Con dấu son đỏ tươi trong mắt  chẳng khác nào những thỏi bạc lấp lánh.
 
Người  lấy mười lượng bạc   đặt ngay ngắn  mặt bàn: "Tổng cộng  dùng hết chín mươi lượng , mười lượng bạc con đưa  cần dùng đến, mẫu  trả  cho con."
 
Ta vội vàng cất kỹ  bạc, ca ca chỉ cần  mười lượng bạc  là do  đổi lấy là ,  cần để  giữ,  sợ   nhiễm  những thói hư tật  của phụ .
 
"Thúy Thúy con bé , tuổi còn nhỏ mà  yêu tiền như , thật là lạ lùng."
 
Nghe theo lời , việc  đậu phụ của chúng  vẫn  hề ngơi nghỉ. Chỉ là công việc   ca ca đảm nhiệm, bây giờ  chuyển sang cho  gánh vác.
 
Ca ca cũng  nộp đủ học phí và chính thức bước chân  trường tư thục.
 
Ta  đổi xong mẻ đậu phụ cuối cùng  cửa nhà, đang chuẩn  dọn dẹp hàng quán, thì thấy bà mối Lữ béo tròn, ăn vận sặc sỡ như một con chim,  vung vẩy  hình đồ sộ mà tiến đến,  cùng bà  còn  một  phụ nữ gò má cao.
 
"Ôi chao, hôm nay đến thật là  đúng lúc , đậu phụ  bán hết cả  ?" Giọng  oang oang của bà mối Lữ khiến kế mẫu đang  nghỉ ngơi trong nhà cũng  giật  tỉnh giấc.
 
Hôm qua   chạy đôn chạy đáo cả ngày ở huyện, mệt mỏi rã rời. Hôm nay   ít đậu phụ, hai chúng  bàn  chỉ bán ở  cửa nhà thôi, cũng  cần gánh  bán nữa.
 
Vậy nên  để  nghỉ ngơi cho  sức.
 
Ta còn  kịp thu dọn xong  thứ, thì  thấy bà mối Lữ sồng sộc bước  nhà.
 
Nữ nhân gò má cao  kế mẫu  từ trong nhà bước , tay còn đang cài vội vã mấy chiếc cúc áo, sắc mặt liền sa sầm.
 
"Lữ tỷ đến , mời tỷ mau  xuống. Vị khách , xin mời bà cũng , để   rót nước cho  ."
 
Phong tục ở quê  thường chỉ rót nước trắng mời khách, khách quý thì  thêm chén nước đường.   vẻ mặt cau , khó chịu của  phụ nữ , dường như bà  vẫn  hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-mau-cua-ta/6.html.]
 
Chẳng lẽ vì   nước đường ?
 
"Mẫu  cứ  nghỉ ngơi , để con rót nước." Loại    qua   là kẻ khó ưa.
 
"Sao ban ngày ban mặt  nghỉ ngơi thế ? Hay là chúng t đến  đúng lúc?" Bà mối Lữ ân cần hỏi han.
 
"Cũng  hẳn, chủ yếu là hôm qua   việc lên huyện bán đậu phụ,  bộ nhiều nên  mệt."
 
"Đi bộ mệt thì  nghỉ? Chẳng    đồn cô tháo vát lắm ? Thế  thì đúng là quá yếu đuối ." Nữ nhân mặt mày u ám  mở miệng   gây sự.
 
"Xin hỏi vị tỷ tỷ đây là...?" Kế mẫu   hề tỏ  giận dữ như .
 
"Yến Tử, đây là thím của con bên nhà họ Vu." Ồ,  là , đây chính là mẫu  của gã Vu Căn Bảo  nhắm trúng kế mẫu .
 
Ta giả vờ như đang rót nước,  lặng lẽ  xuống phía .
 
Còn rót nước mời bà  ư? Không cho bà  một trận  là nể tình lắm .
 
"Lữ Yến, nếu con về  dâu nhà lão họ Vu chúng  thì    thói đỏng đảnh như . Hôm   việc mệt, hôm   nghỉ ngơi ? Như thế là   . Ta bằng tuổi con, bụng mang  chửa vẫn xuống đồng  việc như thường. Nghe  con lấy phu quân mấy năm  mà vẫn  sinh  mụn con nào? Liệu  sinh  con trai  hả?"
 
Ta lén  bà mối Lữ kéo tay áo kế mẫu, nhưng  vẫn  để ý. Vẫn cứ  những lời như   ăn đòn.
 
"Thím , nhà lão họ Vu đừng hạ  mà tìm con về  dâu. Thật lòng mà , con  xứng."
 
Khá lắm, một câu  của kế mẫu khiến bà lão nhà họ Vu  trợn mắt há mồm, lưng thẳng tắp.
 
"Chúng   thể tự  khổ  . Thím , con xin mạn phép hiến thím vài diệu kế, thím xem thế nào nhé? Thượng sách là thím đừng tìm con, con thật sự  xứng. Thím nên tìm một   giỏi giang  khỏe mạnh, ví dụ như chính bản  thím đây. Bụng mang  chửa vẫn  thể xuống đồng  việc. Thím thương con trai thật lòng, thím và con trai sống với  cả đời chắc chắn   vấn đề gì, thậm chí thím chăm sóc nó như một vị hoàng đế cũng chẳng . Chướng ngại duy nhất  lẽ là ông nhà thím, nhưng  đáng lo, một chén thuốc là xong ngay."