Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 235

Cập nhật lúc: 2025-09-24 06:52:20
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự lo lắng của Giang Thanh Nguyệt căn cứ.

Thực , ngay từ giữa trưa, Tống Nghiên và những khác nhận thời tiết chút bất thường.

Lập tức bắt tay chuẩn .

Đợi Giang Thanh Nguyệt và Tống Đông Mai chạy đến cửa thành, liền thấy những binh lính thương tập trung xong xuôi ở cửa thành.

Lúc tất cả đều nghiêm chỉnh chờ đợi, dám chút lơ là.

Tống Đại Xuyên sớm dẫn bắt đầu tuần tra chân tường thành, đảm bảo tường thành còn tạp vật dễ cháy và củi khô.

Triệu Nguyên Minh càng đích dẫn binh lính cùng dùng thùng gỗ chuyển nước lên cửa thành.

Thậm chí một dân chúng sống gần đó cũng lũ lượt gia nhập đại quân vận chuyển nước.

Tống Đông Mai thấy tình hình , nhịn nhanh chân bước tới, “Triệu tướng quân, đây là chuyện gì ?”

Triệu Nguyên Minh tiếng , mắt y chợt sáng lên, đó gật đầu với Tống Đông Mai, “Không , chúng đang vận nước, cô nương đến đây?”

Nói đoạn, khẽ gật đầu về phía Giang Thanh Nguyệt bên cạnh, “Tống nương tử, nơi an , hai nàng vẫn nên về sớm !”

Không đợi Giang Thanh Nguyệt mở lời, Tống Đông Mai liền vội vàng giải thích, “Chúng đến tìm nhị ca của , nãy y lén lút chuồn ngoài, nương của sốt ruột lắm !”

Triệu Nguyên Minh sững sờ một thoáng, đó ha hả, “Ta nãy thấy giống y chạy lên cửa thành, chắc là đang ở đó.”

Hai nàng xong liền ngẩng đầu lên tường thành.

Quả nhiên phát hiện Tống Hạ Giang đang giằng co chiếc ống nhòm từ tay Tống Nghiên, liền nhanh chân chạy lên tường thành.

“Triệu tướng quân, phiền , đợi chúng đưa nhị ca về nhà sẽ lập tức rời !”

Đợi hai nàng lên đến tường thành, kịp mở lời, Tống Hạ Giang chột , “Ta thấy trời sắp nổi gió, nhịn chạy qua xem, lập tức sẽ về! Các nàng mau về báo với nương một tiếng!”

Nói đoạn, Tống Nghiên cũng bất đắc dĩ đầu y một cái, “Đệ bây giờ về , tránh để nương lo lắng.”

Tống Hạ Giang , “ mà ”

“Không nhưng nhị gì hết, ở đây cũng giúp gì.”

Tống Hạ Giang phục, “Sao gọi là giúp gì? Ta tuy bây giờ thể trận g.i.ế.c địch, nhưng thể ở đây dùng ống nhòm quan sát địch quân, đôi mắt cho các đó!”

Nói , y như chứng minh , dùng cánh tay thương giơ ống nhòm lên, kéo ba ống trúc , đưa tầm xa nhất.

Tống Nghiên thấy y giơ tay cũng chút khó khăn, liền bất đắc dĩ đưa tay về phía y, hiệu y trả ống nhòm.

“Tam , đợi

“Thôi , nhị ca, đừng trò nữa.”

“Không , phía tình hình, địch quân thật sự đến !”

Tống Nghiên sắc mặt trầm xuống, vội vàng cầm lấy ống nhòm đặt mắt, quả nhiên phát hiện phía bụi đất nổi lên bốn phía.

Địch quân quả nhiên nhân lúc gió lớn đến công thành!

Tình hình khẩn cấp, Tống Nghiên lập tức đánh vang chiêng trống tường thành, đồng thời thúc giục hai nàng mau chóng đưa Tống Hạ Giang về.

Tống Hạ Giang lo lắng về, hai nàng cũng chịu , đành miễn cưỡng đồng ý cùng về.

Ba xuống thành lầu, lúc gặp Triệu Nguyên Minh tiếng trống mà chạy đến.

Khi lướt qua , y vội vàng khẽ gật đầu với mấy , liền chuẩn tiếp tục leo lên tường thành.

kịp nhấc chân, cửa thành đột nhiên mở , lính gác phía phóng ngựa về thành báo cáo.

“Triệu tướng quân, địch quân tới!”

“Bọn chúng xuất binh cực nhanh , thuộc hạ căn bản kịp về bẩm báo!”

Triệu Nguyên Minh hít sâu một , may mà Tống Nghiên liệu , nếu bây giờ thật sự là binh hoang mã loạn .

