Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:29:58
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đầu Giang Thanh Nguyệt còn do dự, nên tất cả, giữ một vài bí mật.

Không ngờ Tống Nghiên tìm câu trả lời nàng.

Nếu hỏi, Giang Thanh Nguyệt cũng ngầm hiểu mà chọn cách đủ, chờ đến khi thời cơ chín muồi sẽ .

Hiện giờ vẫn mau chóng bàn bạc xong chuyện gieo hạt vụ xuân.

Giang Thanh Nguyệt tiên đại khái miêu tả cho về các loại cây trồng hiện đại, Tống Nghiên xong còn kinh ngạc hơn cả khi chuyện gian.

“Thật sự loại cây trồng năng suất cao đến ư?”

Giang Thanh Nguyệt gật đầu, dứt khoát lấy một ít đồ, bày giữa phòng.

Tống Nghiên: !!!

Thấy tò mò như một đứa trẻ, Giang Thanh Nguyệt nhịn , đó kéo xuống giường mà giới thiệu.

“Đây là ngô, khi chín hẳn chúng thường luộc ăn, khi chín thể xay thành bột ngô bánh như lúa mì.”

“Còn khoai lang , thể nướng, luộc, hấp đều , no bụng.”

“Khoai tây nhiều cách chế biến nhất…”

Vừa , Giang Thanh Nguyệt thuận tay ôm nửa quả dưa hấu còn thừa từ nhét tay .

“Hạt nhả hết, để dành mà trồng.”

Tống Nghiên cắn một miếng dưa hấu:

Sao dưa hấu ngọt đến ?

Kiếp cũng từng ăn ít dưa hấu, nhưng hương vị thể nào sánh bằng loại .

Giang Thanh Nguyệt vẫn ngừng giới thiệu, thỉnh thoảng nhét một quả cà chua, đưa một quả dưa chuột cho .

Tống Nghiên: ...

Giang Thanh Nguyệt thấy ngẩn ngơ, khỏi thúc giục: “Những thứ thể ăn sống, mau nếm thử .”

Tống Nghiên vẻ câu nệ: “Những thứ cần nhả hạt ?”

Giang Thanh Nguyệt nhịn bật thành tiếng: “Không cần , còn nhiều, cứ yên tâm ăn .”

Đợi Giang Thanh Nguyệt xong, Tống Nghiên cũng no căng vì nàng liên tục cho ăn.

“Nương tử, những thứ đều vô cùng quý giá, đa tạ nàng mở mang tầm mắt cho , chỉ là nàng chắc lấy những thứ ?”

Giang Thanh Nguyệt suy nghĩ nghiêm túc một chốc, đó gật đầu: “Chỗ câu rằng thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách.”①

“Mặc dù đến giờ vẫn tại đưa đến đây, nhưng đến , tổng gì đó, cũng uổng công từng tồn tại thế giới .”

Khi Giang Thanh Nguyệt , Tống Nghiên chớp mắt nàng.

Trong đáy mắt tràn đầy ánh sáng dịu dàng li ti, tựa như chứa đựng một dải ngân hà, còn pha lẫn sự sùng bái và kiêu hãnh.

Trong lòng cũng khỏi dâng lên một dòng nước ấm, nương tử của thật quá lợi hại!

Sau khi xác nhận ý của nàng, Tống Nghiên còn do dự nữa: “Chuyện gieo hạt vụ xuân, sẽ lo liệu.”

Giải quyết xong một việc lớn, Giang Thanh Nguyệt cũng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, cơn buồn ngủ theo đó ập đến.

“Cũng còn sớm nữa, chúng ngủ thôi.”

Tống Nghiên "ừ" một tiếng, nhưng khi xuống bụng vẫn còn căng.

Hắn bất đắc dĩ xoa bụng một cái, đó lật ôm lấy bên cạnh mà chìm giấc ngủ sâu.

Sau khi xây xong nhà và dọn nhà mới, thôn trưởng liền ngừng nghỉ mà triệu tập tất cả .

Mục đích chỉ một, đó là bàn bạc việc gieo hạt vụ xuân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-158.html.]

núi để nương tựa, nhưng trồng lương thực vẫn là ưu tiên hàng đầu của mỗi .

“May nhờ A Nghiên tầm xa trông rộng, dẫn giấu nhiều lương thực núi như , nên giờ chúng mới đến nỗi c.h.ế.t đói, nhưng lương thực cũng chỉ đủ dùng tạm vài tháng, chúng vẫn mau chóng khai hoang gieo hạt!”

Lời dứt, đều đồng loạt hưởng ứng.

