Từ Hi Nhiễm cảm thấy thở nổi, tiếng thở của phả bên tai cô, tim cô bất giác đập nhanh hơn. Cô bình tĩnh, nhưng thở, ấm của bao trùm lấy cô, thở quen thuộc của quanh quẩn bên mũi, cô cảm thấy đầu óc rối bời.
Em nhớ ...
Cô ngờ thẳng lời ám như thế, một đàn ông trưởng thành và chững chạc, hỏi lời như ..
“Sao em gì ?” Anh hỏi.
“…” Cô phát hiện đang căng thẳng đến nỗi giọng điệu đổi, chỉ một chữ nhưng thể tiếp, cô thấy thật ngốc nghếch, căm ghét sự yếu đuối của chính .
“Em nhớ ?” Không ảo giác của cô , cô thấy giọng khàn.
Từ Hi Nhiễm mở miệng , chỉ gật đầu, vẻ hài lòng, phát tiếng khẽ từ chóp mũi.
Họ như thể hai vợ chồng xa cách nay đoàn tụ, lời dịu dàng thắm thiết, thì thầm bên tai. Cô nhớ về ngày bình thường, là nghiêm túc, ít , luôn khiến khác cảm giác khó gần. lúc ôm chầm lấy cô từ phía , hỏi cô nhớ .
Sự mập mờ và dịu dàng của khiến cô cảm giác chân thật, giống với Tưởng Dư Hoài mà cô tiếp xúc hằng ngày. sự khác biệt của khiến cô say mê.
Hơn nữa trong thời gian , cô cũng thực sự nhớ .
Anh ôm cô thật chặt, càng ngày càng chặt, chặt đến nỗi cô cảm thấy như ép cô trong cơ thể . Anh gì nữa, nhưng vẫn ý định buông cô , cằm cọ cọ đỉnh đầu cô, dần dần kéo xuống gáy, thở cũng theo đó mà dần dần áp sát cô.
Càng gần đến bên tai, thở của càng rõ ràng, cho đến khi áp sát tai cô, thở nặng nề của lập tức phả vành tai cô.
Khi tiếng thở dồn dập của , tim cô đập như nổi trống, nháy mắt lỗ chân lông cô đều nở to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-70.html.]
Anh đột nhiên hôn tai cô, Từ Hi Nhiễm kích thích mà suýt ngừng thở, nhưng nụ hôn của vẫn dừng , dọc theo vành tai hôn đến cằm đến má cô. Từ Hi Nhiễm quen với sự mật của , cứng đờ, dám nhúc nhích, mặc gì thì .
Môi hôn đến khóe miệng cô, lẽ từ góc độ hôn tới nữa, giơ một tay nắm cằm cô, ép mặt cô xoay một góc theo hướng khuôn mặt , đó môi chạm môi cô.
Anh hành động tự nhiên như , hề do dự, cứ như hôn cô là chuyện hết sức bình thường .
Hai tay Từ Hi Nhiễm buông thõng bên vô thức nắm chặt vạt áo, lúc hôn cô, cô theo bản năng nhắm mắt , kinh nghiệm nên , dứt khoát giao quyền cho . Nụ hôn chỉ nhẹ nhàng hôn môi một cái rời giống như ở sân bay.
Môi lướt môi cô, ngậm cánh môi cô cọ xát, đó lưỡi mạnh mẽ chen miệng cô, thở bá đạo tràn mũi cô. Từ Hi Nhiễm chỉ thấy thở ngày càng khó khăn, cảm thấy sắp nghẹt thở đến nơi.
Cô căng thẳng đến nỗi tê liệt, cũng dám mở mắt , nhưng xúc cảm môi rõ ràng như , thở của , nóng của , đôi môi mềm mại ấm áp của , còn cả chiếc lưỡi tràn đầy thở của . Anh mở miệng cô , ngang nhiên xâm nhập, cuốn lấy lưỡi cô siết chặt.
Từ Hi Nhiễm chỉ thấy đầu óc choáng váng, đầu óc đóng băng, cho đến khi cô cảm thấy đột nhiên kéo khóa áo khoác cô, đó bàn tay to của xoa xoa vạt áo cô, xốc vạt áo lên, luồn trong.
Bản năng hổ tự vệ trong phút chốc khiến cô tỉnh táo , cô hoảng sợ đẩy mạnh vòng tay , loạng choạng lùi về hai bước. Phía chính là giường, cô nhất thời giữ thăng bằng, ngã xuống giường, thẹn tức khó chịu, cắn môi, đỏ mặt .
Tưởng Dư Hoài nhất thời tình cảm che mờ lý trí, mãi tới khi thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô cùng đôi mắt chất vấn thì mới phản ứng .
Lúc đàn ông luôn luôn bình tĩnh cũng lúng túng. “Xin ... Hình như vượt quá giới hạn.”
“...”
“Em nghỉ ngơi sớm một chút.”
Anh xong ngoài, Tưởng Dư Hoài khỏi cửa cũng khỏi thấy phiền não. Vốn dĩ bọn họ sự mật nào kết hôn, cô bé còn non nớt, thế mà đột ngột lao bước tiếp theo, thể vội vàng như thế chứ, cô sợ đến phát .
Tưởng Dư Hoài một lúc mà tim của Từ Hi Nhiễm vẫn thể bình nhịp, mãi đến khi bình tĩnh trở thì cô mới bắt đầu cảm thấy hối hận, cô phản ứng thái quá ? Cô cũng chẳng kinh nghiệm gì cả, chỉ là khi cảm nhận bàn tay xâm phạm luồn trong quần áo thì bản năng hổ khiến cô đẩy , nhưng bây giờ bình tĩnh nghĩ kỹ hơn, là chồng cô mà, ? Tuy cô kinh nghiệm, nhưng cũng từng tiểu thuyết lãng mạn, chuyện vợ chồng mật vốn là một bước thể thiếu trong cuộc sống hôn nhân.