Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-09-25 07:25:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi thuốc sắc xong, Tống Hạ Giang liền đích sai bưng hai bát thuốc đến: “Tổ phụ tổ mẫu mau uống thuốc!”

Thuốc càng gần, mùi vị càng nồng.

Hai chỉ cảm thấy bụng cồn cào, nhưng thấy Tống Hạ Giang nghiêm nghị , cũng đành cắn răng nếm thử một ngụm.

“Oẹ, đây là thuốc gì? Đã hôi còn đắng đến thế?”

Tống Hạ Giang nheo mắt hai : “Lương dược khổ khẩu, nhị lão vẫn nên tranh thủ uống lúc nóng, nếu lát nữa nguội sẽ càng hôi hơn.”

Hai thấy mặt Tống Hạ Giang vẻ vui, đành nhắm mắt nuốt chửng hết bát thuốc đen sì.

Nào ngờ, thuốc bụng, mùi vị liền xộc thẳng lên thiên linh cái.

Hai nhất thời nhịn , ào một tiếng, nôn hết.

Tống Hạ Giang mắt nhanh tay lẹ, vội vàng kéo Từ Uyển Ngưng nhanh chóng lùi vài bước, may mắn thoát khỏi một kiếp.

những khác trong phòng thì may mắn như .

Không chỉ dính đầy thuốc thang, mà giường đất cũng văng tứ tung.

Tống Hạ Giang vẫn ý định bỏ qua cho hai , liền sai nấu tiếp: “Nấu nhiều ! Phòng khi còn nôn nữa!”

“Chư vị thúc bá thẩm nương, còn phiền các tự hầu hạ tổ phụ tổ mẫu y phục. Ta dẫn Uyển Ngưng trông sắc thuốc.”

Người nhà họ Từ , nhưng ai dám từ chối.

Đành nín chịu mùi hôi thối dọn dẹp và đổi bộ trong nhà.

Sau đó trở về quần áo.

Nào ngờ, mùi vị cứ như ướp , dù lau rửa thế nào cũng sạch.

Đợi gà bay chó chạy dọn dẹp xong xuôi, Tống Hạ Giang sai bưng bát thuốc sắc .

“Tổ phụ tổ mẫu, xin hãy uống chậm thôi.”

Mọi hít một ngụm khí lạnh: “Cha, nương, các đừng nôn nữa nhé.”

Hai vị lão nhân sắc mặt vàng như nghệ, nôn đến mật xanh mật vàng cũng sắp .

Thấy thái độ của Tống Hạ Giang như , cũng dần hồn, xem hôm nay thuốc uống cũng uống.

Liền nén chịu buồn nôn, từ từ từng ngụm nhỏ uống hết thang thuốc.

Trong quá trình đó ăn mấy viên mứt quả mới thể nén cơn nôn.

Thấy hai uống thuốc xong, Tống Hạ Giang mới tiếp tục mở lời: “Thấy tổ phụ tổ mẫu uống thuốc, và Uyển Ngưng cũng yên tâm . Ngày mai chúng sẽ qua hầu hạ tổ phụ tổ mẫu uống thuốc.”

Hai , vội vàng xua tay: “Không , cần ! Các công vụ bận rộn, cần đặc biệt đến nữa !”

Tống Hạ Giang tặc lưỡi: “Sao thể ? Nếu truyền ngoài, e rằng khác sẽ và Uyển Ngưng bất hiếu mất.”

“Sẽ , sẽ , tuyệt đối sẽ , ai dám các bất hiếu .”

“Thật ư? Nếu , và Uyển Ngưng sẽ đến nữa. Tổ phụ tổ mẫu giữ gìn sức khỏe , đợi uống hết thuốc thang , sẽ sai đưa đến.”

Hai xong, liền thở phào một .

Vội vàng gọi tiễn khách.

Tống Hạ Giang Từ Uyển Ngưng, kéo nàng chuẩn rời khỏi Từ gia.

Trước khi cửa, y còn cố ý dặn dò phụ mẫu của Từ Uyển Ngưng: “À đúng , quên với tổ phụ tổ mẫu. Sau khi uống thuốc của danh y đó, e rằng sẽ nặng ba đến năm ngày, nhưng các cần lo lắng, đó là đang thanh tràng bài độc đó.”

Nói đoạn, y liền nghênh ngang rời .

Phụ mẫu của Từ Uyển Ngưng , cũng lời là thật giả, vội vàng bước nhanh trở về sân viện của lão nhân.

chân mới bước , liền thấy tiếng lạch bạch từ trong phòng truyền .

Ngay đó, tiếng tổ phụ lầm bầm chửi rủa cũng vọng : “Sau các ai cũng đừng hòng đánh chủ ý đến bọn chúng nữa, đây là hành hạ c.h.ế.t cái già xương cốt của mà.”

Hai vốn dĩ thể còn khỏe mạnh, vẫn luôn bệnh tật gì.

Kết quả uống bát thuốc , chạy nhà xí suốt ba ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-463.html.]

Lần là thật sự liệt giường .

Chuyện xảy ở Từ gia, ai dám ngoài.

Phan gia từ ngóng tin tức, như sợ Tống Hạ Giang cũng tìm đến gây phiền phức, đêm đó liền vội vàng bỏ trốn khỏi Cô Tô.

