Trình Vân Khải lại nói: "Nhìn biểu cảm này của em là biết anh ta chưa gì với em rồi. Cũng đúng, chuyện này là quân cờ quan trọng giúp anh ta uy h.i.ế.p anh, sao có thể dễ dàng nói với em chứ."
Cùng lúc tiếp nhận nhiều chuyện như vậy, Từ Hi Nhiễm cảm thấy rất đau đầu, cô nói với Trình Vân Khải: "Được rồi, anh đừng nói nữa, để tôi yên tĩnh một lúc."
Dù sao những gì nên nói anh ta cũng đã nói, Trình Vân Khải lập tức xoay người rời đi.
Hôm nay Từ Hi Nhiễm hiếm khi không tăng ca, Tưởng Dư Hoài nhìn thấy cô về sớm như vậy cũng rất ngạc nhiên, anh nói: "Sao hôm nay về sớm vậy? Đúng lúc anh cũng chưa ăn cơm tối, chúng ta cùng ăn nhé?"
Từ Hi Nhiễm gật đầu, hai người ngồi xuống bàn ăn, Tưởng Dư Hoài nhận ra ánh mắt cô nhìn anh khác mọi ngày. Tưởng Dư Hoài hỏi thẳng cô: "Làm sao vậy? Muốn nói với anh chuyện gì sao?"
"Hôm nay Trình Vân Khải đến công ty tìm em, anh ta đã nói với em một số chuyện."
Tưởng Dư Hoài ngừng động tác múc canh lại, anh đặt bát canh xuống trước mặt Từ Hi Nhiễm rồi hỏi: "Cậu ta nói gì với em?"
"Anh ta nói với em về cái c.h.ế.t ngoài ý muốn của mẹ em năm đó."
Từ Hi Nhiễm kể lại chuyện đã xảy ra năm ấy cho anh nghe. Trước giờ Tưởng Dư Hoài thật sự chưa từng nghĩ tới điều này. Anh không dự đoán được Trình Vân Khải sẽ nói chuyện đã xảy ra năm đó cho Từ Hi Nhiễm.
Tưởng Dư Hoài nhớ rõ, lúc ấy khi anh lấy chuyện này thử Trình Vân Khải, rõ ràng anh ta có điều cố kỵ. Vậy mà bây giờ anh ta lại thẳng thắn với Từ Hi Nhiễm mọi chuyện.
Tưởng Dư Hoài hỏi cô: "Em nghĩ như thế nào, trách cậu ta sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-154.html.]
"Em cũng không biết có nên trách anh ta hay không. Đúng là việc mẹ em mất có liên quan đến anh ta, nhưng anh ta cũng không cố ý." Từ Hi Nhiễm nói xong thì nhìn anh đầy hàm ý, cô nói: "Anh ta nói với em là anh cũng biết chuyện này."
Tưởng Dư Hoài cũng không bất ngờ, nếu Trình Vân Khải đã chủ động thẳng thắn thì chắc chắn cũng sẽ nhắc tới anh. Tưởng Dư Hoài thẳng thắn thành khẩn nói: "Lần đó em dẫn anh đi viếng mộ mẹ, trên đường về anh nghe em nói về cái c.h.ế.t của bà thì đã cảm thấy rất kỳ lạ. Sau đó anh đã cho người đi điều tra và mua được bức ảnh từ một nhân chứng nào đó. Trong ảnh là mẹ em, bố Trình Vân Khải và Trình Vân Khải, địa điểm trong bức ảnh ngay gần chỗ mẹ em xảy ra chuyện."
"Vậy tại sao trước giờ anh chưa từng nói với em?"
"Anh nhớ anh đã từng hỏi em, có phải nhà họ Trình rất quan trọng với em không. Em nói bọn họ là một nửa người nhà của em. Anh chỉ có một bức ảnh kia, anh chỉ có thể mơ hồ đoán cái c.h.ế.t của mẹ em có liên quan đến hai bố con này. Nhưng anh không thể khẳng định rốt cuộc bọn họ liên quan đến chuyện này như thế nào. Anh không nói cho em biết là bởi vì vẫn chưa điều tra rõ mọi việc, anh không muốn oan uổng ai. Hơn nữa nếu anh nói cho em biết cái c.h.ế.t của mẹ em năm đó có quan hệ với bố con nhà họ Trình thì sợ là em sẽ bị tổn thương."
Từ Hi Nhiễm gật đầu, anh nói như vậy cô liền hiểu, cô nói: "Em có thể xem bức ảnh kia chứ?"
"Đương nhiên rồi, đi theo anh."
Từ Hi Nhiễm theo Tưởng Dư Hoài vào phòng sách. Anh lấy bức ảnh kia đưa cô xem. Bức ảnh được chụp từ hơn mười năm trước, có mấy chỗ đã mờ, nhưng vẫn có thể thấy rõ ba người trong ảnh. Đúng là ở gần xưởng xát gạo, mẹ cô, bố Trình và Trình Vân Khải. Từ biểu cảm của ba người chắc hẳn đã xảy ra tranh cãi, điều này cũng giống lời Trình Vân Khải nói với cô. Ngày đó Trình Vân Khải gọi hai người đến đó để bọn họ nói rõ ràng.
Từ Hi Nhiễm vuốt ve khuôn mặt của mẹ trong ảnh, cô nói: "Việc xảy ra lâu như vậy rồi, vốn dĩ em cũng đã buông xuống, hiện giờ Trình Vân Khải lại đột nhiên nhắc tới. Em thật sự không ngờ cái c.h.ế.t của mẹ em năm đó lại liên quan đến bố con họ. Đứng ở góc độ của em, xuất phát từ lòng riêng, không thể nói không trách được. Em cũng không biết nên đối mặt với người nhà họ Trình thế nào nữa."
"Không biết đối mặt thế nào thì đừng nghĩ nữa, đợi đến khi buông bỏ được rồi lại đối mặt cũng không muộn."
Tưởng Dư Hoài vừa nói chuyện vừa vuốt nhẹ lưng cô tỏ vẻ an ủi, Từ Hi Nhiễm thuận thế tựa vào lòng anh, gật đầu nói: "Vâng."
Từ ngày Trình Vân Khải nói rõ chuyện mẹ Từ Hi Nhiễm mất năm đó cho cô thì vẫn luôn muốn liên lạc với Từ Hi Nhiễm, nhưng Từ Hi Nhiễm đều lấy cớ bận để từ chối gặp anh ta. Thậm chí Trình Vân Khải còn mang cả Viên Mẫn ra, nói Viên Mẫn mời cô đến nhà chơi, Từ Hi Nhiễm cũng uyển chuyển từ chối.