Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 327
Cập nhật lúc: 2025-09-24 14:28:34
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô thị và Trương Tố Nương còn nghĩ cách thuyết phục Giang Uyển, kết quả thêm Tống Đông Mai.
Lập tức lo lắng: “Đại quân hiện giờ nhiễm thử dịch, các bây giờ tới chẳng là chịu c.h.ế.t ? Ta đồng ý.”
Tống Đông Mai Ngô thị đồng ý, lập tức cũng sốt ruột: “Nương, con là để giúp đỡ chứ phá rối, con sẽ bậy.”
Thấy tranh cãi ngớt, Giang Thanh Nguyệt ở một bên cũng nhanh chóng hạ quyết tâm.
“Đi, sẽ cùng các .”
Nói đoạn, nàng kéo Ngô thị đang như mưa mà : “Nương, A Nghiên và nhị ca đều ở đó, còn cha và ca ca , Triệu tướng quân và A Triệt, bất kể trong họ ai nhiễm thử dịch, chúng cũng thể khoanh tay .”
“Nương, các cứ yên tâm, chúng sẽ cùng đại phu do Triệu Vương hậu phái khởi hành, công tác phòng hộ sẽ cả.”
Thấy nàng hạ quyết tâm, Ngô thị chỉ im lặng rơi lệ, vắt óc cũng tìm lý do nào khác để ngăn cản.
Từ Trường Thanh cũng lập tức mở lời: “Ta sẽ cùng các .”
Tống Đại Xuyên và Tống Xuân Sơn cũng tranh đòi cùng các nàng.
Giang Thanh Nguyệt lắc đầu: “Cha, thủ thành thể rời .”
“Đại ca, khi chúng , nhà cửa giao cho , còn Trường Thanh , bên Kim Lăng cũng thể bỏ .”
Mọi liền sốt ruột: “Ba các ngươi mà lái xe ngựa ?”
Mấy đang bàn bạc, thì thôn trưởng và những tộc nhân họ Tống gần đó thấy động tĩnh cũng đều vội vàng chạy đến.
Mọi chuyện xảy ở Kinh thành, cũng khỏi hoảng loạn.
Nghe ba Kinh thành, Đại Hổ Tiểu Hổ vốn ở trong thành thủ thành liền chủ động : “Huynh chúng sẽ hộ tống các đến Kinh thành.”
Hiện giờ Giang Đô phủ cả nam lẫn bắc đều thái bình, hai ở cũng chẳng việc gì.
Huống hồ giờ đây cũng thể lo lắng nhiều đến .
Tống Đại Xuyên lập tức đồng ý: “Cũng , trong thành các con cần lo lắng, hai đứa nó hộ tống chúng cũng yên tâm hơn.”
Giang Thanh Nguyệt thấy cũng gật đầu: “Được, hai cứ về chuẩn .”
Nói đoạn, Giang Thanh Nguyệt liền về phòng lấy một gói bạc, dặn dò hai ngày mai chuẩn xe ngựa và những vật dụng cần thiết đường.
Còn về dược liệu chữa bệnh, Từ Trường Thanh bên Triệu Vương hậu vận chuyển ít bắt đầu tiến về phía Bắc .
Dược liệu tuy cần chuẩn , nhưng đồ bảo hộ thì thể thiếu.
Giang Thanh Nguyệt nghĩ nghĩ , hiện tại thể chuẩn cũng chỉ khẩu trang.
Dù thử dịch cũng thể lây truyền qua giọt b.ắ.n trong đám đông, thêm mấy cái khẩu trang mang theo là cần thiết.
Sáng sớm ngày thứ hai, khi Giang Uyển và Tống Đông Mai bắt đầu thu xếp hành lý và lương khô.
Giang Thanh Nguyệt liền nhanh chóng thành mua mấy súc vải gạc sai đưa về.
Hiện giờ điều kiện hạn chế, khẩu trang chỉ thể dùng vải bông gạc.
Giang Thanh Nguyệt tối qua tra cứu tài liệu, khẩu trang bằng vải bông như ít nhất từ mười hai lớp trở lên mới thể đạt tác dụng phòng hộ.
Mặc dù vẫn thể lọc virus, nhưng đối với loại vi khuẩn thử dịch kích thước lớn hơn virus cả ngàn , thì vẫn khả năng phòng ngự mạnh.
Huống hồ, vi khuẩn thử dịch bám giọt bắn, chỉ cần thể ngăn chặn giọt bắn, thì cũng thể ngăn chặn vi khuẩn.
Đợi vải gạc và kim chỉ đưa về, Giang Thanh Nguyệt liền bắt đầu tổ chức cùng giúp đỡ may vá.
Ngoài trong xưởng xà phòng của nàng đến giúp, những phụ nhân khác trong thành tin cũng đều tự nguyện kéo đến.
Chỉ trong một ngày, may một đống khẩu trang cao như núi nhỏ.
Huynh Đại Hổ Tiểu Hổ cũng chuẩn xong những con ngựa và xe ngựa sức bền nhất.
Từ Trường Thanh và Tống Đại Xuyên cũng luôn đợi ngoài cổng thành, chỉ chờ đội xe Kim Lăng đến là lập tức chặn .
Hai từ sáng đến tối, mãi đến khi trời nhập nhoạng mới thấy từ xa một đoàn ngựa đang phong trần mệt mỏi lao nhanh về phía cổng thành Giang Đô phủ.
Đợi xe ngựa dừng , Tống Đại Xuyên lập tức nghênh đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-327.html.]
