Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 393
Cập nhật lúc: 2025-09-25 04:09:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ thi Hương kết thúc, ngày đại hôn của Triệu Nguyên Minh và Tống Đông Mai cận kề.
Thế nên đợi khi Tống Nghiên trở về, trọng tâm của cả gia đình liền dồn chuyện đại sự .
Ngay khi cả nhà đang bận rộn hỗn loạn vì chuyện Đông Mai xuất giá, Từ gia hai cũng vội vã cuối cùng kịp đến hai ngày đại hôn.
Kể từ Tết năm ngoái, Từ Trường Thanh từ Kim Lăng đến Giang Đô phủ báo tin xong, liền gặp nữa.
Từ Uyển Ngưng thì càng cần , gần cả một năm gặp.
Có lẽ vì trải qua những ngày tháng lo lắng sợ hãi, phiêu bạt đó đây quá lâu, đều hiểu rõ sự đoàn tụ quý giá đến nhường nào.
Mặc dù ngày tháng bây giờ cuối cùng cũng định, nhưng cách vẫn là một vấn đề lớn.
Thế nên thấy hai quả nhiên đến kinh thành, đều xúc động và vui mừng.
Ngô thị còn ngừng kéo Từ Uyển Ngưng hỏi han đủ điều: “Lần đến thì đừng nữa nhé? Kinh thành và Kim Lăng thật sự quá xa, hai con ở đó thích, vạn nhất gặp chuyện gì, bên cạnh đến một thể nhờ vả cũng , từ nay về cứ ở kinh thành đừng nữa nhé.”
Từ Uyển Ngưng cũng vẻ mặt cảm động: “Ngô thẩm, chúng con thể thường xuyên đến ăn chực, đến lúc đó đừng đuổi chúng con là .”
Ngô thị chọc ha hả: “Sao thể, hai đứa con cứ ở mãi đây cũng .”
Vì quyết định ở định cư, hai mang theo ít hành lý.
Ban đầu, hai định tìm một khách điếm để hành lý xuống , tạm thời ở vài ngày, đợi Đông Mai thành xong sẽ tìm nhà tử tế.
Nào ngờ Giang Thanh Nguyệt sắp xếp thỏa cho cả hai .
“Mấy tháng nhà cửa ở kinh thành đều rẻ, cứ nghĩ hai sẽ tới, nên tìm cho hai một căn gần đây, cũng đỡ cho việc bây giờ vội vàng tìm quá đắt.”
“Lát nữa sẽ đưa hai qua xem , nếu hài lòng, đợi hai quen thuộc xem căn khác.”
Hai đây trong thư của Giang Thanh Nguyệt nàng nhắc đến chuyện , nên căn bản gì về chuyện nhà cửa.
Không ngờ nàng âm thầm sắp xếp sẵn đường lui cho cả hai .
Bây giờ xem , chắc là đây sợ tạo áp lực cho hai , nên mới .
Hai giá tiền căn nhà, liền vội vàng đặt tất cả quà chuẩn xuống, đó liền cùng qua xem.
Đến nơi xem xét một lượt, vị trí và bố cục đều gần như tương tự căn nhà hai mua ở Kim Lăng, nhưng giá tiền chỉ bằng một nửa.
Bên trong Giang Thanh Nguyệt tìm quét dọn sắp xếp sạch sẽ.
Hai hài lòng.
Giang Thanh Nguyệt chút ngượng ngùng: “Chỉ là sân nhỏ hơn một chút, lúc đó chúng xem thì chỉ còn căn hai tiến thôi.”
Từ Uyển Ngưng vội vàng lắc đầu: “Huynh chúng chỉ hai , hai tiến là đủ ở , vả lớn quá ở cũng sợ, căn nhà đặc biệt thích, đa tạ tam tẩu.”
Giang Thanh Nguyệt thấy hai thật lòng yêu thích, liền cũng yên tâm.
Vội vàng sai mang hành lý của hai tới an trí, tiện thể giúp hai thu dọn .
“Hai tạm thời cứ an tâm ở đây, đợi khi xong xuôi đại hôn của Đông Mai, sẽ đưa hai đến trang viên và cửa tiệm xem , bây giờ cả một bụng kế hoạch, chỉ chờ hai đến để bàn bạc với hai đây!”
Từ Trường Thanh và Từ Uyển Ngưng .
Hai cũng , đường ít dự định về tương lai.
Cũng tính thi triển tài năng, nên tên tuổi ở kinh thành.
lúc chuyện đại hôn của Đông Mai mới là cấp bách nhất.
“Mọi chuyện cứ đợi đại hôn của Đông Mai và Triệu tướng quân .”
“ , dục tốc bất đạt, mấy tháng chúng đều đợi, cũng kém hai ngày .”
Đang , Từ Uyển Ngưng đột nhiên nhớ điều gì, vội vàng hỏi Giang Thanh Nguyệt: “ , nhị ca ? Sao nãy ở nhà tỷ thấy ?”
