Từng đêm, Thạch Chí Viễn đều sống trong đau khổ.
Anh ngày càng  thể sống chung với  vợ hiện tại.
 là    "môn đăng hộ đối" quả  sai.
Có lẽ là bây giờ cô gái   đạt  mục đích của , hoặc  lẽ là vì  thai nên cô  càng thêm  sợ hãi gì cả.
Dần dần, bộ mặt thật của cô  dần dần lộ rõ.
Khiến Thạch Chí Viễn càng thêm hối hận, tại  đêm hôm đó   uống rượu. Để  gây   lầm  thể cứu vãn nổi.
Anh càng hối hận thì càng nhớ đến vợ cũ. Anh     tổn thương cô , cô gái từ nhỏ  lẽo đẽo theo   gọi " Thạch."
Không nghi ngờ gì nữa,  thích vợ cũ,  là yêu thì chắc chắn là  đủ, nhưng nhất định là  thích. Nếu    chẳng đồng ý cưới cô .
Còn với  vợ hiện tại, ban đầu  chỉ là thấy cô  đáng thương. Còn bây giờ ư? Nhìn rõ bộ mặt thật của cô , Thạch Chí Viễn chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét.
Thật  trong lòng Thạch Chí Viễn  rõ ràng, dù cho   tự biện minh cho bản  bằng lý do gì  chăng nữa. Thì cũng  thể che giấu  sự thật là  ích kỷ.
Cho dù    ngừng tự thuyết phục bản ,  rằng vợ cũ là phụ nữ thời đại mới,  tiếp nhận nền giáo dục nước ngoài. Chuyện ly hôn đối với cô  mà , tuy là khó chấp nhận, nhưng chắc chắn sẽ  vì thế mà tìm đến cái chết.
Gia đình cũng sẽ an ủi cô , cho dù   , vợ cũ vẫn  thể sống .
Còn cô vợ hiện tại thì  , nhà cô  vốn  trọng nam khinh nữ. Nếu để     cô   kết hôn mà   thai. Thì thật sự sẽ  sống nổi mất.
Vậy nên sự lựa chọn của   sai, mặc dù trong lòng Thạch Chí Viễn  ngừng tự thuyết phục , nhưng trong lòng   rõ.
Anh là một  ích kỷ, tất cả những chuyện  đều là vì bản  .
Anh sợ  chuyện vỡ lở, quân đội sẽ kỷ luật ,  sợ bản  sẽ vì thế mà  cởi bỏ bộ quân phục .
Anh cũng cam chịu  phận, cứ sống tạm bợ như  . Đã ly hôn một  , ảnh hưởng đến  cũng   . Không thể ly hôn  thứ hai ?
Hơn nữa,  sắp  con , thôi thì cứ như  !
Cuộc sống cứ thế trôi qua,  chuyện thực sự bùng nổ là  khi con gái  chào đời.
Con gái  chào đời, tuy là con gái, nhưng  cũng  vui. Mối quan hệ với vợ cũng dịu  phần nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-335.html.]
Hôm đó, Thạch Chí Viễn  bận việc ở đơn vị nên  về nhà sớm để thăm con.
Kết quả là     một sự thật mà  thà rằng cả đời  đừng bao giờ  đến.
"… Nếu chị  dùng thủ đoạn, thì    thể để mắt đến chị ? Chị  thể sống những ngày tháng   như bây giờ ? Chị  thể  vợ của sỹ quan .
Chị  cho em , đàn ông đều như  cả thôi, em chỉ cần  lóc  mặt   vài tiếng. Là   sẽ mủi lòng ngay.
Lúc  chị cũng  như  đấy, mỗi   đánh xong, chị sẽ đến  mặt  rể em lượn lờ vài vòng. Là   sẽ cho chị thuốc. Lại còn cho chị đồ ăn ngon nữa."
"Chị giỏi thật đấy. Vậy còn chuyện của chị với  rể tối hôm đó?"
"Chị  cho em , nhưng em     ngoài  đấy. Trong rượu hôm đó chị  bỏ thêm một thứ  ."
"Bỏ thứ gì cơ?"
"Em hỏi  gì? Mau  ngoài  việc ."
"Chị, chị cứ  cho em   mà! Chị…"
Thạch Chí Viễn  ngoài cửa  mà lửa giận trong lòng như  bùng phát. Thế nhưng  vẫn cố kìm nén. Anh   rốt cuộc còn  chuyện gì mà    nữa.
Cuộc  chuyện trong phòng vẫn tiếp tục.
"Thôi  , để chị  cho, nhưng mà em  giữ bí mật đấy nhé!"
"Đến em mà chị còn  yên tâm nữa ? Chắc chắn là em   . Em còn đang    cũng giống chị, lấy  chồng là sĩ quan nữa mà?"
"Bà mối Hoa trong làng , em  chứ?"
"Biết."
"Điều em   là,  đây bà  là từ trong lầu xanh  đấy. Chị từng giúp bà  một việc, nên  bà   thuốc.
Thế nên   chị mới đến cầu xin bà ... Hôm đó chị  lén lấy rượu của bố...."
Thạch Chí Viễn  thể  thêm  nữa, liền đạp cửa xông .
Hai chị em trong phòng cũng sợ ngẩn .
"Anh Chí Viễn,   như  nghĩ , em..."