Đặc biệt là những già trong nhà, sớm nóng lòng khai hoang trồng trọt .

“Ta thấy mảnh đất đối diện suối núi , xây nhà gần như san bằng chỗ đó, chỉ cần dọn dẹp một chút quây thể trồng lúa .”

Thôn trưởng tán thành gật đầu: “Chỗ đó đúng là một nơi , nhưng chỉ trồng chút lúa đó thì đủ, còn mang theo loại hạt giống nào khác ?”

Lời dứt, liền nhao nhao báo cáo.

“Nhà chúng mang theo nửa túi hạt lúa mì.”

“Lúa mì , giờ trồng kịp , nhà chúng chỉ mang theo hạt rau thì ?”

“Nhà chúng mang theo một ít đậu tương, thiếu hạt rau, đến lúc đó đổi với ngươi một ít.”

Thôn trưởng thấy nhiều như , nhưng lượng đều ít ỏi đến đáng thương, khỏi cảm thấy bi ai trong lòng.

Khi đó quyết định tạm thời núi, đa căn bản kịp tích trữ quá nhiều hạt giống.

Hơn trăm cái miệng sống sót trong rừng sâu núi thẳm , chỉ dựa chút lúa và rau ít ỏi đó, mà đủ ?

“Thật sự , chúng sẽ khai khẩn ruộng bậc thang! Đến lúc đó chịu khó một chút, thắt lưng buộc bụng tiết kiệm lúa để trồng thêm lúa!”

Phương pháp ruộng bậc thang thì , nhưng độ khó khai hoang thực sự quá lớn.

Trong rừng sâu núi thẳm thế , khai hoang đất bằng dễ, huống hồ còn khai hoang núi xây ruộng bậc thang?

Hơn nữa hiện giờ ngay cả một con bò cũng thể kiếm , công cụ nông cụ càng khan hiếm.

Chỉ sợ đợi ruộng bậc thang khai khẩn xong, qua mùa gieo cấy.

Ngay cả khi tốn chín trâu hai hổ sức lực để khai khẩn xong ruộng bậc thang, thì việc tưới tiêu là một vấn đề.

Đã bỏ nhiều tâm huyết, kết quả sẽ ?

Không ai dám thời điểm mấu chốt mà đem tất cả lương thực cuối cùng đánh cược.

Không khí cả hội trường nhất thời im lặng.

Tống Nghiên và Giang Thanh Nguyệt một bên , cuối cùng cũng tìm cơ hội mở miệng.

“Thôn trưởng, thấy phương pháp khai khẩn ruộng bậc thang tệ, chỉ là bây giờ, ai cũng khí hậu trong núi phù hợp trồng lúa , thể đặt cược tất cả đó.”

Thôn trưởng xong thở dài: “ là như , thì còn thể trồng gì nữa đây? Bây giờ ngoài mua hạt giống cũng là chuyện thể.”

Tống Nghiên khẽ gật đầu, trầm giọng : “Khi xưa thương nhân phương nam dùng thuyền vận chuyển lương thực đến, Thanh Nguyệt vô tình thuyền của họ một giống hiếm , là khi biển từ cư dân đảo khác, năng suất cực cao, lúc đó chúng mua một ít giấu cùng với lương thực hang núi.”

Lời dứt, như thấy một tia sáng trong bóng tối.

Hiện giờ thứ thiếu nhất chính là hạt giống, ngờ họ 'tình cờ' mang theo giống đến đây?

Mặc dù bên trong rốt cuộc là gì, nhưng đều bản năng đặt hy vọng giống mà Tống Nghiên nhắc đến.

“Chẳng qua loại hạt giống chắc chắn mua đắt ? Ngươi chia cho cùng trồng ?”

Tống Nghiên chút do dự gật đầu, sáng sớm bàn bạc xong với Giang Thanh Nguyệt và nhà.

Năm nay là năm đầu tiên núi, cũng là vụ gieo hạt xuân đầu tiên.

Nếu ai cũng tự lo việc , mỗi trồng một ít ở chỗ chỗ , e rằng sẽ chẳng thành khí hậu gì.

Chi bằng cùng trồng một chỗ, ai hạt giống thì góp hạt giống, ai sức thì góp sức, ai kinh nghiệm thì góp kinh nghiệm.

Đến khi thu hoạch, sẽ chia lương thực theo công sức đóng góp của từng nhà.

Chỉ như , những thứ mà Thanh Nguyệt mang mới chôn vùi, mới thể nhanh chóng tích lũy nhiều hạt giống hơn.

Loading...