Một đường hướng Bắc trốn .

Sau khi nghỉ ngơi vài ngày ở Cô Tô, đoàn tuần du phương Nam liền tiếp tục khởi hành.

Có lẽ vì thời gian ở Cô Tô quá an nhàn, khi lên thuyền, tinh thần đều , ai nấy đều thần thái rạng rỡ.

Giang Thanh Nguyệt và Từ Uyển Ngưng đều là đầu tiên đến Hàng Thành, trong lòng khỏi kích động khôn xiết.

Từ chỉ mức độ giàu của Hàng Thành kém gì Cô Tô, trong thành nhiều thế gia đại tộc giàu nứt đố đổ vách.

Trong đó thiếu những thế gia đời đời thương nghiệp, hiển hách mấy trăm năm.

Hơn nữa, đây khi phương Bắc hạn hán, nơi đây cũng là một trong ít những nơi ảnh hưởng, ngay cả khói lửa chiến tranh đó cũng hầu như lan tới.

Mọi đầy mong đợi xuống thuyền, thành mà những thế gia đại tộc lượt đích đến nghênh đón.

Trong đó còn ít là quan viên địa phương.

Cảnh tượng xa hoa đến mức Kim Lăng và Cô Tô đều thể sánh bằng.

Trong thành Hàng Thành lớn lắm, nhưng dân cư đông đúc, khắp nơi buôn bán tấp nập, đường vai kề vai, chen chúc , vô cùng náo nhiệt.

Mấy đại thế gia đều vô cùng nhiệt tình, tranh giành giành cơ hội tiếp đãi.

, Hoàng thượng cũng trái với thường lệ, trực tiếp chọn Nghiêm gia, gia tộc nổi danh lẫy lừng nhất địa phương.

Ngay đó, đoàn tuần du phương Nam liền theo ngự giá cùng khởi hành đến Nghiêm gia Hoa viên bên bờ Tây Tử Hồ.

Vừa bước Nghiêm gia Hoa viên, Giang Thanh Nguyệt liền cảm thấy như đang lạc Đại Quan Viên.

Trong vườn hoa nở rực rỡ như gấm, giả sơn rừng đá trùng điệp, đình đài lầu gác cao vút, khắp nơi chạm trổ xà ngang, vẽ vời cột cái, ngay cả mái hiên cong cũng dùng ngói lưu ly.

Tuy là phủ trăm năm tuổi, nhưng tinh xảo hơn hoàng cung ít.

Giang Thanh Nguyệt nén sự kinh ngạc trong lòng, nhanh chóng theo hầu Nghiêm gia đến sân viện phân cho các nàng.

Để tiện bề, Giang Thanh Nguyệt vẫn chọn ở cùng một sân viện với nhị tẩu Từ Uyển Ngưng.

Như cũng tiện chiếu cố.

Đồ đạc mới đặt xuống bao lâu, Tống Nghiên và Tống Hạ Giang gọi đến tiền viện, là Nghiêm gia gia chủ đang thiết yến chiêu đãi.

Giang Thanh Nguyệt thích những buổi yến tiệc trang trọng đó, liền tìm một lý do để ở cùng Từ Uyển Ngưng thu dọn đồ đạc và trông nom con cái.

Dự định buổi tối sẽ tùy tiện tự chút đồ ăn trong sân viện nhỏ.

Đợi ăn xong sẽ dẫn các con dạo trong sân, còn Tây Tử Hồ, đợi Tống Nghiên và nhị ca xử lý xong chính sự xem cũng muộn.

Cứ tưởng sân viện các nàng ở là bình thường , nào ngờ dạo một vòng, mấy vẫn mệt mỏi ít.

Ngay cả ba đứa trẻ suốt ngày chạy nhảy mệt, lúc cũng ủ rũ.

Giang Thanh Nguyệt thấy liền vội vàng đưa các con về, định tắm rửa cho chúng để chúng ngủ .

Đợi các con ngủ say, Giang Thanh Nguyệt tiếng ca múa mơ hồ vọng từ tiền viện, nhưng nàng tỉnh táo chút buồn ngủ.

Đang cẩn thận thu dọn những vật dụng mang theo bên , thì thấy động tĩnh Tống Nghiên trở về.

Mùi rượu nồng nặc xộc thẳng mũi khiến Giang Thanh Nguyệt kìm nhíu mày: “Uống rượu ư?”

Tống Nghiên vội vàng đưa tay áo cho nàng xem, đó dùng tay vắt ít nước từ trong đó: “Ta uống, tất cả đều ở đây .”

Giang Thanh Nguyệt khinh thường liếc y một cái: “Mau tắm rửa .”

Nói đoạn, y đầy thâm ý: “Ta thấy phía tiếng ca múa truyền đến, vị Nghiêm gia gia chủ vì chiêu đãi các , quả là ít hao tâm tổn trí nha.”

Tống Nghiên bất lực gật đầu: “Quả đúng là như . May mà và nhị ca đỡ cho , chúng mới thoát một kiếp. Những khác mang theo gia quyến đều nhét , ngay cả phía Hoàng thượng cũng”

Giang Thanh Nguyệt trong lòng giật : “Nghiêm gia rốt cuộc lai lịch gì, dám ngay mặt Hoàng hậu nương nương mà nhét cho Hoàng thượng?”

Loading...