Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-09-23 13:33:24
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Đô phủ quả thật , nơi rộng rãi sạch sẽ, điều kiện sống cũng ưu việt, nhưng so với đó nàng luôn cảm thấy Thanh Hà trấn thêm khí vị nhân gian hơn một chút.

Lại đến Từ phủ , khí thế hùng vĩ phú lệ đường hoàng, mặt đều hơn tiểu viện tồi tàn của nàng nhiều, đúng hơn là gì để so sánh.

Ngay cả việc ăn uống tắm rửa cũng nha đến giúp đỡ.

nàng cố tình cảm thấy ấm áp và chắc chắn bằng tiểu viện của .

Ngay cả chiếc giường lớn và mềm mại cũng thoải mái bằng nửa chiếc giường của nàng.

Giang Thanh Nguyệt thầm mắng đúng là lợn rừng ăn nổi cám mịn, lẳng lặng trằn trọc trở giường.

Vừa nghĩ xem Tống Nghiên trở về sẽ thế nào với nhà, lo lắng phản ứng của .

Đặc biệt là Tống Đông Mai, cũng sẽ phản ứng ?

Suy tính , trong lòng Giang Thanh Nguyệt càng thêm phiền muộn, liền dứt khoát hạ rèm giường, hình chợt lóe gian ngủ .

Ngày hôm .

Từ Vãn Ngưng sáng sớm sai nha mang đến bữa sáng, tự cùng Giang Thanh Nguyệt ăn.

"Hôm qua trở về một lòng lo lắng cho lô xà phòng , sợ kẻ hạ nhân hỏng, nên đích chạy đến kho giám sát bọn họ cất giữ. Đêm qua ngủ ngon ?"

Giang Thanh Nguyệt lời cảm ơn, "Rất , cảm ơn Vãn Ngưng tỷ chiêu đãi, tỷ cứ việc của , thực sự cần quản ."

Từ Vãn Ngưng thấy nàng trách cứ, liền yên tâm, "Hôm nay thời gian của thu xếp xong cả , lát nữa sẽ dẫn dạo phố."

Ăn xong bữa, hai liền cùng khỏi Từ phủ về phía phố.

Từ Vãn Ngưng nàng tìm tiệm, nên đường hết sức giới thiệu tình hình các tiệm dọc phố cho nàng.

Giang Thanh Nguyệt dạo một vòng, tuy cảm thấy các tiệm dọc phố đều .

, đều xung động hỏi giá.

"Vãn Ngưng tỷ, chúng cũng dạo một lúc , là đến Ngưng Hương Các xem thử ?"

Từ Vãn Ngưng tức thì dẫn nàng cùng .

Ngưng Hương Các tọa lạc tại nơi phồn hoa của Giang Đô phủ, vị trí giao thông thuận tiện, tiệm cũng lớn hơn ở Thanh Hà trấn vài .

Trong tiệm hai tầng, tầng một là các quầy son phấn, tầng hai là phòng và phòng rửa mặt.

Dùng để cho khách rửa mặt, thử đồ và nghỉ ngơi.

Giang Thanh Nguyệt một vòng lên xuống hai tầng, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc và tán thán.

Vừa lúc nàng xuống định uống , một tiểu nha bên cạnh Từ Uyển Ngưng chợt vội vã chạy lên lầu,

“Giang tiểu thư, lầu tìm.”

Giang Thanh Nguyệt đưa chén lên môi, chợt tìm, liền ngẩn trong chốc lát.

Ở Giang Đô phủ, nàng chỉ quen hai Từ Uyển Ngưng và Từ Trường Thanh, lúc ai thể tìm nàng?

Trong lòng Giang Thanh Nguyệt chợt lóe lên một ý niệm, khoảnh khắc , chính nàng cũng ý niệm giật .

Trong lúc suy nghĩ, Giang Thanh Nguyệt bước nhanh xuống lầu, đợi khi khỏi đại môn thấy bóng lưng , tim nàng chợt hẫng một nhịp.

“Tống Nghiên? Sao tới đây?”

Nghe thấy thanh âm quen thuộc, Tống Nghiên liền .

Thấy nàng vẫn bình an vô sự, trong lòng y thở phào nhẹ nhõm.

