KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 148

Cập nhật lúc: 2025-04-25 00:57:33
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả ngày nay sắc mặt Tưởng Tri Thu đều rất nghiêm trọng. Sau khi về nhà, Nguyễn Mịch Vân thấy sắc mặt anh ta không tốt thì hỏi thăm, Tưởng Tri Thu cũng không giấu giếm cô ta, nói hết mọi chuyện với cô ta.

Sau khi Nguyễn Mịch Vân nghe xong thì sắc mặt còn khó coi hơn anh ta.

Nguyễn Mịch Vân không ngờ Từ Hi Nhiễm sẽ trưởng thành nhanh như vậy. Mới hai năm mà cô đã đứng vững gót chân trong ngành kế toán viên công chứng. Hơn nữa việc cô giúp Mỹ Lai xoay chuyển tình thế gần đây đã làm cho tiếng tăm của cô vang xa.

Rơi vào tay cô đúng lúc cô có danh tiếng nhất. Nếu cô thật sự phát hiện ra vấn đề của Hòa Trung thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Hòa Trung.

Cô ta đã nghĩ cô chỉ là một cô gái nhỏ chưa có tiếng tăm, vốn tưởng rằng cô sẽ không tạo nên sóng gió gì, nhiều nhất cũng chỉ sống dưới sự che chở của Tưởng Dư Hoài. Dù sao với xuất thân của cô, khi cô rời khỏi nhà họ Tưởng thì chẳng là cái thá gì.

Nhưng lúc này, cô không những không rời nhà họ Tưởng mà còn có Tưởng Dư Hoài hỗ trợ đằng sau, một khi cô ra tay chắc chắn sẽ gây chấn động.

Nguyễn Mịch Vân nhớ lại lúc trước cô ta từng chế giễu cô. Tuy hai năm nay thấy cô phát triển ngày càng tốt, thỉnh thoảng cô ta cũng chủ động muốn cải thiện quan hệ với cô. Cô khách khí ngoài mặt, nhưng cũng không đáp lại.

Nguyễn Mịch Vân còn bất an hơn Tưởng Tri Thu, nếu Tưởng Tri Thu xong đời thì cô ta cũng chẳng có chỗ nào tốt.

Sau khi tan làm, vừa về đến nhà Từ Hi Nhiễm đã nói với Tưởng Dư Hoài chuyện nhận được giấy ủy quyền từ cổ đông của Hòa Trung. Thật ra Tưởng Dư Hoài vẫn luôn biết Hòa Trung có vấn đề. Nhưng dù sao cũng là anh em của mình, anh không tiện trực tiếp ra mặt ủy thác người khác điều tra công ty của anh em mình, lại càng không ngốc mà nói mấy vấn đề này cho cổ đông khác biết. Dù sao Hòa Trung cũng là công ty con của Thiên Hành.

Mà hiện tại, rõ ràng cổ đông khác cũng đã phát hiện ra vấn đề, cho nên mới tìm người điều tra Hòa Trung. Đúng lúc Công ty kế toán của Từ Hi Nhiễm cũng có danh tiếng nhất định ở Lạc Thành. Mà gần đây chuyện Từ Hi Nhiễm giúp Mỹ Lai xoay chuyển tình thế cũng khiến tiếng tăm của Công ty kế toán Tín Đạt vang xa.

Mặc dù Tưởng Dư Hoài biết Hòa Trung có vấn đề, nhưng không muốn nó có vấn đề quá lớn. Dù sao nếu Hòa Trung có vấn đề thì cũng sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với Thiên Hành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-148.html.]

"Để Tưởng Tri Thu nhận chút dạy dỗ là được, không cần ép cậu ta vào đường cùng."

Từ Hi Nhiễm cũng biết lo lắng của Tưởng Dư Hoài, cô nói: "Em biết, em tự có chừng mực."

