Từ Hi Nhiễm chỉ cho một căn phòng nào đó, Tưởng Dư Hoài ở phòng tổng thống, tổng cộng hai phòng, Tưởng Dư Hoài dùng một phòng, Từ Hi Nhiễm tự giác lấy phòng còn , Tưởng Dư Hoài gật đầu : “Ngày mai bận lắm, thể đưa em ngoài dạo.”
Từ Hi Nhiễm gật đầu : “Ừa.”
Cô nghĩ đến lời Đường Diệc Noãn với cô khi đến, cô cô lạnh lùng với Tưởng Dư Hoài. Từ Hi Nhiễm cũng suy nghĩ một chút, hình như cô thực sự quá lạnh lùng với , suốt quãng đường cô đều tự động viên chủ động, mặc dù ngại ngùng, thẹn thùng, nhưng cô tiến thêm một bước với . Cô đang cân nhắc liệu nên hỏi lấy đồ về phòng , như chắc là cô bày tỏ rõ ràng ý định chung phòng chứ?
cô còn hết câu, điện thoại reo. Từ Hi Nhiễm cầm điện thoại lên , thấy là Trình Vân Khải gọi đến. Từ Hi Nhiễm máy ngay mà Tưởng Dư Hoài .
“Nghe .”
Tưởng Dư Hoài buông một câu, đó tới bên bàn rót một ly nước nhàn nhã uống. Từ Hi Nhiễm điện thoại, đầu bên , Trình Vân Khải : “Ngày mai là sinh nhật , khi nào em đến nhà giúp chuẩn một chút?”
Sinh nhật Trình Vân Khải những năm , Từ Hi Nhiễm đều đến nhà giúp mua đồ ăn và chuẩn đồ . Từ Hi Nhiễm : “ , đang ở Hải Nam.”
“Sao em chạy đến Hải Nam thế?”
“Chồng công tác ở Hải Nam, cùng .”
“Từ Hi Nhiễm, ý em là gì? Em rõ sắp đến sinh nhật mà còn cố tình chọn thời điểm để .”
“ thì liên quan gì, tìm khác giúp là .”
Trình Vân Khải tức điên lên: “Em còn coi là bạn , em đối xử với thế ư?”
“Sinh nhật thể tới , nhưng chuẩn quà , đến lúc đó Tống Tình sẽ mang đến tận tay .”
“Dù chúng cũng quen từ nhỏ, sinh nhật cuối cùng của ở đại học mà em đối xử với như ?”
“ là .”
Không vì , thấy Từ Hi Nhiễm Hải Nam khiến Trình Vân Khải cảm thấy bất an, cũng tại bất an, : “Anh đặt vé máy bay cho em, em trở về ngay .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-79.html.]
“ sẽ về, thế thôi.”
Trình Vân Khải sợ cô cúp điện thoại, vội : “Nếu em về, sẽ đến Hải Nam tìm em, sẽ đón sinh nhật ở Hải Nam.”
“Anh nổi điên gì ?”
“Rốt cuộc em trở về ?”
“Không về, chúng đều là lớn , đừng mà tùy hứng như thế, hơn nữa cũng cuộc sống riêng của .”
Trình Vân Khải thấy tiếng tút tút báo bận vang lên bên đầu dây bên , vô thức siết chặt điện thoại. Không hiểu , cảm giác bất an đó ngày càng mãnh liệt.
Ngay cả cũng thấy khó hiểu, chính lúc , cực kỳ đưa cô về, như thể nếu đưa cô về thì sẽ chuyện gì đó xảy khiến cảm thấy .
Trình Vân Khải cầm chìa khóa xe bàn vội vã khỏi nhà, lên xe, nổ máy, đúng lúc điện thoại reo, cầm lên xem thì thấy là Triệu Niệm Gia gọi đến.
Anh chần chừ một lát vẫn máy. “Anh Khải, đang gì ?”
Trình Vân Khải xoa xoa giữa trán: “Anh gì cả.”
“Vậy trả lời tin nhắn của em, em lo lắng lắm.”
Lúc Trình Vân Khải mới phát hiện trong điện thoại mấy tin nhắn của Triệu Niệm Gia. Thật kỳ lạ, giờ luôn chú ý đến cô , thế mà cô gửi nhiều tin nhắn như mà hề để ý.
“Xin , thấy.”
“Em lo cho , em sợ xảy chuyện gì.” “Anh thể xảy chuyện gì chứ.”
“Không là .”
“Gia Gia, bây giờ ngoài…”
Trình Vân Khải một nửa thì Triệu Niệm Gia : “Anh ? Có thể chuyện với em ? Ngày mai là sinh nhật , em trò chuyện với , chúng chuyện cả tối ? Khi kim đồng hồ điểm mười hai giờ, em sẽ là đầu tiên chúc mừng sinh nhật .”