Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 121
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:29:19
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Xuân Sơn mang huyết lợn và lòng non về, trong nhà liền tiếp tục cùng bận rộn.
Người thì nhồi dồi tiết, thì thái thịt, thì nhóm lửa, thì rửa rau...
Giang Thanh Nguyệt phụ trách nấu ăn, hầm một nồi lớn canh dưa chua thịt ba chỉ hầm dồi tiết, trong đó thịt rau canh, một nồi giải quyết tất cả.
Sợ đủ ăn, Giang Thanh Nguyệt đem thịt lợn còn đem kho hết.
Nào ngờ đến chiều tối, khi đến ai tay , mang theo thịt hầm của , mang theo rượu.
Trong bữa tiệc, thôn trưởng dặn dò uống ít thôi, sáng mai cố gắng khởi hành sớm.
Như cõng lương thực cũng đến nỗi để nhà họ Vương manh mối.
Hôm nay xé bỏ mặt nạ với nhà họ Vương, việc đều cẩn thận đề phòng.
May mà hôm nay những nhà họ Vương đó dọa nhẹ, chắc cũng mất hai ngày mới nguôi ngoai.
Trước khi kết thúc, Tống Nghiên nữa dặn dò, bảo hơn mười nam nhân ở chia hai nhóm canh đêm tuần tra, nếu thực sự gặp chuyện gì thì cũng dễ báo động cho .
Sắp xếp xong nhiệm vụ, Tống Nghiên liền trở về nhà bên cạnh.
Lúc , Giang Thanh Nguyệt đang xổm bên lò đốt kết ngoài nhà nhét củi trong, định khi Tống Nghiên về thì đốt nóng kết .
Ban ngày, Tống Nghiên hong khô và trải giường kết xong xuôi, thậm chí chiếc giường gỗ cũ đó cũng chặt củi đốt.
Vì tối nay hai chỉ thể ngủ kết.
Ban đầu Giang Thanh Nguyệt tưởng việc đốt kết cũng giống như đốt bếp lò thôi, nào ngờ đốt một lúc, khói lửa đột nhiên từ lỗ thông của kết xông mạnh mẽ, nàng hun đến ho sặc sụa.
Tống Nghiên trở về thấy, vội vàng đóng cửa , nhanh chóng về phía nàng.
"Để đốt cho, cái kết mới khó đốt."
Giang Thanh Nguyệt "ừ" một tiếng, kê một cái ghế nhỏ bên cạnh xem.
Đợi ngày mai Tống Nghiên lên núi, nàng sẽ tự đốt ở nhà, học .
Chỉ thấy Tống Nghiên dùng kẹp than khều khều vài cái trong, đó thuận gió quạt mấy , từ từ cho thêm củi .
Đợi củi cháy hết, mới bịt kín lò đốt kết.
"Xong , về phòng ngủ !"
"Thế là xong ?"
"Ừ, ngày mai nếu , nàng cứ bảo nương giúp nàng đốt."
Giang Thanh Nguyệt ngại ngùng "ừ" một tiếng, chợt ngửi thấy mùi cồn thoang thoảng từ , "Chàng uống rượu ?"
Tống Nghiên khẽ , "Ừ, chỉ uống hai chén thôi."
"Vậy rửa ráy ngủ."
"Được."
Đợi bếp, Giang Thanh Nguyệt cũng bắt đầu dọn dẹp giường chiếu.
Không thể , cái kết đốt quả thật ấm áp, chỉ là khi nàng giường thì luôn cảm thấy gì đó đúng.
Tống Nghiên tắm rửa xong bước , thấy nàng kết ngó ngang ngó dọc, nhịn hỏi, "Sao ?"
Giang Thanh Nguyệt nhếch khóe môi, "Chỗ treo rèm đây còn?"
Trong mắt Tống Nghiên xẹt qua một tia chột , "Ta cẩn thận tháo mất cái giá cố định dây ..."
Giang Thanh Nguyệt nghi ngờ một cái, "Tháo mất ?"
"Hay là đợi săn về, tìm cách treo ?"
Giang Thanh Nguyệt lên trống trải phía , cũng chỗ nào thể cố định dây, "Thôi , cứ thế , khi nào rảnh hãy tính ."
Tống Nghiên thở phào nhẹ nhõm, cởi giày lên kết.
Chợt thấy nàng ánh mắt đầy nghi hoặc hỏi: "Ta nhớ là kết đất thường khá lớn, ngang cũng đủ chỗ, kết nhà chúng nhỏ hơn cả cái giường cũ?"
Lần Tống Nghiên tỏ vẻ thản nhiên, "Bề rộng của tấm đá hạn, nghĩ dù cũng chỉ ngủ một mùa đông thôi, nên một cái đơn giản cho qua chuyện."
Giang Thanh Nguyệt nghĩ cũng , đến lúc , chỗ ngủ là lắm , còn kén chọn gì nữa.
Liền gật đầu, "Vậy ngủ sớm ."
Chỉ là đợi cả hai xuống, Giang Thanh Nguyệt mới phát hiện rèm che, hai ở gần đến mức nào, ngay cả thở của đối phương cũng rõ mồn một.
Giang Thanh Nguyệt thẳng đơ một lúc, bỗng nhiên bắt đầu căng thẳng đến mức nuốt nước bọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-121.html.]
