Không hổ là phụ  . Lúc nhỏ gặm nhấm phụ mẫu,   gặm nhấm nhạc phụ,  gặm nhấm kế mẫu thê,   gặm nhấm mẫu  của tiểu   , ly kỳ nhất là còn gặm nhấm cả thê tỷ?
 
Về   là định gặm nhấm cả  và ca ca ?  là một nhân tài  một  hai. Không  kế mẫu  sẽ  nhạo  thế nào đây.
 
Tuyệt đối  thể chỉ  nhạo  là cái thứ vỏ trứng lừa bóng bẩy bên ngoài  nữa,  thể như  mà gặm nhấm hết tất cả   như , thì quả thật là cái thứ to lớn nhất,  gì sánh bằng.
 
Ta cẩn thận đánh giá hai  họ, y phục của phụ   đương nhiên là , nhưng góc cạnh đều  sờn rách, mũ đội đầu cũng  thể thấy là  cũ kỹ.
 
Y phục mà bé gái Yên Nhi mặc  cũng còn hoa lệ, nhưng ống tay và ống quần đều ngắn, chắc chắn   là đồ mới may trong năm nay.
 
“Phụ , chẳng    thi khoa cử ? Bây giờ là đồng sinh  tú tài ?" Ta nhớ  năm xưa  bỏ  là   thi khoa cử.
 
"Cái , cái ...  phụ  đến giờ vẫn chỉ là một kẻ áo vải." Người  lẽ  chút  hổ.
 
"Ca ca con  là đồng sinh , phụ ." Ca ca thật sự  thông minh, kế mẫu  thầy giáo của    năm nay  thi tú tài luôn.
 
  chợt nhớ , ca ca  tham gia khoa cử, chắc chắn  thể  bất kỳ điều tiếng  nào về danh tiếng, ví dụ như bất hiếu...
 
Đây quả thật là một vấn đề vô cùng rắc rối.
 
Nói thật thì bây giờ nuôi  cũng   là  nuôi nổi, nhưng nuôi   phiền phức.
 
Tiểu  Yên Nhi  cũng   vẻ gì là   thể chịu khổ ,  dường như  thấy tiền bạc của  mọc cánh mà bay  hết .
 
"Phụ     dự định gì ?"
 
"Từ khi các con sáu tuổi phụ   rời ,  cảm thấy    với hai   con. Vừa  các con cũng  từng gặp mặt  , để   các con  thiết với ." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-mau-cua-ta/12.html.]
 
Sao   thể   những lời  mà mặt  biến sắc như ?
 
Chúng   từng gặp mặt   ?
 
Chúng  còn  từng gặp mặt phụ , thì   mà gặp    chứ?
 
"Thiên Bảo và Thúy Thúy bao giờ thì    ? Ta còn  sinh  mà, lấy    ?" Giọng kế mẫu  lạnh lùng như băng,  thấy phụ   khẽ run lên.
 
"Trần Đông,  đến đây  gì? Lúc con ốm đau uống thuốc  thấy  , lúc ngày ngày ăn cháo rau  thấy  , lúc lo hậu sự cho mẫu    thấy  , lúc tỷ   tranh giành gia sản cũng  thấy  , bây giờ  đến đây  gì?"
 
Lời  của kế mẫu  khiến cho lòng  và ca ca đang d.a.o động bỗng trở nên kiên định hơn.
 
Sống ở nông thôn, dù cho kế mẫu   mạnh mẽ đến , thì một nữ nhân nuôi hai đứa con,   thể  chịu thiệt thòi  chứ.
 
Câu  ban đầu của  là: "Tiền của kẻ  sách  dễ kiếm."
 
Cửa hàng  thuê  ,  định nhờ Chu đại nhân giới thiệu cho một   thuê  chữ, bây giờ  kế mẫu  như ,  đột nhiên cảm thấy ý kiến  cũng  tệ.
 
"Phụ , mẫu    sai  ạ. Ở thư cục ,    thể tiếp tục  sách cầu tiến,   thể kết giao bạn bè. Hai phụ tử chúng  cùng  tham gia khoa cử thì thật là   bao." Ca ca kịp thời thêm dầu  lửa.
 
Đáng thương cho  phụ  phô trương của , còn  kịp  vững chỗ,   việc đang chờ sẵn . Dù  bây giờ cũng  còn tổ mẫu che chở cho  nữa,  cũng thật sự cần  rèn luyện cho nên .
 
Yên Nhi  ,  ca ca  hỏi: "Nhà các   tách  ? Ta   dùng bát để uống nước ."
 
Khá lắm, đây  là một vị tiểu tổ tông nữa đây. Ta lo lắng     sẽ nuôi cô bé  như thế nào đây.