Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 309
Cập nhật lúc: 2025-09-24 12:27:36
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường tới, Bùi Việt nghĩ đến nhiều khả năng.
Tuy trong lòng cảm thấy, việc Cố tướng quân dễ dàng bắt sống như , chắc chắn thoát khỏi liên quan đến phụ nhân họ Giang .
mặt Cố lão tướng quân, dám đoán bừa, đành tạm thời nén xuống nhắc đến.
Cố Hạc Đình trầm ngâm một lát, thở dài một tiếng, “Hiện giờ Giang Đô phủ so với càng dễ thủ khó công, Hoài Tranh suy tính như cũng là thể! Hy vọng thật sự thể trong ứng ngoài hợp phá địch!”
Nói đoạn, ông bất mãn Bùi Việt, “Chuyện lớn thế , các ngươi cũng nên báo và bàn bạc với một chút mới , thể cẩu thả như ?”
Bùi Việt vội vàng cúi đầu, “Mạt tướng đó thật sự cũng .”
“Thôi , lui xuống .”
Đợi , Cố Hạc Đình tới lui trong phòng, còn chút buồn ngủ nào.
Một lát , ông mới đến bàn sách, cầm bút bắt đầu tấu chương, định bẩm rõ việc cho Bệ hạ , tránh rõ .
Một bên khác.
Cố Hoài Tranh khi đưa về thành Giang Đô phủ, liền nhốt thẳng phòng trong hậu viện của Triệu Nguyên Minh.
Thứ nhất, Ngô Vương ý lôi kéo , tự nhiên tiện nhốt đại lao, để tránh thất lễ.
Thứ hai, vô cùng thông minh giảo hoạt, nếu nhốt quân doanh, khó tránh khỏi khả năng tiết lộ tin tức.
Sau khi cân nhắc, Ngô Vương mới đưa hậu viện của Triệu Nguyên Minh, và phái trọng binh từ xa vây kín sân.
Đợi khi sắp xếp thỏa, việc thuyết phục đầu hàng còn liền giao cho Ngô Vương.
Ba cha con Tống Nghiên liền thẳng đường về nhà .
Bận rộn suốt một đêm, đều mệt nhẹ.
Về nhà khi ăn qua loa chút cháo bánh, liền ai về phòng nấy nghỉ ngơi ngủ bù.
Giang Thanh Nguyệt thấy mấy đều thương, chuyến thuận lợi, nên cũng vội hỏi tình hình Cố Hoài Tranh.
Mãi đến khi về phòng nàng mới hỏi Tống Nghiên:
“Cố Hoài Tranh các đưa về ? Có thương ?”
Tống Nghiên mím môi , “Yên tâm , , đường hợp tác, tự nhiên cũng sẽ khó .”
Giang Thanh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, “Vậy bây giờ ở nơi nào?”
“Bị giam ở hậu viện của Triệu Nguyên Minh, nàng gặp ?”
Giang Thanh Nguyệt ngẩn một thoáng, lắc đầu : “Hiện giờ còn nghĩ thế nào, còn thích hợp nhận , cứ xem Ngô Vương thể lôi kéo tính !”
Tống Nghiên ừm một tiếng, “Cũng , ngày mai sẽ tìm cơ hội đưa nàng qua đó xem , như nàng cũng thể an tâm hơn.”
Tuy nàng nhắc đến, nhưng Tống Nghiên sớm , nàng gặp.
Quả nhiên sai, Giang Thanh Nguyệt thể đưa qua đó, liền sảng khoái đồng ý.
“Cũng , Ngô Vương ăn ngon uống sắp xếp cho ? Hay là ngày mai chúng cùng qua đó đưa chút đồ ăn.”
Giang Thanh Nguyệt lời sai.
Ngay từ hôm qua khi mấy xuất phát, Ngô Vương phái dọn dẹp sạch sẽ hậu viện của Triệu Nguyên Minh.
Căn phòng giam giữ Cố Hoài Tranh cũng một hạt bụi, vật dụng sinh hoạt đều đầy đủ.
Sợ nhàm chán, còn để ít giấy bút sách vở, vân vân, trong, để g.i.ế.c thời gian.
Còn về đồ ăn, Ngô Vương tuy sắp xếp chuyên trách từ quân doanh đến chỗ ở của Triệu Nguyên Minh để đốt lửa nấu cơm, nhưng thức ăn thật sự tính là ngon lắm.
Nếu Giang Thanh Nguyệt chủ động đề nghị khoản đãi, chắc hẳn Ngô Vương nhất định cũng sẽ vui vẻ đồng ý.
Sáng sớm ngày hôm .
Tống Nghiên tiên ngoài một chuyến đến chỗ Triệu Nguyên Minh, việc thuyết phục đầu hàng hôm qua mấy thuận lợi.
Thấy tình hình như , Tống Nghiên liền chủ động đề nghị giữa trưa cùng Giang Thanh Nguyệt đến đưa cơm, tiện thể thử xem .