Không khí giữa hai càng lúc càng gượng gạo, còn bề mặt kết phía càng lúc càng nóng.
Giang Thanh Nguyệt giả vờ như chuyện gì, khẽ hừ một tiếng nóng, lặng lẽ , lưng đối mặt với .
Tống Nghiên thấy nàng thẳng tắp căng cứng, nhịn cong khóe môi ở phía nàng.
Ngay đó cũng lặng lẽ nhắm mắt ngủ.
Ban đầu, Giang Thanh Nguyệt ước gì thể quấn thành một cái kén ve, chỉ để lộ phần mắt trở lên ngoài chăn.
Nàng sức mạnh của cái kết lửa , ngủ bao lâu, trở đạp bay chăn.
Trong mơ mơ màng màng cảm thấy cứ đắp chăn cho , cũng cứ lẩm bẩm nóng, tiếp tục đạp.
Lật lật mấy lượt, Giang Thanh Nguyệt cuối cùng nóng tỉnh giấc, bật dậy phắt dậy.
Tống Nghiên tưởng nàng gặp ác mộng, vội vàng vươn tay vỗ vỗ, "Sao ?"
Ý thức của Giang Thanh Nguyệt dần dần trở , lúc mới nhớ chuyện đắp chăn cho là mơ, mà là thật.
Vừa nghĩ đến Tống Nghiên đắp chăn cho nhiều như , giờ còn cho tỉnh giấc.
Giang Thanh Nguyệt liền cảm thấy vô cùng áy náy, đồng thời nhịp tim cũng vô cớ bỏ lỡ mấy nhịp.
"Không gặp ác mộng, chỉ là khát nước."
Nói xong, liền chuẩn mò mẫm xuống kết lấy nước.
Nào ngờ Tống Nghiên bên ngoài trở bưng một cốc nước từ bàn đến, "Ngủ kết lửa dễ khô, mai khi ngủ nàng nhớ uống chút nước."
Giang Thanh Nguyệt khô cả cổ họng, cũng thèm khách khí với , ừng ực uống một cạn sạch.
"Uống chậm thôi."
Không thì , khiến nàng sặc một ngụm.
Tống Nghiên vội vàng vỗ vỗ lưng nàng, đợi uống xong một cốc nước, thấy nàng vẫn ngẩn ngơ, liền hỏi tiếp, "Có nhà xí ?"
Giang Thanh Nguyệt vội vàng lắc đầu, tiếng cảm ơn nhanh chóng xuống.
"Trời còn sớm nữa, ngày mai còn lên núi, mau ngủ ! Nếu lát nữa đạp chăn, cần để ý."
Tống Nghiên đầu, thấy nàng nhắm mắt, liền gì thêm.
Chỉ "ừ" một tiếng xuống .
Đợi khi thở của Tống Nghiên đều đặn, Giang Thanh Nguyệt ngủ .
Khoảng thời gian Tống Nghiên đối xử với nàng ngày càng chu đáo, đặc biệt là khi chỉ hai , gần như tỉ mỉ đến từng chi tiết.
Ban đầu nàng tưởng Tống Nghiên đối với ai cũng , quan sát mới phát hiện .
Dù kiếp nàng từng trải qua tình yêu nam nữ, nhưng nàng cũng rõ đó là chuyện gì.
Cho dù những chuyện đó là do suy nghĩ quá nhiều, nhưng những hành động vô thức của Tống Nghiên đủ để lên suy nghĩ của y.
Vào đêm khuya, những hành động của con thường là chân thật nhất.
Chỉ là khi xuyên đến đây, trong lòng chỉ một niệm, đó là sống cho .
Được ăn no mặc ấm và an bản là điều quan trọng nhất đối với .
Đặc biệt là hiện tại còn chuẩn chuyện thoát hoang, nên từng chủ động nghĩ đến chuyện tình cảm.
giờ xác định suy nghĩ của Tống Nghiên, thì thể trực diện suy xét.
Vừa đến việc trực diện, trong lòng Giang Thanh Nguyệt bỗng xuất hiện hai tiểu nhân.
Một tiểu nhân : “Sắp thoát hoang , mạng sống đều cột thắt lưng quần, còn tâm tư yêu đương ?”
Tiểu nhân khác : “Yêu đương thì chứ? Dù các ngươi cũng là phu thê, vả , tiểu tử Tống Nghiên đối với ngươi bao, tuấn, khoản chắc chắn lợi.”
“Hiện tại thì tệ, nhưng ai thể đảm bảo chứ? Huống hồ, định sẵn phàm nhân, còn tam thê tứ , loại nam nhân ngươi cũng dám ư? Đến lúc đó cũng chẳng tìm chỗ.”
“Ai yêu đương chịu thiệt thòi nhất định là nữ nhân? Chuyện tương lai thì để tương lai ! Quản nhiều như gì! Ngươi cứ xem thích ?”
“…”
Hai tiểu nhân trong đầu Giang Thanh Nguyệt tranh cãi loạn xạ, đến cuối cùng Giang Thanh Nguyệt cũng phân định ai đúng ai sai.
Đến khi nàng tỉnh dậy nữa, trời sáng rõ.
Giang Thanh Nguyệt giật một cái, vội vàng bò dậy, đưa tay sờ chăn ấm bên cạnh, lúc mới phát hiện rời từ sớm.