Cuối tuần Từ Hi Nhiễm nhận được điện thoại từ nhà cũ gọi tới, bảo cô về ăn cơm. Sau khi tan làm, Từ Hi Nhiễm lái xe thẳng đến nhà cũ. Từ cửa lớn của nhà cũ nhà họ Tưởng đi vào phải băng qua một cái sân nhỏ, trong sân có mấy cây đào. Những cây đào này đều là ông cụ Tưởng tự trồng khi còn trẻ. Ông cụ Tưởng là người đọc sách thế hệ trước, cây đào mùa hè tạo bóng mát và cho quả, ông cụ Tưởng rất thích.

Lúc này đang là mùa hè, cây đào trong sân cành lá sum suê, quả đào màu xanh lấp ló nơi đầu cành. Lúc Từ Hi Nhiễm vào cửa thì thấy mấy đứa trẻ đang chơi đùa trong vườn đào, mấy đứa nhỏ này là thế hệ nhỏ nhất nhà họ Tưởng.

Đứa lớn nhất 8 tuổi, tên Tưởng Thiên Phàm, là con trai của Tưởng Tri Thu. Đứa nhỏ hơn một chút 5 tuổi, nó là con trai cả nhà Tưởng Đông Thần, tên Tưởng Thư Dương. Cậu bé nhỏ hơn chút nữa 4 tuổi, là con trai Tưởng Tri Ân, tên Tưởng Dược An.

Đứa nhỏ nhất hơn 2 tuổi, là con trai thứ nhà Tưởng Đông Thần, tên Tưởng Hiên.

Hình như mấy đứa nhỏ có tranh chấp, đồ chơi của Tưởng Dược An bị mấy đứa nhỏ khác cướp mất. Từ Hi Nhiễm đã đến nhà họ Tưởng mấy năm, cũng hiểu đôi chút về tính nết của mấy đứa nhỏ này. Tưởng Dược An là một cậu bé tương đối kiệm lời, mấy đứa trẻ khác thì đều khá ương bướng. Cậu bé không phải đứa nhỏ nhất nhưng lại thường xuyên bị mấy đứa trẻ khác bắt nạt. Trong nhà có đồ chơi gì thì đều là mấy đứa trẻ kia chơi xong rồi mới đến lượt cậu bé. Có lẽ việc này cũng liên quan đến thân phận tương đối xấu hổ của mẹ cậu bé ở nhà họ Tưởng, Tưởng Tri Ân là con riêng của chú hai.

Lúc này Tưởng Dược An bị đoạt đồ chơi, cậu bé vốn luôn im lặng không tranh giành lại sốt ruột đến mức bật khóc, nói với mấy đứa trẻ khác: "Các anh trả lại cho em, đó là quà sinh nhật mẹ em mua cho em mà."

Tưởng Thư Dương nói: "Mẹ mày ăn đồ của nhà tao, dùng đồ của nhà tao, đồ của mày cũng là đồ của bọn tao."

Mấy đứa nhỏ kia cầm đồ chơi bỏ chạy, Tưởng Dược An vội vàng đuổi theo. Tưởng Thư Dương và Tưởng Thiên Phàm ném qua ném lại món đồ chơi cho nhau, đùa giỡn Tưởng Dược An. Tưởng Hiên nhỏ tuổi nhất còn chưa hiểu nhiều việc, cậu bé chỉ cảm thấy chơi vui, ở bên cạnh vỗ tay cười.

Mặc dù Từ Hi Nhiễm không muốn can thiệp vào chuyện vặt vãnh giữa mấy đứa trẻ, nhưng cô vẫn luôn chướng mắt chuyện cậy đông h.i.ế.p yếu, ỷ mạnh h.i.ế.p yếu. Mà Dược An luôn im lặng không tranh giành khiến cô nhớ lại tuổi thơ của mình, cho nên cô vẫn hơi thiên vị Tưởng Dược An. Cô thật sự không nhịn được khi thấy cậu bé bị bắt nạt. Cô đi lên phía trước quát lớn: "Sao mấy đứa lại cướp đồ của người khác? Ngắm đủ rồi thì trả lại cho Dược An."

Loading...