9.
 cứ ngỡ  đau đến mức sinh ảo giác, nhưng  ngờ… đó  là thật.
Bố  thật sự đang  ngay  mặt , chỉ là họ  hề mỉm , mà vẻ mặt vô cảm, ánh mắt lạnh lùng như , và còn mang theo… lòng tham.
 đưa tay , hy vọng nhận  một cái ôm, nhưng họ   bất kỳ phản ứng gì, chỉ  im, bình thản   từ  cao xuống.
 đưa hai tay che mặt , cố ngăn bản  khỏi bật , nhưng bất chợt nhận  bàn tay    đổi.
Chạm … mềm mại lạ thường.
 giơ tay lên  ánh nến, tròn mắt , hai bàn tay  phủ đầy lớp lông tơ, lấp lánh trong ánh sáng.
Không chỉ  tay,  sững sờ cúi xuống,     mọc đầy những sợi lông mịn, từ da thịt  ngừng chui  những sợi tơ mảnh dài, mọc nhanh kinh khủng.
Những sợi tơ  lay động  ánh nến, nhẹ nhàng, tựa như vô  con bướm đang vỗ cánh.
Khi tơ tiếp tục trồi , cơn đau và ngứa nơi sống lưng biến mất,   đó là cảm giác buồn ngủ mơ hồ kéo đến.
Từ từ, đôi mắt, đôi tai…  cả cơ thể  đều  những sợi tơ bao phủ.
Khi đôi tai  che kín,   thấy  cuối cùng giọng bố  vang lên:
“Thành công .”
Thành công?
Là thành công trong việc biến  thành một cái kén ư?
 từ  đến nay, chẳng  chỉ   lớn trong làng mới  phép thành kén ?
Những sợi tơ cuộn quanh cơ thể , mỗi lúc một chặt, khi  cảm thấy khó thở đến sắp nghẹt thở, cuối cùng sợi tơ cũng ngừng .
 co  , tay chân ôm sát , giống hệt như “kẹo hình ” trong chiếc bánh sinh nhật mà bố tặng hôm .
   thấy, cũng    gì, thế giới xung quanh giờ chỉ còn một màu đen đặc.
Chỉ còn ý thức là vẫn trôi nổi trong đầu óc.
Trong trạng thái đó, ý thức  vượt qua lớp kén,  thể  thấy và   tất cả bên ngoài.
Chỉ là   thể phát  âm thanh.
Sau khi  bọc kín trong kén, bố bế  lên, cùng   sâu  trong hang động.
Hang càng  sâu càng tối, nhưng bố   cứ  như thể vẫn  rõ đường, cứ thế bước   chút do dự.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Họ  một lúc lâu, đến một vách đá nhỏ bằng phẳng, ở giữa  một rãnh hình bầu dục lõm xuống.
Cuối cùng họ cũng dừng .
Mẹ  bố bế lấy , nhẹ nhàng bước lên,  như nâng vật báu, cẩn thận đặt   chiếc rãnh đó.
Xong xuôi, cả hai   vui vẻ rời , chỉ còn  thì  giam chặt trong cái kén bé xíu .
 lượn quanh lớp kén, quan sát tình cảnh của ,   ngẩng đầu  theo bóng dáng bố  đang rời , trong lòng nghẹn ngào phẫn uất, cắn chặt răng  đuổi theo.
   lý do.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ken-mat-nguoi/5.html.]
Có quá nhiều câu hỏi đang tích tụ trong lòng .
Bởi lẽ, điều …    giống như  bố  hóa kén.
10.
 theo  bố   khỏi hang, thì mới phát hiện bên ngoài trời  sáng từ lâu.
Mẹ khoác tay bố, trông vô cùng  mật.
“Quân Bình ,   xong  thì chúng  thật sự đừng  nữa, với  vàng tích góp  bao năm nay,  đưa em  ngoài ngắm thế giới một chút .”
“Chừng  năm ,   bên ngoài   đổi đến mức nào nữa…”
Bố nắm tay , giọng đầy yêu chiều:
“Tất nhiên . Lão Vương cũng  , chỉ cần  thêm  , vinh hoa phú quý cả đời cũng hưởng  hết.”
“Tiểu Điệp so với mấy đứa  còn đáng giá hơn nhiều.”
Mẹ   khẽ chau mày:
“Đến giờ em vẫn   rốt cuộc  định  gì với con bé,  mà khác hẳn với các bước   ?”
Bố nở nụ  mơ hồ, giọng tràn đầy bí hiểm:
“Nhộng bướm.”
Mẹ  thấy hai chữ đó bước chân khựng , suýt nữa thì  đ.â.m sầm  lưng bà.
“Thanh Nhụy, em từng   đến ‘phá kén hóa bướm’ ?”
Không đợi  trả lời, bố  tự  tiếp:
“Sâu bướm,  khi chịu đủ đau đớn và giãy giụa, mới  thể từ cái kén,  là xiềng xích, cũng  là bảo hộ, mà thoát x/á/c. Cuối cùng mới  thể hóa thành bướm.”
“Chúng  sống  đời, trải qua bao khổ nạn, vẫy vùng cầu sinh, chẳng  cũng giống như con bướm nhỏ yếu ớt   ?”
 vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi tay bố, nhưng hai “râu” của   ông bóp chặt,  tài nào cử động nổi.
Lúc đó, chúng  đang  ngang một vách núi cheo leo,  chân là vực sâu đầy đá lởm chởm.
Mẹ  bên mép vực, con đường    hàng trăm ,  từng xảy  sai sót.
 đúng lúc , giọng bố bỗng lạnh lẽo đến rợn :
“Cho dù  hóa thành bướm, tái sinh, nếu   khả năng tự vệ, cuối cùng cũng sẽ  kẻ ở tầng cao hơn đạp c.h.ế.t thôi.
Em  đúng , Thanh Nhụy?”
Mẹ còn  kịp phản ứng, một lực đẩy dữ dội bất ngờ ập đến, bố đẩy  rơi xuống vực.
Tiếng thét kinh hoàng của  vang vọng mãi  dứt.
Phải một lúc lâu , bố mới thong thả bước đến mép vực, ánh mắt lạnh băng chiêm ngưỡng “tác phẩm” của .
Lúc rơi xuống,   ghim thẳng  một mỏm đá sắc nhọn, cơ thể  xuyên thủng, m/á/u me đầm đìa.
Khoảnh khắc , bố  mặt  chẳng khác gì một con quỷ bước  từ vực sâu địa ngục.