“Tuổi còn nhỏ chẳng học  điều gì ,   học cái trò trêu ghẹo nữ tử lương thiện! Mẫu  mà  , thà sinh  một khúc gỗ còn hơn sinh cái thứ  mất mặt !”
 
Cậu nhóc  đ.á.n.h kêu ầm ĩ, chạy tán loạn khắp nơi.
 
Hệ thống bên cạnh  kêu t.h.ả.m thiết: 
 
“Trời đất ơi dừng  ! Đó là nam chính của chúng  mà! Bà già c.h.ế.t tiệt    dám đ.á.n.h  mạnh tay thế!”
 
Ngược , Tiểu Đậu Nha  khoanh tay,  một bên xem kịch vui, ánh mắt tràn đầy hả hê khi thấy nam chính chạy trốn khắp nơi.
 
Tề Vương phi thấy  đến, cuối cùng mới buông chổi xuống,  hổ :
 
“Tất cả đều là  của thằng nhãi nhà , Viên phu nhân đừng trách nhé.”
 
Thái độ của nàng  đối với   đến mức khiến    kinh ngạc.
 
Nàng  tiến lên, nắm lấy hai tay , đôi mắt sáng rực:
 
“Muội  dạy Trường Lạc giỏi thật,  bí quyết gì ? Làm ơn chỉ dạy cho  với. Thằng nhãi nhà  mà  dạy dỗ  thì nó sẽ chẳng còn  trời cao đất dày là gì.”
 
Vừa kéo    trong, nàng   dặn  hầu:
 
“Bắt tam công tử quỳ ngoài sân,   lệnh của    phép  dậy.”
 
“Đem mấy quả quýt tiến vua hôm qua bệ hạ ban cho  đây,   cùng Viên phu nhân trò chuyện một chút.”
 
Tề Vương phi  chỉ đối xử  với  một cách khác thường, mà còn đặc biệt yêu thương Tiểu Đậu Nha.
 
Nàng  kéo Tiểu Đậu Nha  cạnh, tự tay bóc quýt  đưa đến miệng nàng:
 
“Cả đời  sinh  ba thằng con trai, trong mơ cũng   một đứa con gái.”
 
“Đứa cả giống y phụ  nó, khô khan cứng nhắc, suốt ngày  chuyện sách vở, nhàm chán vô cùng.”
 
“Đứa thứ hai chỉ  lao đầu  luyện võ, ngày ngày ở trong doanh trại, chẳng thấy bóng dáng.”
 
“Khó khăn lắm mới sinh  đứa thứ ba, ai ngờ  là một thằng hư đốn,  lớn  học thói  lớn, mở miệng  là ‘nữ nhân, nàng khiến  thấy hứng thú’.”
 
Tề Vương phi nhăn nhó khổ sở :
 
“Muội   , nó thật khiến   hổ. Ta chẳng dám mang nó  ngoài, sợ nó  năng lung tung  mất mặt.”
 
“Có mang  thì cũng  kè kè bên cạnh, sợ nó mở miệng    lời chẳng  gì. Lâu dần thiên hạ đồn  quá nuông con. Trời cao ơi,  nuông cái gì chứ,  là vì  hổ thôi!”
 
Giống như gặp  tri kỷ, Tề Vương phi thao thao bất tuyệt kể những khổ tâm bao năm qua.
 
Nàng  ân cần đút quýt cho Tiểu Đậu Nha ăn.
 
“Lần đầu  thấy Trường Lạc, liền nghĩ nàng hẳn nên là con gái . Tuổi còn nhỏ mà nhận thức chững chạc,  giỏi võ nghệ, chẳng khác gì  khi xưa.”
 
“Hỏi kỹ mới  nàng là đồ  của sư tỷ .”
 
“Trường Lạc  là  mời phu tử cho nàng, dạy nàng bản lĩnh tự vệ; mỗi ngày  đều trông coi bếp núc, tự tay chuẩn  món ăn cho nàng, nuôi nàng lớn lên  kiêu ngạo,  hèn yếu,  thể khỏe mạnh.”
 
Ta thật  ngờ, vị nữ   cả thiên hạ xem thường,  từng lớn tiếng phản đối đạo tam tòng tứ đức,  chính là sư tỷ của Tề Vương phi.
 
Càng  ngờ Tiểu Đậu Nha  khen   mặt  ngoài.
 
Thế là  cũng mở lời,  về đạo lý nuôi dạy con cái với Tề Vương phi.
 
Càng  càng hợp ý, Tề Vương phi kéo   tỷ  kết nghĩa.
 
Nàng  :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-mau-doc-ac-kia-khong-gia-vo-nua-roi/4.html.]
 
“Muội , chúng  lẽ   là tỷ  ruột mới đúng. Nghe   chuyện hôm nay còn hơn mười năm  sách. Sau    che chở, ai dám   ,  tuyệt đối  tha.”
 
Ta và Tiểu Đậu Nha ở  phủ Tề dùng bữa, khi rời  còn  tặng đầy một xe quà cáp.
 
Hệ thống bên tai   ngừng lải nhải:
 
“Loạn , loạn hết !”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
 ngay  đó, nó   rờn rợn:
 
“Ta    mà, cốt truyện  thể sụp . Bà già  dám chê bai nam chính của chúng  mất mặt, còn  cải tạo  ? Đừng mơ, bảy ngày nữa bà  sẽ   nhục mà c.h.ế.t.”
 
Nghe , cả   cứng đờ và Tiểu Đậu Nha bên cạnh  cũng run rẩy  kém.
 
9
 
Ta  run  một trận.
 
Ta  run, Tiểu Đậu Nha  cũng run theo?
 
Chẳng lẽ cô bé  thể  thấy  và hệ thống  chuyện?
 
Như để kiểm chứng ý nghĩ của , Tiểu Đậu Nha định    thôi, cuối cùng  kìm  mở miệng:
 
“Tề vương phi là  , mẫu     nên sống lâu đúng ?”
 
c.h.ế.t tiệt… thấy …     đoán lầm.
 
Từ lúc đặt chân  Tề Vương phủ.
 
Từ lúc  Tề vương phi khen Tiểu Đậu Nha.
 
Ta  đoán  .
 
Ta vui đến phát cuồng. 
 
Ai mà chẳng   chuyện      chứ.
 
Ta nghiêm túc gật đầu với Tiểu Đậu Nha: 
 
“,   đáng  sống lâu.”
 
Tiểu Đậu Nha ánh mắt long lanh: 
 
“Vậy Tề vương phi sẽ  c.h.ế.t sớm đúng , mẫu ?”
 
Hệ thống  mà mơ hồ, bực bội :
 
“Lộn xộn cái gì đó, Tề vương phi nhất định  c.h.ế.t.”
 
“Thứ nhất, bà  can thiệp quá nhiều, cố sửa đổi nam chính.”
 
“Thứ hai, nếu bà   c.h.ế.t thì nam chính   thể vì chứng kiến mẫu    hại tàn tạ mà biến chất, gặp ai g.i.ế.t nấy, gặp Phật cũng g.i.ế.t?!”
 
Hệ thống  rùng rợn.
 
“Bảy ngày nữa, Tề vương phi sẽ đến Tương Quốc Tự cầu phúc cho gia đình, giữa đường gặp bọn thổ phỉ gây loạn, Tề vương phi và tiểu nam chính  bắt đưa về hang cướp.”
 
“Kẻ cầm đầu thổ phỉ thấy sắc  liền nổi dâm tà, định xâm hại Tề vương phi.”