Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 402

Cập nhật lúc: 2025-09-25 04:09:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc bận rộn chuẩn mở cửa tiệm, kỳ thi mùa thu cũng cuối cùng đến ngày phát bảng.

Ngày công bố kết quả, đúng lúc hương hoa quế trong kinh thành nồng nàn nhất.

Sáng sớm, Giang Thanh Nguyệt đặc biệt một chiếc váy thêu màu đỏ lựu khá tươi tắn, để may mắn lan tỏa.

Mặc dù nàng vô cùng tin tưởng Tống Nghiên, nhưng đối với và việc quan tâm, vẫn khỏi vài phần mê tín.

Vốn dĩ hôm qua Tống Nghiên bàn bạc với , hôm nay phát bảng chỉ cần Thanh Nguyệt cùng đến xem là .

Thi đỗ , đợi hai xem xong trở về sẽ thông báo cho .

Thấy Tống Nghiên , còn tưởng vì áp lực quá lớn, lo lắng thứ hạng sẽ thấp, quá khoa trương.

Thế nên đều đồng ý.

" , thứ hạng quan trọng, bất kể , chỉ cần thể tham gia kỳ thi mùa xuân năm ."

"Ta tin A Nghiên nhất định sẽ tên bảng vàng."

Hai đồng ý bước khỏi cửa, còn lên xe ngựa thì Tống Đông Mai từ nhà bên cạnh chạy tới.

"Tam ca, tẩu tử, và Nguyên Minh cũng cùng hai ."

"Đến lúc đó hai dám xem, và Nguyên Minh sẽ chen lên phía giúp hai xem."

Thấy Đông Mai chen lên xe ngựa, Tống Nghiên đành kéo ngựa , cùng Triệu Nguyên Minh cưỡi ngựa .

Bốn còn đến cống viện, thấy từ xa ít học tử chen chúc kín mít cửa cống viện.

Tống Đông Mai hào hứng bước xuống xe ngựa, bộ chen đám đông.

Triệu Nguyên Minh thấy cũng vội vàng lật xuống ngựa đuổi theo: "Muội chậm thôi."

Giang Thanh Nguyệt và Tống Nghiên bất lực , cũng về phía bảng.

Thế nhưng, khi hai đến đám đông chật chội, đám đông vốn đang vây kín đột nhiên tự động tản .

Không chỉ , còn nhao nhao chằm chằm hai .

Giang Thanh Nguyệt đến khó hiểu, còn kịp hỏi, thấy .

"Tránh , tránh , Giải Nguyên đến !"

"Đây chính là đầu kỳ thi mùa thu ư?"

"Chẳng ? Tam thiếu gia nhà họ Tống ở kinh thành, ai mà chẳng ?"

"Sớm Tống gia công tử tài hoa hơn , ngay cả Tô đại nhân Lễ Bộ Thượng thư cũng xem trọng, ngờ thể một đoạt vị trí đầu bảng vàng."

Giang Thanh Nguyệt xong liền ngẩn , Tống Nghiên thật sự trúng Giải Nguyên ?!

Sáng sớm khỏi nhà hỏi , còn đáng thương nhỡ trượt thì nàng ?

Còn hại nàng an ủi cả buổi.

Nào ngờ nam nhân gian xảo đến thế.

Thế nhưng, đợi khi tận mắt thấy tên Tống Nghiên xuất hiện ở vị trí đầu bảng, Giang Thanh Nguyệt vẫn phấn khích đến mức chút choáng váng.

Đợi khi nàng nam nhân gian xảo , đó một vẻ vân đạm phong khinh.

"Nương tử đối với kết quả còn hài lòng ?"

Giang Thanh Nguyệt thầm liếc một cái: "Cũng tệ, tiếp tục cố gắng, nỗ lực hơn nữa."

Tống Nghiên gật đầu: "Được, vi phu nhất định sẽ cố gắng."

"..."

Hai xem bảng đùa giỡn, Triệu Nguyên Minh và Tống Đông Mai cũng kích động chen từ phía .

"Tam ca, trúng Giải Nguyên ! Ha ha ha ha ha."

"Tam ca lợi hại quá! Muội nhất định sẽ mà!"

Mọi thấy , cũng đều nhao nhao chắp tay chúc mừng Tống Nghiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-402.html.]

Tống Nghiên cũng lượt chắp tay đáp lễ.

Chưa kịp để mấy tìm cách chen ngoài, Tô đại nhân mà nhắc đến cũng đến hiện trường.

Gặp Tống Nghiên, Tô đại nhân vốn luôn thanh cao ngạo mạn cũng hiếm khi công khai hết lời khen ngợi.

