Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-09-24 03:23:06
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ruộng dưa hấu rộng lớn trồng sườn đồi bên ngoài đại viện.
để tiện hái ăn, ban đầu Giang Thanh Nguyệt đặc biệt trồng vài cây dưa hấu con nhà, những ngày thường cũng chẳng mấy khi chăm sóc, ngờ những trái dưa đều lớn .
Cho đến nay, Giang Thanh Nguyệt vẫn hiểu giống dưa của là loại gì, nhưng tỷ lệ đậu quả cao đến lạ thường.
Có cây đậu nhiều nhất tới năm sáu trái, tuy nhiên để đảm bảo hương vị, nàng đành lòng mỗi cây chỉ để hai trái.
Giang Thanh Nguyệt dẫn cả nhà tò mò cùng nhà, mấy cầm đèn học theo Giang Thanh Nguyệt vỗ nhẹ lên những trái dưa hấu trong vườn.
Cuối cùng vẫn là Giang Thanh Nguyệt chọn một trái lớn nhất hái xuống.
Tống Hạ Giang và Tống Đông Mai là những phấn khích nhất, một ôm dưa rửa, một lấy d.a.o chuẩn cắt.
Sau khi rửa sạch, trái dưa hấu đặt lên bàn ăn dọn dẹp gọn gàng.
Tống Hạ Giang cầm d.a.o trong tay, bên trái, bên , xoay một vòng mà vẫn nên bắt đầu từ thì hơn.
“Tam , là cắt ?”
Giang Thanh Nguyệt nhịn , nhận lấy d.a.o dứt khoát bổ trái dưa hấu đôi.
Dưa bổ , nước dưa mọng nước lập tức b.ắ.n tung tóe từ ruột dưa ngoài, hương vị thanh mát ngọt ngào cũng lan tỏa khắp nơi.
Mấy vây xem đều nhịn nuốt nước bọt.
Giang Thanh Nguyệt tay nhấc d.a.o hạ, nhanh nhẹn cắt dưa thành từng miếng đều tăm tắp.
Rồi cầm một miếng đưa cho bà Ngô, “Nương, ăn dưa .”
Bà Ngô ‘a’ một tiếng, cúi đầu nếm một miếng nhỏ, đó đôi mắt cong thành một đường, “Ngon lắm, ngọt.”
Bà Ngô nếm xong, những còn cũng nóng lòng cầm lấy một miếng nếm thử.
Tống Xuân Sơn và Trương Tố Nương nếm xong , “Trái dưa thật ngọt, thật ngon.”
Tống Đông Mai thì khỏi , ăn ngon đến mức , “Ư ư ư, tam tẩu”
Giang Thanh Nguyệt chợt nhớ điều gì, lập tức ngắt lời nàng , “Khoan ”
Mọi lập tức dừng nàng, “Sao ?”
Giang Thanh Nguyệt vội vàng lấy một cái rá nhỏ bên cạnh, “Cái đó, ăn nhớ nhả hạt nhé.”
Mọi giật , còn tưởng trái dưa vấn đề gì, hóa là để hạt giống.
Đều vui vẻ đáp lời.
Bảy lớn chia một trái dưa hấu, mỗi cũng chỉ hai đến ba miếng, thật sự nhiều.
Cho nên ăn xong đều chút vẫn còn thòm thèm.
“Tam tẩu, ngày mai còn thể ăn dưa hấu ?”
“Được thôi, ngày mai chúng lên sườn đồi hái, đến lúc đó ngâm nước suối lạnh, sẽ ngon hơn nữa.”
Sáng sớm ngày hôm , lũ trẻ trong đại viện hôm nay sẽ hái dưa hấu.
Ăn sáng xong sớm, lau miệng cái là chạy đến cửa phòng Giang Thanh Nguyệt .
Cứ thế chờ nàng sửa soạn xong ngoài, để cùng nàng lên sườn đồi hái dưa.
Đến ruộng dưa, Giang Thanh Nguyệt phụ trách phân biệt dưa chín, Tống Đông Mai phụ trách hái.
Còn lũ trẻ thì từng đứa ôm từng trái dưa hấu xuống suối để ngâm lạnh.
Lũ trẻ hò reo hát vang, dường như chẳng thấy mệt chút nào.
Đám lớn đang nhổ cỏ ruộng thấy đều lớn: “Đi chậm thôi, đừng chạy! Cẩn thận rơi!”
“Dùng đá chặn dưa , đừng để nước cuốn trôi mất!”
Mọi việc bàn tán về hương vị của trái dưa hấu .
Tuy miệng lũ trẻ đứa nào cũng là mèo con tham ăn, nhưng trong lòng kỳ thực cũng chút nóng lòng nếm thử, chỉ là tiện mà thôi.
Giang Thanh Nguyệt và Tống Đông Mai hái xong dưa, chào hỏi về phía bờ suối.