Ngô Vương xong quả nhiên vui vẻ đồng ý, “Cũng , tên tiểu tử thật sự chút cứng miệng, e rằng chỉ cơm canh của Tống nương tử mới thể cạy mở .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-309.html.]
Tống Nghiên chắp tay đồng ý, “Người hôm qua bắt đến, nhất thời chắc chắn sẽ dễ dàng lôi kéo , chúng e rằng chỉ thể tốn thêm chút thời gian và tâm sức mà từ từ mưu tính.”
Nói đoạn, Tống Nghiên liền vội vàng về bắt đầu chuẩn .
Giang Thanh Nguyệt Ngô Vương đồng ý việc nàng đưa cơm, lập tức phấn khích chút bồn chồn.
Phấn khích là vì, mà nàng tò mò lâu, cuối cùng cũng thể tận mắt thấy một .
Bồn chồn là vì, nàng hiểu gì về , căn bản cũng thích ăn gì.
Tống Nghiên thấy nàng do dự bèn lên tiếng đề nghị, “Không , cứ tùy tiện hai món nàng thích ăn là .”
Giang Thanh Nguyệt nghĩ một thoáng, lập tức bếp bắt đầu bận rộn.
Ngô thị và Đông Mai mấy đều bí ẩn thế của Giang Thanh Nguyệt, nên tự nhiên cũng vì nàng chủ động đề nghị đưa cơm.
Chỉ cho rằng nàng giúp thuyết phục đối phương đầu hàng mà thôi.
Tuy lo lắng, nhưng cũng đành đồng ý, và dặn dò Tống Nghiên nhất định bảo vệ an cho nàng.
Gần giữa trưa, Giang Thanh Nguyệt sắp xếp xong cơm canh chuẩn hộp cơm, lúc mới cùng Tống Nghiên đến phủ Triệu Nguyên Minh.
Hai nhà cách xa, lâu tới.
Lúc Ngô Vương cùng Triệu Nguyên Minh đến quân doanh, trong phủ ngoài lính canh , còn nào khác.
Giang Thanh Nguyệt với tâm trạng phức tạp liếc về hướng hậu viện, nhấc chân cùng Tống Nghiên .
Vừa bước cửa, chỉ thấy một nam tử mặc cẩm bào bó sát màu đen đang ngửa mặt ghế bập bênh, hai tay đan gáy, hai mắt khẽ nhắm.
Đây là đang thảnh thơi nhắm mắt dưỡng thần ánh mặt trời.
Giang Thanh Nguyệt trong lòng thầm nghĩ, thật sự ung dung.
Nghe tiếng động của tới, đối phương mới khẽ mở mắt, “Ta và các ngươi gì để .”
Lời dứt, đó đột ngột dậy khỏi ghế, mắt cũng mở to một thoáng.
Ngày hôm qua, quả thật là cố ý bắt đến.
Ngoài việc thăm dò tình hình bên Giang Đô phủ.
Quan trọng hơn, chính là tìm cơ hội gặp mặt.
Kể từ đó từ Kim Lăng về kinh thành, liền bí mật sự nghi ngờ của cho một Nương.
Nương xong lập tức sốt ruột nóng nảy, một lòng chỉ đến Giang Đô phủ gặp mặt.
khổ nỗi hai quân giao chiến, nàng tuyệt đối thể đến Giang Đô phủ.
Để an ủi Nương, mới cố ý lừa nàng, rằng một khi chiến tranh nổ , nhất định sẽ tìm cơ hội đưa thể là của nàng .
Chỉ là ngờ còn tìm cơ hội, cơ hội của đối phương tự dâng đến tận cửa.
Cho nên mới tương kế tựu kế theo, định tìm cơ hội đưa nàng cùng rời .
Vốn tưởng rằng đến đây, ít nhất cũng đợi một thời gian, đợi đến khi đối phương buông lỏng cảnh giác mới cơ hội ngoài tìm nàng.
Không ngờ mới đến ngày thứ hai, tự chủ động đến tận cửa.
Giang Thanh Nguyệt thấy kinh ngạc, liền vội vàng mở lời giải thích ý đến của hai .
“Ngô Vương phái hai đến đưa cơm cho Cố tướng quân.”
Nói xong, Giang Thanh Nguyệt liền đến bàn bên cạnh , nhưng đợi đến khi gần hơn, nàng mới ngây tại chỗ.
Nam tử chẳng là tên giặc khống chế nàng thuyền ?
Phát hiện suýt chút nữa khiến nàng kinh hô tại chỗ, ngay cả sự lo lắng và bồn chồn ban đầu cũng biến mất sạch sẽ!
Cho đến khi thấy nảy sinh nghi ngờ, nàng mới vội vàng đặt hộp cơm lên bàn bên cạnh.
“Cố tướng quân, ngươi dùng bữa trong sân về phòng dùng?”
Cố Hoài Tranh chột xoa xoa mũi, suýt nữa tưởng rằng nàng cũng nhận .
“Cứ ở đây !”