần như  nghĩ, những toan tính nhỏ nhặt của cô  khiến  vô cùng chán ghét.
Hơn nữa, nhà vợ  cũng giống như keo da chó , bám riết lấy   buông.
Tin tức từ Bắc Thành cũng thỉnh thoảng  gửi đến, tuy bố     dính dáng gì đến  nữa, nhưng  vẫn nhờ  để ý đến họ.
Bố   ốm, "vợ"  thì bỏ  con cái, theo gia đình  nước ngoài….