Chỉ thấy đối phương tổng cộng hơn mười cỗ xe ngựa, riêng đại phu ba vị, những cỗ xe còn chất đầy dược liệu và lương khô dùng cho lộ trình.
Ba vị đại phu qua liền là từ Kim Lăng thành cấp tốc chạy đến, đường hề xuống xe ngựa nghỉ ngơi.
Khó khăn lắm mới đến Giang Đô phủ, thấy thủ thành nhiệt tình nghênh đón.
Liền lập tức chuẩn xuống xe ngựa hoạt động gân cốt, tiện thể trọ nghỉ ngơi một giấc thật ngon.
Nào ngờ thủ thành căn bản mời bọn họ thành, mà là cùng bọn họ lên đường tiến về phía Bắc.
Ba vị đại phu , vốn định diễn một màn khó chối từ mà miễn cưỡng ở trọ.
Kết quả ngờ đối phương định lập tức khởi hành lên đường, sắc mặt liền chút vui.
Đợi đến khi thấy đối phương là ba phụ nữ, sắc mặt càng đổi.
“Chúng Kinh thành là phụng mệnh Triệu Vương hậu, đến chữa bệnh cứu , là càn.”
“ , Kinh thành đường xá xa xôi, chúng từ Kim Lăng một mạch đến đây còn từng xuống xe trọ , về chặng đường còn vất vả hơn, e rằng các nửa đường chịu nổi.”
Tống Đông Mai , lập tức chút kìm : “Các chịu đựng , chúng cũng chịu đựng .”
Giang Thanh Nguyệt phí lời với mấy : “Kinh thành chúng nhất định , nếu các cùng, thì cứ tách mà .”
Giang Uyển đây ở Kinh thành cũng coi như gặp qua đủ loại , ba vị sống đến tuổi , điều gì là hữu dụng nhất đối với họ.
Lập tức kéo Giang Thanh Nguyệt và Tống Đông Mai giới thiệu: “Vị là Huyện chủ do Ngô Vương tự ban thưởng, vị là vị hôn thê của Triệu tướng quân, còn là kết tóc thê tử của Cố Hạc Đình. Ba chúng quyết tâm Kinh thành, tự nhiên chuẩn sẵn sàng trong lòng, tuyệt đối sẽ cản trở .”
Quả nhiên, ba vị đại phu đến phận của ba , lập tức ngớ .
Bản tiểu chương vẫn hết, xin mời nhấn trang kế tiếp để tiếp tục nội dung đặc sắc phía !
Sau khi hồn, vội vàng cung kính mời ba cùng .
Giang Uyển gật đầu cảm tạ ba vị đại phu, kéo Giang Thanh Nguyệt và Tống Đông Mai lên xe ngựa.
Đợi ba vững, Đại Hổ và Tiểu Hổ liền lớn tiếng hô một tiếng, thúc xe ngựa phi nhanh dẫn đầu.
Đêm đó, xe ngựa chạy như bay quan đạo.
Huynh Đại Hổ Tiểu Hổ phiên nghỉ ngơi, một khắc dám ngừng nghỉ mà tiếp tục tiến lên.
Khiến mười cỗ xe ngựa phía cũng dám lơ là, vốn là sợ bọn họ chậm trễ hành trình của , kết quả ngờ đuổi theo cả đêm mới miễn cưỡng bắt kịp.
Đêm , ba xe ngựa xóc nảy chẳng cách nào chợp mắt.
Chỉ là nương tựa mà từng chập, miễn cưỡng vượt qua đêm trường.
Đến sáng sớm ngày thứ hai, xe ngựa địa giới Thanh Châu.
Mãi đến khi đổi ngựa nghỉ ngơi ở trạm dịch, họ mới xuống xe ngựa, tranh thủ hoạt động gân cốt, sắp xếp đồ ăn phát cho .
Nhân tiện chờ đợi đoàn xe phía .
Ngoài việc gấp rút lên đường, ban ngày ba họ luôn tìm cách để phiên nghỉ ngơi, phiên dùng bữa.
Đặc biệt là Đại Hổ và Tiểu Hổ, hai bọn họ vất vả nhất đường , chỉ ăn no mặc ấm mới đảm bảo đến kinh thành thuận lợi.
Cứ thế ngày đêm ngừng nghỉ suốt ba ngày, đoàn xe theo sát phía dần chịu nổi nữa.
Ba vị đại phu đều lớn tuổi, bình thường quen sống an nhàn, từng trải qua cảnh chạy đường gấp gáp thế .
Mấy cái xương già sắp xóc cho rệu rã cả .
Nếu là bình thường, Giang Thanh Nguyệt và những khác sớm cho đoàn xe dừng nghỉ ngơi tìm chỗ trọ.
Thế nhưng hiện tại là cứu , nhất định tranh thủ từng giây từng phút ngừng nghỉ.
Để ba vị đại phu lấy tinh thần, Giang Thanh Nguyệt và mấy cũng tốn ít công sức, khắp nơi gây phiền toái, tạo áp lực cho ba .
Hễ dừng đổi ngựa nghỉ ngơi là họ bắt đầu bóng gió hỏi thăm về việc nghiên cứu phương thuốc của ba vị đại phu ? Có bao nhiêu phần nắm chắc thể chữa khỏi bệnh nhân.
Nếu đến mặt Ngô Vương mà phương thuốc đưa tác dụng, liệu nghĩ đến hậu quả chăng?