Đang ồn ào náo loạn thì  cửa bỗng nhiên xuất hiện một chiếc xe la. Từ  xe bước xuống một nam nhân trung niên tuấn tú, ăn mặc bảnh bao, cả khu phố hiếu kỳ đều đổ dồn ánh mắt  theo.
 
Thật , chính  cũng đang thắc mắc, mùa thu  mà còn mặc màu trắng bạc phô trương như , rốt cuộc là ai ?
 
Sau đó, ông   vươn tay bế xuống từ  xe một bé gái. Thì , cái kẻ ăn diện phô trương   chính là phụ  !
 
Nhìn thấy cảnh tượng  cửa nhà,  phụ  ăn diện cũng tỏ  vô cùng ngạc nhiên.
 
"Trần Thiên Bảo  ở nhà ? Thúy Thúy  ở nhà ?"
 
"Dạ, phụ  đến  ạ." Ta nhanh nhảu đáp lời.
 
Thê tử của Vu Căn Bảo quên cả  lóc, bốn cô bé  đều ngây   . Bao nhiêu năm trôi qua, sức hút của phụ   vẫn mãnh liệt đến .
 
"Mọi  về hết ,  cầu xin  cũng vô dụng thôi." Ta  phụ  dắt tay bé gái  nhà  đóng cửa .
 
Bảo mấy đứa trẻ hiếu kỳ  tìm kế mẫu ,  đến trường báo tin cho ca ca về nhà.
 
Bé gái    với vẻ mặt  mấy vui vẻ, cũng  chịu gọi ai. Phụ   thì đánh giá  từ  xuống  một lượt. Nghĩ đến một trăm lượng bạc mua nhà năm xưa,  vẫn cố gắng nhẫn nhịn, rót cho hai  hai bát nước đường.
 
"Thúy Thúy  lớn như  ." Người còn cảm thán.
 
"Chúng   mười năm  gặp, đương nhiên là  lớn ." Ta thầm lo lắng trong lòng. Rõ ràng chúng  đang sống  , sắp  một  phụ   là tri huyện , kết quả  đột nhiên xuất hiện một  phụ  ăn diện phô trương.
 
Còn kèm theo một bé gái nữa.
 
"Phụ ,    tìm  đến đây? Đến tìm chúng con  việc gì?" Ta đưa bát nước đường cho    , kết quả nó chê bai,  mặt .
 
"Phụ  đưa   con về thôn mới  các con  chuyển nhà. Lần  phụ  trở về sẽ   nữa, bao nhiêu năm qua  nợ các con nhiều ,   để phụ  chăm sóc các con." Người mặt  đổi sắc   những lời vô liêm sỉ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-mau-cua-ta/11.html.]
 
"E rằng phụ  vẫn   thôi." Ca ca đẩy cửa bước .
 
"Căn nhà  là Lữ Yến thuê,   của hai   con, chúng con cũng chỉ là những kẻ ở nhờ mà thôi." 
 
Ca ca và  từ lâu  đạt  sự đồng thuận trong chuyện . Kế mẫu  chăm sóc chúng  bao nhiêu năm, chúng   thể vong ân bội nghĩa .
 
Mặt phụ    đỏ lên vì  hổ. Bé gái trong lòng  ngẩng đầu lên, kiêu ngạo  với hai    : "Nhà   nhiều tiền lắm, cái chỗ  dù  mời  đến ở,  cũng chẳng thèm."
 
Không  đến thì  , chúng  đang sống  , là các  đột nhiên xông  phá rối.
 
"Thiên Bảo,    chuyện riêng với con." Ý của phụ   là    ngoài?
 
Con gái nhỏ của   nhúc nhích thì  cũng  nhúc nhích. Dù  đây cũng là nhà .
 
"Cứ  ở đây là , dù phụ    riêng với ca ca thì   con cũng sẽ   với   thôi."
 
"Chính là mẫu  của Yên Nhi bệnh mất , bây giờ dì của Yên Nhi  gả cho ,  thấy  thích hợp..."
 
Yên Nhi là tiểu   của ,  dì của Yên Nhi đương nhiên là vị phu nhân béo phì năm xưa đến nhà  đưa hơn trăm lượng bạc ?
 
"Chẳng lẽ dì của Yên Nhi   phu quân ?" Ca ca đúng là  phát ngôn hộ .
 
“Ôi, chuyện  khó  lắm." Xem  phụ   vẫn còn   hổ.
 
"Mẫu  mất , cửu phụ  cho  và phụ  ở nhà. Chúng  ở nhà dì  một năm, dượng  cho ở nữa, rõ ràng cái vườn đó là mẫu   mua mà. Sau đó dượng và dì đánh , dì đẩy dượng xuống ao. Sau đó dượng chết, dì ngày nào cũng đòi gả cho phụ  ." 
 
Tiểu    của  miệng lưỡi cũng khá lanh lợi. Ta và ca ca liếc  .