Từ Đóa quan tâm cái gì mà đúng nhiệm vụ, chỉ rằng mấy khiến cô mất mặt là cô khó chịu. Cô : “Chị gái sắp gả cho Chủ tịch Tưởng , và Chủ tịch Tưởng cũng coi như mà, chẳng lẽ chị gặp Chủ tịch Tưởng cũng hẹn ?”
“Hi Nhiễm gặp thì đương nhiên là cần hẹn .” Tưởng Dư Hoài với vẻ mặt bình tĩnh, nhưng khí thế của còn ở đó, khi nghiêm túc chuyện thì cũng khiến khác cảm giác áp bức mạnh mẽ, mặc dù sắc mặt bình tĩnh cũng giống như đang quở trách khác: “Người nhà và khác .”
Từ Đóa câu cho nên lời, cả gương mặt đỏ bừng. Dù thì cũng chỉ là một cô gái trẻ, mất mặt như đúng là khiến cô hổ.
Vương Lệ Lệ sợ Từ Đóa đắc tội với Tưởng Dư Hoài nên vội vàng đến giải vây: “Đóa Đóa còn nhỏ, hiểu chuyện nên đừng chấp nhặt với nó. Đến đây, mau xuống đây uống .”
Tưởng Dư Hoài đến phòng khách xuống, hình cao lớn của ở đó, khuôn mặt nghiêm túc, tạo cho một cảm giác nghiêm trang như đang chủ trì hội nghị nào đó trong hội trường trang trọng .
Từ Xương Đông vốn đang chuyện với bố của Tưởng Dư Hoài. Tưởng Dư Hoài xuống thì ông lập tức ngừng theo bản năng.
Tưởng Dư Hoài liếc mắt hiệu với A Văn, A Văn liền xách hai cái rương đặt cửa qua mở , bên trong chất đầy tiền mặt.
“Đây là hai triệu , khi Hi Nhiễm gả cho , lẽ sẽ thể phụng dưỡng bố nhiều nữa. Số tiền coi như là của và Hi Nhiễm chu cấp tiền dưỡng già cho bố .”
Tất nhiên Từ Xương Đông và Vương Lệ Lệ cũng hiểu ý của . Hai đưa mắt , Vương Lệ Lệ cố nặn một nụ : “Dù Hi Nhiễm lấy chồng thì con bé vẫn là con gái của chúng , nó thể vì lấy chồng mà cắt đứt quan hệ với chúng . Đứa con do chúng nuôi dưỡng thì dù lấy chồng vẫn sẽ trách nhiệm phụng dưỡng bố . chúng cũng lo lắng, bởi bản Hi Nhiễm vốn là một đứa trẻ hiếu thảo.”
“Có lẽ hai hiểu ý của , tiền , mặt Hi Nhiễm đưa cho hai bác để dưỡng già. Sau chúng sẽ can thiệp đến bất kỳ vấn đề dưỡng già nào của hai nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-30.html.]
Sắc mặt của Từ Xương Đông và Vương Lệ Lệ đổi. Thôi Viên cũng thấy lời của phần khó nên lén đưa mắt hiệu với , nhưng dường như Tưởng Dư Hoài thấy. Từ đến nay tính vốn dĩ dứt khoát rõ ràng, thẳng Từ Xương Đông và Vương Lệ Lệ : “Nếu hai đồng ý thì chúng ký hợp đồng luôn, nếu đồng ý thì thôi .”
Thì đàn ông trung niên đeo kính là luật sư, lúc thấy Tưởng Dư Hoài , ông lập tức lấy hai bản hợp đồng .
Ý của Tưởng Dư Hoài rõ ràng, hai triệu coi như mua đứt tiền dưỡng già của hai già . Sau nếu hai kẻ già chuyện gì mà tìm Từ Hi Nhiễm thì Từ Hi Nhiễm cũng lý do để hỗ trợ.
Sao thể !!
Vương Lệ Lệ thúc tay cánh tay Từ Xương Đông bảo ông lên tiếng, Từ Xương Đông chỉ trừ, tỏ thái độ gì. Vương Lệ Lệ trừng mắt ông , trong lòng thầm chửi ông là đồ vô dụng.
“ và bố Hi Nhiễm cũng bỏ ít tâm tư Hi Nhiễm. Hi Nhiễm học, ăn cơm, bây giờ học đại học, cho dù thế nào, Hi Nhiễm lấy chồng thì con bé vẫn là con gái chúng .
Các thể dùng hai triệu mà cắt đứt quan hệ của con bé với chúng .”
Vương Lệ Lệ với vẻ mặt ấm ức, còn tưởng bà và Từ Hi Nhiễm tình mẫu tử sâu đậm, nhưng diễn xuất của bà thể qua đôi mắt tinh đời của một thương nhân như Tưởng Dư Hoài. Anh hỏi thẳng bà : “Vậy thì bà bao nhiêu?”
Vương Lệ Lệ vạch trần suy nghĩ, vẻ mặt chút ngượng ngùng, bà : “Mặc dù tình cảm gia đình thể dùng tiền bạc để cân đong đo đếm, chúng nuôi dưỡng Hi Nhiễm lớn như , hai triệu thực sự ít, cho thêm hai triệu nữa thì .”
Tưởng Dư Hoài đoán bố của Từ Hi Nhiễm sẽ tăng giá đột ngột, đối với mà thì việc tăng thêm hai triệu chỉ là chuyện cỏn con. Trên đường đến đây, cũng giải quyết nhanh chóng một chút, nếu họ yêu cầu thêm thì sẽ đáp ứng, vì Từ Hi Nhiễm mà sẵn sàng nhượng bộ. , khi thấy căn phòng Từ Hi Nhiễm sống từ bé, lòng thoải mái, hai triệu chốt , là thương nhân, chuyện giữ chữ tín, nhưng tiền tăng thêm thì cho thêm nữa.