"Ngươi quả thực chút tài năng thật sự, trách nào lúc ngươi tự tin đến thế dám từ chối quan, nhất định tự thi!"

Tống Nghiên chắp tay với ông : "Tô đại nhân quá khen ."

Tô đại nhân thấy kiêu căng nóng nảy, đỗi tán thưởng: "Tuy nhiên, mặc dù ngươi đoạt bảng đầu, nhưng kỳ thi mùa xuân năm sẽ là nơi hội tụ học tử khắp cả nước ở kinh thành cùng thi cử, trong đó cả các Giải Nguyên của các tỉnh, đạt thứ hạng cao là điều dễ dàng, ngươi chớ nên coi thường mà tự mãn."

Tống Nghiên khẽ gật đầu: "Vãn bối ghi nhớ trong lòng."

lúc , ai trong đám đông cất tiếng: "Vương gia công tử Vương Hồng Văn tên bảng vàng?"

"Trước đây chẳng nhất định sẽ đoạt bảng đầu ? Thật tiếc là lúc mặt, thật xem vẻ mặt sẽ thế nào."

"Trách nào sớm chạy về Kim Lăng, hóa đỗ, đây là sợ mất mặt chứ gì."

"Các ngươi chẳng lẽ ? Nghe đồn tận mắt thấy đêm hôm hối lộ chủ khảo, kết quả đuổi ngoài."

"Thì còn chuyện như "

Giang Thanh Nguyệt và Tống Nghiên đều là đầu tin , khi Tô đại nhân, thấy ông vẻ mặt thản nhiên, chút kinh ngạc.

Hiển nhiên là cũng .

Nghĩ đến đó, hai liền hiểu tất cả.

Tin Tống Nghiên trúng Giải Nguyên nhanh như mọc cánh bay khắp thành.

Đợi khi bốn về đến nhà, nhà đều tin, đang bận rộn chuẩn tiệc tối cùng chúc mừng.

Nhạc phụ nhạc mẫu nhà bên cạnh cũng đều vui, sớm cùng đến chúc mừng Tống Nghiên.

Đặc biệt là Cố Hạc Đình, hôm nay ở bên ngoài đuổi theo chúc mừng, tuy miệng vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, nhưng về đến nhà, khóe miệng ông từng hạ xuống.

Bữa tiệc gia đình tối đó, tuy đều là một nhà.

ba gia đình cộng thêm hai Từ gia, đông nghịt cả căn phòng.

Trước khi khai tiệc, A Triệt còn nhân lúc trời tối chạy đến.

Cầm theo quà, là đến chúc mừng sư phụ.

Vốn dĩ nhà đều nghĩ, cùng ăn một bữa cơm chúc mừng là xong chuyện.

Nào ngờ đến ngày hôm , ăn sáng xong đến thăm, hơn nữa đều mang theo lễ vật mừng.

Mọi cùng ứng phó cả buổi, đến cuối cùng, Tống Đại Xuyên cũng chịu nổi.

"Không , miệng đến cứng cả , môi lưỡi cũng khô khốc, những nhiều thế."

"Những thứ thể từ chối thì từ chối, thật sự từ chối thì tìm dịp khác trả cho ."

Tống Nghiên cũng khá bất lực, ứng phó .

Chỉ là sống một đời, những chuyện thấu rõ, định lãng phí thời gian và sức lực những chuyện .

Giang Thanh Nguyệt nhận sự kháng cự của , liền : "Thiếp một chủ ý khiến cho gặp mặt."

Tống Nghiên xong, quả nhiên lộ vẻ mong đợi: "Chủ ý gì?"

Giang Thanh Nguyệt mím môi khẽ: "Cách cũ thôi, sáng mai chúng thu dọn đồ đạc trang viên ở, cứ là đến trang viên ôn bài."

Cái gọi là "một chiêu ăn cả thiên hạ".

Mặc dù cách cũ một chút, nhưng thật sự là bách chiến bách thắng.

Chưa đợi Tống Nghiên gật đầu, Tống Đại Xuyên mở lời : "Khoai lang ở trang viên cũng nên thu hoạch chứ? Ngày mai sẽ đưa nương các ngươi cũng cùng trang viên ở vài ngày, giúp lo liệu việc, cái món miến khoai lang ai ngon hơn tay nghề của ."

Tống Đại Xuyên miệng là để giúp đỡ, chủ yếu vẫn là sợ ở nhà đối phó với những đó.

Giang Thanh Nguyệt và Tống Nghiên , vạch trần, mà sảng khoái đồng ý: "Cũng , thì cùng ."

Loading...