Giang Thanh Nguyệt và Tống Đông Mai , nàng khẽ hiệu cho thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-235.html.]

Tống Đông Mai liền kéo lấy cánh tay thương của Tống Hạ Giang, cấp tốc chạy về hướng nhà.

Suốt đường , tiếng gió gào thét thổi từ ngoài cửa thành .

Trong gió còn ẩn hiện tiếng ngựa hí và tiếng bước chân hành quân.

Ngay đó, là tiếng Triệu Nguyên Minh rút kiếm lệnh cho các tướng sĩ lên thành môn chuẩn nghênh địch.

Tống Đông Mai chạy ngoái đầu một cái, trong mắt chất chứa nỗi lo lắng khôn nguôi.

Ba chạy một hồi, cho đến khi chắc chắn ảnh hưởng đến hành động của binh sĩ, mới dần dừng .

Ngô thị vẫn luôn bất an, lúc cũng tiếng mà chạy ngoài, thấy ba bình an trở về mới thở phào nhẹ nhõm.

Đồng thời giận đến đánh nhị nhi.

Bàn tay giơ cao, định đánh xuống thì nhận tay ở nên đành thôi.

“Tống Hạ Giang! Con hãy ở yên trong nhà cho , khi vết thương lành hết!”

Tống Hạ Giang đuối lý, chỉ lầm bầm : “Biết , nương, con chỉ xem thôi, nãy nếu con, thể phát hiện địch quân nhanh đến , nương tin cứ hỏi mà xem.”

Ngô thị bán tín bán nghi liếc Giang Thanh Nguyệt.

Quả nhiên thấy nàng gật đầu, “Nương, là thật.”

“Địch quân thật sự hỏa công ư?”

Giang Thanh Nguyệt gật đầu, “Thật sự đến , bây giờ vẫn bọn chúng phóng hỏa thiêu thành , nhưng chúng cũng nên sông múc ít nước về , vạn nhất ”

Những lời còn Giang Thanh Nguyệt , nhưng tất cả mặt đều hiểu.

Vạn nhất lửa vây khốn, một thùng nước lẽ sẽ giúp bọn họ tranh một tia sinh cơ.

Khác với những , địch quân đến công thành, bá tánh đều đóng cửa dám ngoài.

, thấy tiếng trống những đóng cửa trốn , ngược còn lũ lượt chạy đường.

Nghe Giang Thanh Nguyệt múc nước để phòng hỏa hoạn, đều nhao nhao hưởng ứng, đem tất cả các vật chứa nước trong nhà tìm hết.

Lửa ở tường thành bên bọn họ thể dập tắt, nhưng vạn nhất trong thành cũng bốc cháy, ít bọn họ cũng thể giúp một tay.

Đợi chứa đầy tất cả nước thể chứa, trời tối hẳn.

Ở cửa thành cũng truyền đến tiếng động lớn hơn.

Khi ngẩng đầu , bên ngoài cửa thành chợt lửa sáng ngút trời, lập tức soi rọi cả màn đêm.

Địch quân quả nhiên là ý định hỏa công Giang Đô phủ!

Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, mỗi đều lộ vẻ mặt kinh hãi, nhưng ai về nhà trốn .

Thậm chí vài nam nhân tự nguyện tổ đội tuần tra trong thành, một khi phát hiện hỏa tình, liền nhanh chóng dập tắt.

Còn nơi cửa thành, vốn là mục tiêu tấn công chính, tình hình chiến sự lúc kịch liệt đến mức cần .

Chỉ thấy địch quân dốc hết sức lực bắt đầu ném đủ loại vật liệu dễ cháy tẩm dầu hỏa trong thành, ngay đó là những cây đuốc đốt và những cây phi mâu bốc cháy.

Binh sĩ tường thành cũng cam chịu yếu thế, trực tiếp b.ắ.n tên như mưa về phía địch quân đang ném lửa bên .

Hễ lửa rơi xuống tường thành, đều nhanh chóng dập tắt ngay tại chỗ.

Tốc độ nhanh đến nỗi khiến thủ lĩnh địch quân cũng há hốc mồm kinh ngạc!

Rõ ràng là định dùng kỳ binh chế thắng, những dường như liệu bọn chúng sẽ đến hỏa công ?

đến , nếu đạt mục đích thì bọn chúng cũng ý định rút lui nữa.

Thế là, đối phương một thoáng thất vọng ngắn ngủi, bắt đầu một đợt tấn công dữ dội hơn.

Ngay lúc địch quân dường như đang chiếm thượng phong, một đội kỵ binh trong thành vội vã xuất phát từ Bắc Môn sự che phủ của màn đêm.

Đợi khi xa, bọn họ mới thúc ngựa phi nhanh, lao thẳng về phía đại doanh địch quân.

Loading...