Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60 - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-06-13 12:59:50
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh lính , mỗi bố mắng chửi là an ủi cô, cho cô đồ ăn ngon.

ở đó, bố cũng kiêng dè hơn, quá đáng với cô nữa.

Dần dần cô hiểu , bố sợ .

Từ đó, mỗi đánh mắng, cô chạy đến phòng lính đang dưỡng thương, cô gì cả, hỏi thì cô chỉ . Anh thấy liền thương cảm, lấy đồ bổ dưỡng mà đồng đội gửi cho cho cô.

Thỉnh thoảng kể cho cô về gia đình , về yêu của . À, gọi vợ sắp cưới của yêu. Anh kể họ lớn lên bên , cùng học. Sau bố hai bên vun vén nên duyên vợ chồng.

Giờ đây chị thai, mỗi nhắc đến vợ con, gương mặt rạng ngời hạnh phúc.

Anh còn thư cho vợ, gửi đồ bổ dưỡng mà nỡ ăn về cho chị .

Vợ cũng gửi thư hồi âm, gửi quần áo và đồ ăn cho .

Mỗi nhận thư nhà, đều vui.

Sau khi thư xong, tâm trạng , sẽ chia sẻ với cô rằng con đạp trong bụng , vài tháng nữa sẽ lên chức bố.

Mỗi lúc như , nét mặt trông thật hạnh phúc.

Cô ngày càng ngưỡng mộ vợ sắp cưới của , dần dần chuyển thành ghen tị.

Cái tên Tôn Tú Lệ của cô cũng là trong một nhận thư nhà, tâm trạng vui vẻ đặt tên cho đứa con chào đời, đúng lúc thấy cô nên tiện miệng hỏi cô đổi tên .

Sau khi đồng ý, liền đặt tên cho cô.

Có lẽ từ lúc đó, trái tim cô bắt đầu đổi.

còn tìm cơ hội chuyện với yêu trong bóng tối nữa, thấy nụ nịnh nọt khuôn mặt đen nhẻm của cũng thấy chán ghét.

Lúc đó, cô hề nhận sự đổi trong lòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-342.html.]

Vẫn đang tìm cách để bố đồng ý cho chúng đến với .

Giọt nước tràn ly là đó hai tháng, vết thương của lính gần khỏi hẳn.

Hôm nay đến bệnh viện tái khám, cô vô tình cuộc trò chuyện của bố trong phòng. Họ nghĩ cô nhà, ngờ cô “đèn đỏ” nên về nhà xử lý. Trùng hợp thế nào .

"Ông nó , lão Cao ở xóm Mã Trá nhờ mai mối, cưới con Đại Nha nhà chúng , là lễ đen đến năm mươi đồng đấy. Ông thấy thế nào?"

Đi ngang qua cửa sổ, vì nhắc đến chuyện kết hôn của , nên cô khựng , cẩn thận xổm xuống lén.

"Có chắc chắn là năm mươi đồng lễ đen ? Nếu năm mươi đồng thì chúng thể xây thêm một gian nhà cho thằng cả lấy vợ. Đến lúc đó, lễ đen của thằng cả cũng sẽ khá hơn."

"Chỉ là lão Cao đánh vợ, vợ của lão cũng vì đánh mà bỏ . sợ..."

"Sợ cái gì? Mai mối đến thì cứ đồng ý..."

...

Cô chỉ đến đây, những lời đó nữa.

dám nhà hỏi bố , mà chạy thẳng ruộng tìm hàng xóm, cô đang lén lút qua .

Tìm , cô kể hết những gì lén , hỏi ?

Kết quả là còn luống cuống hơn cả cô, ngoài việc ôm đầu bệt xuống đất lo lắng thì chẳng chủ kiến gì.

Cô hỏi thể chuyện với bố , bảo họ cũng mang năm mươi đồng tiền lễ đen đến cầu hôn.

nhà khó khăn nên mới với , coi như hai bọn họ vay, khi cưới xong, bọn họ sẽ cùng việc chăm chỉ để trả nợ.

Thế mà vẫn ôm đầu im thin thít. Cô thất vọng về , một cái thật sâu bỏ chạy.

Cô cũng về nhà mà chạy thẳng đến chân núi, nơi cô thường đến để một trận đời.

Khóc xong, cô thề với lòng , nhất định sẽ gả cho lão Cao.

Loading...