Trong một sự trùng hợp tai ngẫu, Tiểu Đậu Nha thật sự sa  ổ buôn .
 
Nàng thấy  nhiều cô nương bằng tuổi, lớn hơn, nhỏ hơn— nhốt như gia súc,  mua bán.
 
Mắt họ  còn tia sáng nào.
 
Rõ ràng là mặt trời  rạng mà họ  như những lão bà ủ rũ.
 
Tiểu Đậu Nha bỗng chợt sinh lòng thương xót.
 
Muốn cứu họ.
 
Ai ngờ đa  từ chối lòng  của nàng.
 
Họ : “Chúng  khác với cô nương, phần lớn đều  gia đình bán cho   ‘vật tế’.”
 
Có  : “Nhà  đông tỷ , đại tỷ, nhị tỷ ngày xưa   bán, đổi lấy tiền cho tam ca tứ ca cưới thê tử. Năm nay ngũ ca cũng  cưới, nên   bán.”
 
Có  : “Nhà  đủ ăn, tỷ    thịt để ăn, phụ mẫu bán  , cắt cho nhà hai lượng thịt  mâm.”
 
Có kẻ đầu cúi xuống : “Mẫu   mất, phụ  lấy kế thê thiếu tiền lễ, nên bán   để lấy tiền cưới nàng.”
 
“Kẻ bán  là kế mẫu, bà  sinh thêm  , nhà nuôi  nổi hai đứa, nên bà  bán .”
 
Sau đó khi tìm thấy Tiểu Đậu Nha, nàng kể từng chuyện một cho  .
 
Mắt đỏ ngầu bèn ôm  n.g.ự.c , giọng khàn khàn :
 
“Mẫu  ơi,    nghĩ  khổ lắm, mất mẫu , phụ   xa biền biệt, tổ mẫu cũng  coi trọng , nhưng so với họ thì  chẳng khổ chút nào.”
 
“Ít       bán ,   nhốt trong lồng nhỏ, chờ đợi một đời vô vọng  thấy tận cùng nỗi cô đơn .”
 
Nàng ngẩng đầu: “Mẫu  ơi,   cứu họ…”
 
16
 
Cùng  với  còn  Tề vương phi.
 
Nhìn những đôi mắt u tối,  còn ánh sáng ,  và nàng  đều  cứu lấy họ.
 
Ta bàn bạc với Tề vương phi, cho  con cá chẳng bằng dạy  cách bắt cá. 
 
Dẫu  cứu  các nàng  ngoài, nhưng nếu   bản lĩnh để bảo  tính mạng, đến cuối cùng vận mệnh của họ vẫn sẽ lặp  như cũ.
 
Chúng  quyết định mở một học viện dành cho nữ giới, chuyên thu nhận những cô nương  nơi nương tựa,  đường lui, nhưng  nắm lấy vận mệnh của chính .
 
Ta từng nghĩ việc mở học viện dành cho nữ giới sẽ chẳng suôn sẻ, nhưng   ngờ sẽ khó khăn đến .
 
Trong quá trình ,  gặp  vô  cản trở, phần lớn là sự bất mãn từ các đại thần và đám văn nhân.
 
Họ lời lẽ sắc bén, chỉ trích rằng nữ nhân chỉ nên ở trong hậu viện,  thê tử dạy con,  nên xuất đầu lộ diện.
 
Còn  rằng nữ nhân  tài chính là đức, nương nhờ nam nhân mà sống mới là  mệnh của chúng .
 
Ngay cả hệ thống cũng khuyên  đừng xen  việc  liên quan,  rằng đây là thời đại trọng nam khinh nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-mau-doc-ac-kia-khong-gia-vo-nua-roi/8.html.]
 
Trường Lạc mở to đôi mắt sáng long lanh, hỏi :
 
“Mẫu , con   thế nào mới   trói buộc bởi thế đạo , mới  thể cứu lấy bọn họ?”
 
Ta nghĩ, chỉ  một con đường, đó là   quyền thế trong tay, khiến kẻ khác  dám  năng chỉ trích, cũng chẳng dám ngăn cản.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Trường Lạc càng thêm chuyên tâm khổ luyện võ học.
 
Nàng : “Mẫu , con  giỏi văn chương, nhưng con  gân cốt rắn rỏi,  sức mạnh trong . Con    quan văn, nhưng  thể dựa  nắm đ.ấ.m mà thành tướng võ.”
 
Ngày qua ngày rèn luyện gian khổ, cuối cùng Trường Lạc cũng đợi  cơ hội của .
 
17
 
Nàng  hết cứu  Thái hậu trong một   thích khách ám sát suýt mất mạng, nhờ đó cầu  một cơ hội tham gia võ cử.
 
Sau đó, nàng  lượt đ.á.n.h bại những kẻ tự cho  là giỏi, khinh thường nữ tử như nàng, một  đoạt lấy danh hiệu võ trạng nguyên.
 
Về , khi biên cương loạn lạc, nàng  cầu  cơ hội dẫn binh xuất chinh.
 
Mười năm , tại nơi biên ải, nàng gặp   phụ , kẻ mỗi năm đều gửi cho nàng mười ngàn lượng bạc của .
 
Hai phụ tử cùng  xông pha chiến trường, quả thật khiến Trường Lạc vang danh khắp nơi, trở thành Phụng Vũ tướng quân với chiến công hiển hách.
 
Trường Lạc gửi thư cho ,  rằng Viên Vân Trung là một vị tướng giỏi,  hề khinh thường đội nữ binh do  từng huấn luyện.
 
     phụ  ,  càng    phu quân .
 
Nàng bảo  yên tâm, nàng tuyệt đối sẽ  nhào  vòng tay  sinh phụ  .
 
Đứa trẻ ngốc .
 
Việc đầu tiên Trường Lạc   khi trở về triều là dùng  bộ chiến công của  để đổi lấy cơ hội lập nên học viện dành cho nữ giới.
 
Những văn nho học sĩ và đại thần từng hết mực ngăn cản khi xưa, nay đều im bặt.
 
Dù , bọn họ cũng chẳng dám  thêm những lời như: nữ tử  bằng nam nhi, nữ tử  dựa  nam nhân mà sống, yếu ớt như liễu  gió, tay  thể xách, vai  thể gánh, chỉ nên  nuôi  vật cưng trong khuê phòng nữa.
 
Bởi nắm đ.ấ.m của Phụng Vũ tướng quân cùng đám nữ binh  trướng nàng   để trưng bày.
 
Hơn nữa, họ  thắng trận,  Thánh thượng sủng ái vô cùng.
 
Người cầm quyền cũng  nhận  năng lực của nữ tử,  còn ý  ràng buộc họ nữa, tuy vẫn  trao quá nhiều quyền hạn.
 
Như  cũng  đủ .
 
Học viện dành cho nữ giới đầu tiên, cuối cùng  mười năm,  dựng lên tại vùng ngoại ô phía Bắc kinh thành.
 
Ta và Tề vương phi cùng trở thành nữ phu tử, nàng  dạy họ  chữ, hiểu văn.
 
Còn  phụ trách chăm lo sức khỏe và chuyện ăn uống cho các học trò.