Nước suối mùa hè róc rách, mát lạnh khiến đến gần cảm thấy thoải mái vô cùng.
Giang Thanh Nguyệt và Tống Đông Mai cùng lũ trẻ ngâm dưa hấu nước, còn nhặt đá chặn dưa . Không ngờ cuối cùng vẫn trôi mất một trái.
Thấy trái dưa hấu trôi theo dòng suối xuống hạ nguồn, Cẩu Đản ở gần nhất vội vàng nhảy thẳng xuống nước, cũng theo dòng suối mà bơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-175.html.]
Giang Thanh Nguyệt vội vàng gọi lớn, “Mau lên bờ, đuổi theo bờ! Dưới nước đá dễ va !”
Lời dứt, Thiết Ngưu, đứa lớn nhất, dọc theo bờ suối đuổi xuống hạ nguồn.
Chạy một lúc, cuối cùng ôm trái dưa hấu, nhe hàm răng trắng tinh chạy về.
“Đuổi về !”
Dưa hấu về, đều vui vẻ reo hò.
Mấy đứa trẻ mỗi đứa một tay, dùng đá vây chặt trái dưa .
Thiết Ngưu lau mồ hôi mặt, sang Giang Thanh Nguyệt một cách nghiêm túc, “Thím, nãy con thấy nhiều ốc lắm, cái đó cũng ăn đó.”
“Ốc ư?”
“Phải đó, ngay chỗ đó kìa.”
Giang Thanh Nguyệt theo hướng ngón tay Thiết Ngưu chỉ, may quá, xa lắm.
Nàng bèn dậy chuẩn xem .
Đến nơi, quả nhiên phát hiện dòng nước ở đây chảy chậm, những tảng đá nước khá nhiều thứ bám .
Giang Thanh Nguyệt mắt sáng lên, “ là ốc , chúng mò ít về !”
Ngay đó, ùa lên, tất cả đều nhảy xuống suối, cúi mò ốc.
Vừa mò ốc, dần quên mất thời gian.
Đến khi những nhổ cỏ xong từ ruộng sườn đồi trở về, ngang qua bờ suối thì chỉ thấy một đống dưa hấu đang ngâm trong nước.
Người thì chẳng thấy bóng dáng ai.
Tống Nghiên mới săn núi về cũng tình cờ tìm đến, thấy cảnh cũng giật .
may mắn , nhanh đó thấy bọn họ ở hạ nguồn.
Khi chạy đến, đang xắn tay áo và ống quần cúi mò ốc, lũ trẻ ham mát còn mò nghịch nước.
Toàn đều ướt sũng.
Tống Nghiên vội vàng kéo hai lên, gọi lũ trẻ cùng về nhà.
Mọi vai cõng ốc, tay ôm dưa hấu lớn.
Vừa về đến đại viện, Giang Thanh Nguyệt liền đổ ốc mò về xô để chúng nhả bùn cát.
Dưa hấu mát lạnh cũng đặt lên chiếc bàn mà khiêng từ trong nhà .
Dưới ánh mắt mong đợi tha thiết của , Giang Thanh Nguyệt dứt khoát bổ trái dưa hấu đầu tiên.
Ngay đó là tiếng tán thưởng đồng loạt phát từ .
“Dưa đỏ thật!”
Tống Nghiên hôm qua xem Giang Thanh Nguyệt cắt dưa thế nào, cũng học , liền cầm lấy một con d.a.o khác, giúp nàng cùng cắt.
Tống Đông Mai cũng cho cơn thèm, bèn nhận lấy d.a.o của Giang Thanh Nguyệt, “Tam tẩu, cắt cho, tẩu nghỉ một chút .”
Giang Thanh Nguyệt đưa d.a.o cho nàng, ngẩng đầu , lũ trẻ đều đang trân trân .
Nàng bèn vẫy tay với , “Mau đến lấy ! Tranh thủ bây giờ còn mát, ăn là nhất.”
Người lớn đều chút ngượng ngùng, thậm chí còn e dè.
“Để cho lũ trẻ ăn !”
“Chúng chỉ xem thôi!”
Giang Thanh Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, “Còn nhiều lắm, đủ ăn cho tất cả mà.”
Nói đoạn, nàng gọi lũ trẻ đến lấy .
Lũ trẻ ngượng ngùng cầm dưa, đầu đưa cho ông bà và cha nương ở nhà.
Đợi lớn ai cũng phần, chúng mới cầm lấy phần của cúi đầu gặm.
Trong chốc lát, cả đại viện bỗng chốc trở nên yên tĩnh, chỉ còn hương thơm ngọt ngào của dưa hấu và tiếng húp dưa của .
lúc , Tống Đông Mai đang cắt dưa hấu bỗng nhớ điều gì, vội vàng kêu lên, “Hỏng !”
Mọi vội vàng kinh ngạc dừng đồng loạt nàng, nàng tiếp tục : “Hạt dưa nuốt nha.”