"Đi  , nhưng đừng  gọi   là tri huyện phụ   mặt   đó." Nghe , kế mẫu   vẻ  vui.
 
"Vâng , chắc chắn là  ạ."
 
Đến tối,   tài nào ngủ ,  chạy sang giường  để ngủ chung.
 
"Thúy Thúy, con nghĩ rằng lão phu nhân đó   gặp ,    thể ở bên đại công tử  ?" 
 
Lúc ,  đột nhiên trở nên  hổ, khác hẳn với vẻ hùng hổ dạy dỗ tri huyện lão gia ở huyện nha buổi chiều, khi   xét xử vụ án  nghiêm túc.
 
"Mẫu  , con hỏi , lão phu nhân đó năm nay bao nhiêu tuổi ? Nương bao nhiêu tuổi? Tri huyện lão gia khi nào về nhà? Lão phu nhân đó  thể quản  tám năm nữa thì  là điều may mắn lắm ."
 
“Người  là huyện lệnh lão gia  cần dựa  hôn nhân mà vẫn tự   tri huyện,  còn   dáng, cái sự lanh lợi ngày xưa của   ?  Cái khí thế đánh cái tên phụ  bất tài của con, đánh đến nỗi    xổm  đất ôm đầu  ,  bây giờ còn lo  lo mất thế ?”
 
"Con  đúng,   thể ở đây cùng đại công tử,  về nhà thì thôi, dù  bà  cũng  sáu mươi tuổi , cũng chẳng sống  mấy năm nữa. Tuy rằng bà   đánh gãy chân , nhưng  tha thứ cho bà ."
 
Nói xong,  ôm chăn trở về giường  ngủ. Không  chứ, kế mẫu   đang qua cầu rút ván ?
 
"Hôm nay chúng    ba nơi bất động sản, còn  một trăm lượng bạc, xưởng xay xát mỗi tháng còn kiếm  mười hai lượng bạc, thật là quá  ..."
 
Tình hình hiện tại là ca ca  học. Kế mẫu thì đang say đắm trong tình yêu, lửa tình bùng cháy dữ dội, thật là đáng sợ.
 
Chỉ   là chăm chỉ, cần cù quản lý xưởng xay xát và cửa hàng buôn bán lương thực của gia đình.
 
Thê tử của Vu Căn Bảo ôm đứa con trai nhỏ, dẫn theo bốn cô con gái sinh  đó, cả một hàng dài quỳ gối bên ngoài cửa nhà .
 
"Thúy Thúy, cháu  ơn  phước, cứu Căn Bảo nhà   . Cháu xem đứa bé  mới nửa tuổi  mất phụ ,   mà sống đây?"
 
Hàng xóm láng giềng đều túm năm tụm ba,    ngó, bàn tán xôn xao. Thê tử của Vu Căn Bảo càng  nước, càng  tới,  lóc thảm thiết, đau đớn đến xé lòng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-mau-cua-ta/10.html.]
Đứa bé trong lòng bà  cũng   chuyện gì, mà  theo ầm ĩ.
 
Bên cạnh còn  bốn cô bé nhất loạt quỳ xuống, cảnh tượng  khiến  cũng  khỏi kinh hãi.
 
"Thúy Thúy , cháu xem   cũng đáng thương lắm. Việc buôn bán  các cháu ép cho mất,  cũng  còn,   mà sống đây." Có   bụng bắt đầu lên tiếng khuyên nhủ .
 
" đó, Thúy Thúy. Ai cũng khó khăn cả, cháu  thể giúp đỡ  thì giúp đỡ ." Người  bụng  hai cũng hùa theo.
 
“Tuổi còn nhỏ mà lòng   ác độc như , chuyện  cũng  giúp ?" 
 
Người  bụng  ba lên tiếng.
......
Ta dáng   cao, nhưng   nhanh nhẹn. Chẳng mấy chốc  trèo lên cổng nhà.
 
"Tứ thúc, chẳng  chú  thích ăn bánh bao bột mì trắng ? Tháng nào thúc cũng đến xưởng nhà con mua năm cân đó. Chú   Vu Căn Bảo bảo lão Phương cầm thuốc độc bỏ  bột mì ? Nếu thúc mua  bột mì đó, ăn  mà c.h.ế.t thì  nhà thúc  tha cho con ?"
 
"Thím Lư, chẳng  thím tuổi cao, lòng   ác độc ? Nếu cho thím ăn thuốc độc mà cứu  họ, thím  ăn ?"
......
Những   bụng   lượt im bặt.
 
"Bốn tỷ tỷ, thím Vu,   đừng quỳ nữa. Con tuổi còn nhỏ,  gánh nổi trách nhiệm  . Mọi   quỳ cũng vô dụng thôi, con   tri huyện lão gia,   bái nhầm  ."
 
Cả nhà hồ đồ  chắc chắn đều  mẫu  của Vu Căn Bảo xúi giục đến đây.
 
Thê tử của Vu Căn Bảo thấy  ai giúp đỡ nữa, lập tức  còn quỳ lạy gì nữa,  phịch xuống đất,  vỗ đùi  gào  thảm thiết.
 
Cộng thêm tiếng  của đứa bé và tiếng nức nở của bốn cô bé, hòa quyện thành một bản nhạc hỗn tạp đến khó .
 
Cô con gái lớn   vẻ là   nhiều suy nghĩ hơn,   thút thít  đảo mắt  xung quanh.