Giang Thanh Nguyệt ngây một thoáng, đó bất lực mỉm : “Nhị ca Bắc Cương , nhất thời nửa khắc về , đại hôn của Đông Mai e rằng kịp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-393.html.]
Từ Uyển Ngưng chợt hiểu , đó gật đầu: “Thì là .”
Giang Thanh Nguyệt thấy nàng dường như lời , liền vội hỏi: “Muội tìm nhị ca chuyện gì ?”
Từ Uyển Ngưng lắc đầu: “Không , chỉ là giúp nhị ca cầm cố một đồ vật, tiền bạc vẫn cơ hội đưa cho , đưa tiền nhưng , liền tự ý mua cho một thanh chủy thủ.”
Nói đoạn, Từ Uyển Ngưng liền lấy chủy thủ .
“Ta cũng bình thường thích gì, thanh chủy thủ là do thợ rèn d.a.o nổi tiếng ở Kim Lăng , nên mới mua cái .”
Giang Thanh Nguyệt liếc một cái, liền gật đầu: “Cứ để ở chỗ , đợi nhị ca về hãy đích đưa cho , nhất định sẽ thích.”
Từ Uyển Ngưng cũng lập tức gật đầu đáp ứng: “Cũng .”
An trí xong Từ gia , Giang Thanh Nguyệt ngừng nghỉ lao việc chuẩn cho Đông Mai xuất giá.
Đêm đại hôn, Tống Đông Mai căng thẳng đến mức ngủ .
Thế nên ăn tối xong liền nũng mặt Tống Nghiên và Giang Thanh Nguyệt: “Tam tẩu, tối nay tỷ sang chỗ , ngủ cùng .”
Giang Thanh Nguyệt mím môi khẽ: “Sao ? Ngày mai tân nương , vui mừng đến ngủ ?”
Tống Đông Mai ngượng ngùng gật đầu: “Dù cũng là chuyện đại sự của đời , căng thẳng mà, vả ngày mai xuất giá , chỉ tối nay một đêm thôi cũng ?”
Lời Tống Đông Mai tuy với Giang Thanh Nguyệt, nhưng rõ ràng là Tống Nghiên .
Tống Nghiên bất lực liếc nàng một cái: “Yếu đuối.”
Giang Thanh Nguyệt bật : “Được , tối nay sẽ sang ngủ cùng Đông Mai, nếu qua tối nay, sẽ cơ hội ngủ cùng Đông Mai nhà chúng nữa .”
Thấy tam tẩu đồng ý, Tống Đông Mai liền vui mừng kéo nàng về phòng.
Trước khi , Ngô thị và đại tẩu Trương Tố Nương ngừng nháy mắt hiệu cho Giang Thanh Nguyệt.
Giang Thanh Nguyệt vô cùng khó hiểu.
Mãi đến khi Trương Tố Nương chạy tới thì thầm hai câu tai nàng, nàng mới bỗng nhiên sáng tỏ.
Trương Tố Nương xong lời thì thầm liền chuồn mất, chỉ để một Giang Thanh Nguyệt ngây .
Tống Đông Mai thấy khỏi tò mò hỏi: “Tam tẩu, đại tẩu nãy gì với tỷ , mà bí ẩn thế?”
Mặt Giang Thanh Nguyệt thoáng ửng hồng, vội ho nhẹ một tiếng : “Không gì, chỉ là dặn chúng tối nay ngủ sớm một chút, sáng mai còn dậy sớm.”
Tống Đông Mai lúc lòng đầy lo lắng về chuyện ngày mai, nên cũng để tâm.
Nàng “ồ” một tiếng tiếp tục về sân của .
“Tam tẩu, nhanh lên .”
Bước chân Giang Thanh Nguyệt khựng , đó nhấc chân lên: “Đến đây, đến đây!”
Ở triều đại , đừng là khai sáng từ nhỏ, nhiều cô nương nhà đến khi thành cũng động phòng là chuyện gì.
Thế nên thông thường trong nhà con gái sắp xuất giá, đêm thành , Nương hoặc đại tẩu sẽ chuyện với tân nương một chút.
Cũng là để tránh gả về nhà chồng trò .
Thế nên, đại tẩu nãy thì thầm với nàng căn bản là chuyện ngủ sớm, mà là nàng giúp giải thích cho Đông Mai chuyện nam nữ.
Nghĩ đến đây, Giang Thanh Nguyệt mới chợt bừng tỉnh.
Không trách bà mẫu và đại tẩu hai tối nay ăn cơm lúc nào cũng thấy đúng, đều bối rối, căng thẳng.
Bây giờ xem , chắc chắn là đang phân vân tối nay mở lời với Đông Mai thế nào.
Sau đó nàng sẽ sang ngủ cùng Đông Mai, hai chắc chắn thầm thở phào một trong lòng đúng ?
Vừa nghĩ đến nhiệm vụ rơi tay , Giang Thanh Nguyệt cũng lập tức căng thẳng.
Càng nên thế nào để uyển chuyển mà thô tục phổ cập kiến thức về chuyện đó cho Đông Mai vốn trải sự đời đây?