Viện trưởng của chúng  chính là  Hạng Triều Dương, nữ  từng công khai phản đối việc nữ tử  “tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử”.
 
Bà đặt tên học viện là Xuân Thảo Học Viện.
 
Những nữ phu tử như   đến mấy chục ,   từng là chủ mẫu,   là tiểu thư danh gia vọng tộc, cũng   là nữ thương nhân lấy  phận nữ tử mà lập nghiệp.
 
Còn học trò thì càng ngày càng đông.
 
Cửa học viện  giới hạn  phận  tuổi tác, chỉ cần  lòng  học, học viện đều mở rộng đón nhận.
 
Trên những con phố  qua kẻ ,  còn chỉ  nam nhân, những  buôn bán, rao hàng cũng  chỉ là nam nhân.
 
Các nữ thương nhân trong kinh thành ngày càng nhiều. 
 
Họ  còn chỉ ăn hai miếng cơm để giữ eo thon hợp mắt nam nhân.
 
Họ cũng chẳng cần  trong chiếc lồng vuông nhỏ, đợi nhà chủ  lệnh  chờ mua bán.
 
Ta  khép  danh sách tân sinh nhập học năm mới của học viện, thì  thấy giọng  của Trường Lạc vang lên từ ngoài viện.
 
18
 
“Mẫu , mẫu  ơi, con gái mẫu  về !”
 
Trường Lạc tay trái xách một thanh đại đao, tay  bưng một khay đầy châu báu trang sức, chạy ào về phía :
 
“Mẫu … mẫu  ơi, con  dẫn binh dẹp loạn, lập  chiến công . Đây là phần thưởng Hoàng thượng ban cho con, mẫu  xem thử  thích ?”
 
Sau lưng Trường Lạc là mấy nữ tử mặc võ phục giống nàng, ai nấy đều oai phong, rắn rỏi, phong thái dứt khoát.
 
Họ đều là những  từng bước  từ Xuân Thảo học đường.
 
Phía  họ, còn  một thiếu niên tràn đầy sức sống, ánh mắt trong trẻo như bầu trời  mưa.
 
Ừm… ngay cả dáng  cường tráng, rắn chắc tràn đầy sức hút của  cũng  giống nam nhân trưởng thành.
 
Đó chính là nam chính khi  lớn, Ninh Kỳ An.
 
Sự thật chứng minh rằng, đứa trẻ  mẫu  yêu thương sẽ  lớn lên thành một kẻ âm u, tàn bạo như trong truyện cũ.
 
Cho dù    như thế, cái chổi lông gà trong tay mẫu   cũng sẽ  cho phép.
 
Hắn cũng nhập quân doanh.
 
Rõ ràng  lập   ít chiến công,    thể  phong trấn thủ một vùng, thế mà  cứ khăng khăng bám riết  rời, cố tình ở   trướng của Trường Lạc.
 
Giống như một cái đuôi nhỏ, lúc nào cũng dính theo nàng.
 
Thằng nhóc , vẫn  chịu từ bỏ ý định, luôn  cưới Trường Lạc về nhà.
 
 đáng tiếc, trong lòng Trường Lạc chỉ  tiền tài và sự nghiệp, chẳng  chút hứng thú nào với nam nhân.
 
Trường Lạc  với   nhiều chuyện, cuối cùng để   bộ phần thưởng,   một câu:
 
“Mẫu , bữa tối con  ăn sườn xào chua ngọt mẫu  .”
 
Rồi  vội vã  về doanh trại xử lý công vụ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-mau-doc-ac-kia-khong-gia-vo-nua-roi/9.html.]
Đứa nhỏ  rõ ràng  thể đợi đến bữa tối  hãy về,  mà mỗi  xuất chinh trở , việc đầu tiên nàng  luôn là đến gặp .
 
Nàng , chỉ khi  thấy , nàng mới cảm thấy  thật sự  trở về,  về đến nhà.
 
19
 
Hệ thống như thường lệ  vang lên bên tai :
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Ký chủ, cốt truyện    sụp  ?”
 
“Ngươi rốt cuộc  đang hành hạ nữ chính  đấy?”
 
“Sao  cảm thấy  gì đó  đúng ?”
 
Ta nhấc khăn tay lên, giả vờ lau nước mắt.
 
“Ta    hành hạ nàng  chứ.”
 
“Nàng  tuy    thể khỏe mạnh, tài sản bạc vạn, danh tiếng vang xa, nhưng nàng  đ.á.n.h mất thứ tình yêu mà nàng trốn  đuổi, đó là tình yêu đấy! Sao   tính là truyện ngược  chứ?”
 
“Thế   ngược   ngược tâm,   ?”
 
“Ai  rằng nhất định  c.h.ế.t  sống  trong tình yêu mới gọi là truyện ngược?”
 
“Không  tình yêu mới là càng ngược hơn,  đúng ? Ngươi  xem, chẳng lẽ  ngược ? Ta hỏi ngươi, chẳng lẽ  ngược ? Tình yêu vốn nên thuộc về nàng  mà cũng mất , chẳng  nàng  chính là nữ chính  ngược t.h.ả.m nhất ?”
 
“Hệ thống, đừng giả c.h.ế.t mà im re,   ngươi vẫn đang ở đó.”
 
Hệ thống lắp bắp đáp:
 
“Ngược… hình như cũng đúng là  ngược… chỉ là  mãi vẫn   thông báo  thành nhiệm vụ nhỉ?”
 
“Hình như là do bên chủ hệ thống  … À thôi, dù   bất tử bất diệt, đợi thêm vài ngày  vài năm cũng chẳng  cả.”
 
Ta thấy  nỡ, bao năm nay hệ thống  sắp   lừa cho ngốc mất .
 
Nó nghi ngờ chủ hệ thống, mà  chẳng bao giờ nghi ngờ .
 
Ta  dậy, chuẩn   thắp hương cho bà mẫu.
 
Vẫn còn nhớ,  lúc lâm chung, bà còn nắm c.h.ặ.t t.a.y  hỏi:
 
“Hoan Hỷ… con  cho   , Tề Vương phi bao giờ mới  tay… bao giờ mới g.i.ế.t Trường Lạc…”
 
Ta  trả lời thế nào nhỉ?
 
Hình như  :
 
“Con trai  vẫn còn đang lập công ở biên ải… Tề Vương phi  tiện  tay … Người đừng  Tề Vương phi hiện giờ đối xử với Trường Lạc như con ruột mà tưởng thật, tất cả chỉ là giả vờ thôi.”
 
“Nàng  đang đợi, đợi khi Vân Trung  còn lập công nữa, sẽ cho Trường Lạc một đòn nặng cả  lẫn tâm, nên  cứ yên tâm mà .”
 
“Thế thì … thế thì …”
 
Dĩ nhiên là  , tiểu đậu nha của  nay  trở thành đại thụ che trời.
 
Ta  đem tin Trường Lạc  thêm một  lập công lớn  báo với bà, để bà cũng  vui, thật vui.