KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-04-01 13:46:19
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Xương Đông vội vàng khuyên giải: “Được , , lời với bọn trẻ.” Nói ông với Từ Hi Nhiễm: “Hi Nhiễm , con luôn thẳng con cũng , bà ác ý gì . Chúng đều là vì cho con, hiếm khi con nghỉ mà về, chúng đừng chuyện khác nữa, con ngoài ăn .”

“Tự mày suy nghĩ cho cẩn thận , thể trèo nhà như thế, là phúc mấy đời mày , mày còn ở chỗ giá cái gì?”

Từ Hi Nhiễm đẩy bà ngoài, ầm một tiếng đóng cửa .

Vương Lệ Lệ ở bên ngoài mắng mỏ, cô là con sói mắt trắng, cô mọc cánh cứng cáp .

Từ Hi Nhiễm giường, hai tay nắm chặt ga trải giường, cô mấy lời của Vương Lệ Lệ đùa với cô.

cung cấp học phí thì thật sự thể chuyện . Vốn mấy năm nay tiền tiêu tốn cho Từ Hi Nhiễm lên đại học luôn khiến bà hài lòng, cả ngày về chuyện , mỗi đến lúc cần nộp học phí thì luôn khó cô, khó đến khi bà sung sướng mới miễn cưỡng đưa học phí cho cô.

Chuyên ngành của Từ Hi Nhiễm nặng, cho dù dùng thời gian trống thêm cũng đủ tiền học phí, bây giờ vay vốn sinh viên cũng kịp, cô còn một năm nữa mới nghiệp, nếu như thời điểm mà buông bỏ thì đáng.

Cảm giác bất lực đè ép, giây phút đột nhiên Từ Hi Nhiễm gọi điện thoại cho Trình Vân Khải. Cô còn nhớ, lúc mới lên cấp ba, cả cô nổi đầy mẩn đỏ, đau ngứa, trong nhà chi tiền chữa trị cho cô, chỉ nổi mẩn bình thường, qua một thời gian nữa sẽ tự khỏi. Trình Vân Khải , kéo cô bệnh viện, dùng tiền tiêu vặt tiết kiệm trả viện phí cho cô, còn cố tình chạy đến cửa hàng bán thịt kho nhà cô ầm ĩ một trận, khiến cho Từ Xương Đông và Vương Lệ Lệ mất mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-8.html.]

Hình như mỗi cô gặp chuyện gì, chỉ cần với một tiếng thì sẽ giúp cô vô điều kiện, dường như từ đến giờ vẫn luôn như thế, cô quen đến việc cho dù gặp chuyện gì cũng đều sẽ với Trình Vân Khải.

Giống như bây giờ, cô với , cô sắp ép xem mắt. Cô lấy điện thoại , nhập điện thoại quen thuộc, nhưng trong đầu nhanh chóng hiện lên hình ảnh Trình Vân Khải đè cô gái lên tường hôn.

Nút ấn gọi mãi vẫn ấn xuống.

Cô luôn cảm thấy Trình Vân Khải là sự cứu rỗi của cô, là ánh sáng trong cuộc đời tăm tối của cô, nhưng bây giờ cô phát hiện rằng, coi khách thành ánh sáng, một khi ánh sáng mất , cô sẽ chìm trong bóng tối, so với bóng tối lúc khi ánh sáng xuất hiện thì còn khó chịu hơn nhiều.

Sau khi Vương Lệ Lệ dậy, vốn đang hỏi Từ Hi Nhiễm suy nghĩ kỹ , đến cửa phòng cô mới phát hiện, cửa phòng cô đóng. Từ Hi Nhiễm đang bên giường, mặc chiếc váy mới mua. Vương Lệ Lệ mua hai bộ váy, đều là theo dáng của Từ Đoá mà mua. Thực Từ Hi Nhiễm phát triển hơn so với Từ Đoá, một bộ váy mặc chật, cô quen mặc đồ rộng, thế nên cô chọn cái váy còn mặc thoải mái hơn, mặc lên cô cũng xem như hợp.

Vương Lệ Lệ vui vẻ, vội vàng hỏi: “Con nghĩ thông ?”

Từ Hi Nhiễm liếc bà một cái đáp . Vương Lệ Lệ cũng chẳng tức giận, bà nắm lấy tay cô an ủi: “Như mới đúng, điều kiện nhà đó thật sự , con gả qua tiền tiêu xài, gì chẳng .”

Từ Hi Nhiễm rút tay , lạnh trong lòng, đáp lời của bà , nếu thực sự như thế, cơ hội sẽ chẳng đến lượt cô.

Vương Lệ Lệ nghiến răng nghiến lợi gì nữa, con bé thể theo là chuyện , bà cần ầm ĩ vui với nó gì. Vương Lệ Lệ : “Con đợi một lúc, gọi điện cho dì Giang.”

Loading...