Sau khi gọi video cùng con gái xong bác Thẩm bắt đầu nấu cơm, Từ Hi Nhiễm là kiểu khác bận sẽ theo bản năng giúp một tay. Có lẽ do cảnh tạo thành, mỗi Vương Lệ Lệ bận, chỉ cần Từ Hi Nhiễm nhàn rỗi thì sẽ mắng, lâu ngày khiến cho cô một loại cảm giác chỉ cần thấy khác bận mà nhàn rỗi thì sẽ áy náy.
Qua lời bác Thẩm, Từ Hi Nhiễm một chút về thói quen ăn uống của Tưởng Dư Hoài. Lấy dễ tiêu chủ, thích ăn canh, cho nên mỗi ngày bác Thẩm đều sẽ ninh một nồi canh. Không ăn nhiều thứ, ăn rau mùi, tỏi, gừng sống, hành lá cắt nhỏ cũng ăn, ngay cả cà rốt cũng .
Lúc xào rau bác Thẩm đuổi Từ Hi Nhiễm khỏi phòng bếp, bởi vì khói dầu nồng. Từ Hi Nhiễm gì để , dứt khoát đến sân xem khác chèo thuyền.
Lúc trở về, Tưởng Dư Hoài tìm Từ Hi Nhiễm ở sân . Cô sấp hàng rào của sân , dòng sông với sự thích thú. Cô mặc một cái váy trắng, mặt trời chiếu xiên xuống, cả cô chìm trong một vầng sáng màu vàng. Ánh mặt trời xuyên qua vải vóc, chiếc váy cũng biến thành màu sắc nửa trong suốt. Xuyên qua chiếc váy rộng thùng thình, thể mơ hồ thấy đường nét cơ thể bên trong, vòng eo thon gọn mềm mại, một đôi chân trắng thon dài săn chắc.
Rất nhanh, Từ Hi Nhiễm nhận ánh mắt phía . Cô , thực sự thấy Tưởng Dư Hoài ở cửa. Anh thẳng lưng đút hai tay túi quần. Nơi một nửa trong bóng râm, sáng tối đan xen càng tăng thêm bóng tối mặt . Hình dáng ngũ quan của cũng trở nên lập thể và chiều sâu hơn, nhất là đôi mắt , phần bóng đậm nơi hốc mắt khiến một đôi mắt sâu càng sâu hơn.
Trong ánh chăm chú đó, Từ Hi Nhiễm cảm thấy thoải mái, hai tay cô vò làn váy theo bản năng, cố hết sức chào hỏi một cách tự nhiên: “Anh Dư Hoài, về ?”
“Ừm.”Anh chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng xoay rời khỏi.
Anh đáp lạnh nhạt như thế khiến Từ Hi Nhiễm nghi ngờ ánh mắt mãnh liệt của là do cô nhầm.
Bác Thẩm cơm xong. Từ Hi Nhiễm trở phòng khách, xuống đối diện Tưởng Dư Hoài. Tưởng Dư Hoài hỏi cô: “Hôm nay mua gì ?”
“Không mua gì.”
“Không cho em thẻ ?”
“ cần mua gì.”
“Ngày mai mua mấy bộ quần áo .” “Quần áo của đủ mặc .”
Tưởng Dư Hoài dừng động tác ăn cơm , cố ý quét mắt cô, : “Bây giờ em kết hôn , cũng nên đổi phong cách thôi.”
“...”
Từ Hi Nhiễm luôn cảm thấy lúc lời vài phần nghiêm túc, cô theo bản năng . Không cảm thấy cô quá quê mùa, để uyển chuyển nhắc nhở cô chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-41.html.]
“Em từng mặc bộ đồ ngoài ?”Tưởng Dư Hoài hỏi một câu.
“Không , đây là đồ ở nhà, từng mặc ngoài.” Anh gật đầu một cái hỏi nữa.
Cơm nước xong, Từ Hi Nhiễm trở phòng, cô gương đánh giá bản , thực sự quê mùa ? Còn cố ý hỏi cô từng mặc ngoài , cảm thấy cô mặc như ngoài sẽ mất mặt ?
Thôi thôi, dù cũng kết hôn với , quả thật ngoài cũng nên cho chút mặt mũi. Vậy nên Từ Hi Nhiễm lập tức gọi điện thoại cho Tống Tình hẹn thời gian để cô cùng cô mua mấy bộ quần áo.
Trình Vân Khải cả đêm ngủ ngon, trong đầu luôn nghĩ đến hình ảnh Từ Hi Nhiễm trốn phía đàn ông từ chối việc rời cùng . Cô gái từng như chiếc đuôi theo nơi, cô gái mà cho một que kem là thể dỗ , hiện giờ bên cạnh cô khác. Người còn một phận chính đáng, chồng của cô.
Trình Vân Khải tâm trạng chơi game, đeo tai Heavy Metal*, thuốc tay từng ngừng. Đến lúc trời gần sáng mới ngủ, ngủ là ngủ thẳng đến buổi chiều.
Trình Vân Khải một hồi chuông điện thoại đánh thức.
*Heavy metal: (thường gọi tắt là metal) là một thể loại nhạc rock phát triển cuối những năm 1960 và đầu 1970, chủ yếu ở Anh và Mỹ.
Anh mơ mơ màng màng nhận điện thoại, chỉ giọng Triệu Niệm Gia vang lên bên : “Anh Khải, em đến Lạc Thành , bây giờ đang ở sân bay, đón xe nào để đến tìm ?”
Đầu óc hỗn loạn lập tức tỉnh táo, Trình Vân Khải bật dậy: “Em tới Lạc Thành ?”
Trình Vân Khải lái xe sân bay, bao lâu thấy Triệu Niệm Gia ngoài sảnh. Trình Vân Khải xuống xe, Triệu Niệm Gia cũng thấy , cô vội vàng chạy tới nhào lòng .
Ngửi mùi hương quen thuộc của cô , ôm cơ thể mềm mại của cô trong lòng, tâm trạng tích tụ của Trình Vân Khải xem như giảm một ít.
“Sao em đột nhiên tới đây?”
“Em nhớ nên tới đây.” Cô nhô đầu khỏi n.g.ự.c , dùng đôi mắt mong đợi : “Anh trách em ?”
Thật đường tới đây chút tức giận, chuyện xảy hai ngày đủ khiến phiền lòng . Cô đến mà báo , cảm thấy tâm tư ứng phó cô . giờ phút , khuôn mặt nhỏ nhắn và đôi mắt ướt sũng như nai con trong lòng , lập tức mềm lòng.
Anh phủ bàn tay to xoa đầu cô , : “Trách em gì?”
Trình Vân Khải dẫn Triệu Niệm Gia đến khách sạn. Dù Trình Vân Khải đưa cô về nhà, Triệu Niệm Gia cũng vô cùng hiểu chuyện hỏi nhiều. Vừa phòng, Triệu Niệm Gia lập tức nhào lên ôm lấy cổ Trình Vân Khải hôn .