“Ta tiện việc qua đây, sẵn ghé xem nàng ở đây ?”

Giang Thanh Nguyệt kinh ngạc, “Đi việc? Tiện đường?”

Tống Nghiên khẽ ho một tiếng, mím môi, “Ừm, khi nào nàng xong việc?”

“Sao ? Chẳng lẽ trong nhà chuyện gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-88.html.]

“Không , nương bên ngoài loạn lạc, bảo đến đón nàng về cùng.”

Giang Thanh Nguyệt chợt hiểu , xem y đến việc là giả, mà là Ngô thị bảo y đến đón nàng về ư?

“Ta còn hai ngày nữa, đợi đến ngày Tết Trung Thu xong việc mới thể về.”

Tống Nghiên 'ừm' một tiếng đầy thản nhiên, “Ta cũng cần đợi hai ngày nữa, đến lúc đó chúng cùng về nhà nhé? Người nhà vẫn đang chờ chúng về đoàn viên đón Trung Thu.”

“Nương nàng xa thế vẫn luôn yên tâm, Đông Mai cũng mấy trận .”

Giang Thanh Nguyệt xong, lập tức mềm lòng, “Được, đợi đến sáng hôm đó xong việc chúng sẽ về.”

Thấy nàng đồng ý, Tống Nghiên khẽ cong khóe môi, “Vậy việc , đợi chạng vạng sẽ đến đón nàng.”

“Đón ư?”

“Cứ ở mãi nhà khác cũng , nàng cùng đến khách điếm ở nhé?”

Sợ nàng đồng ý, Tống Nghiên xong liền bổ sung ngay một câu, “Ta chuyện với nàng.”

Giang Thanh Nguyệt căng thẳng y một thoáng, lập tức hiểu y điều gì.

Sau chuyện , gặp nữa, nàng thể xác định đàn ông mắt chính là kẻ trọng sinh .

Mặc dù lúc y đang mặc trường sam màu khói, dáng vẻ thư sinh ôn nhu nho nhã, nhưng hình dáng hôm qua in sâu tâm trí nàng.

Sẽ nhận nhầm nữa.

Chẳng qua, giờ phút bất ngờ gặp , nàng hề căng thẳng và lo lắng như tưởng tượng, ngược còn cảm thấy một chút mừng rỡ khi 'đoàn tụ'.

Thấy y đề nghị tối đến đón, Giang Thanh Nguyệt nghĩ một lát đồng ý.

“Được, nhưng chạng vạng về Từ phủ lấy hành lý , đến đó tìm nhé!”

Tống Nghiên 'ừm' một tiếng, “Ta .”

Nói xong, y nàng thật sâu một cái, sải bước rời khỏi Ngưng Hương Các.

Đợi Giang Thanh Nguyệt trở lầu, Từ Uyển Ngưng bày vẻ mặt 'nghiêm túc', “Thanh Nguyệt , giờ nghi ngờ những lời với đây đều là lừa dối, hai các thế nào giống hòa ly ?”

Giang Thanh Nguyệt ngượng nghịu giật giật khóe môi, “Chàng việc đến Giang Đô phủ, tiện ghé xem ở đây .”

Từ Uyển Ngưng bất lực, “Y thế, liền tin thế ?”

Giang Thanh Nguyệt, “…”

Nàng quả thực tin, nhưng cũng nên giải thích thế nào với Từ Uyển Ngưng.

Từ Uyển Ngưng lập tức bày vẻ mặt ‘ hiểu ’, “Thôi , chuyện vợ chồng hai sẽ nhúng tay , vốn dĩ còn định lôi nhập hội ở Giang Đô phủ, giờ xem là tuyệt đối thể .”

Giang Thanh Nguyệt, “Sao như ?”

“Muội , lẽ chính cũng nhận , sáng nay chúng dạo nhiều cửa hàng như cũng vui vẻ đến thế, nhưng từ khi gặp phu quân nhà xong, cứ như biến thành một khác , mặt luôn nở nụ .”

Giang Thanh Nguyệt: Rõ ràng đến thế ?

Mặc dù miệng thừa nhận, nhưng trong thâm tâm Giang Thanh Nguyệt cũng mơ hồ cảm thấy hình như gì đó .

Chỉ là… vô cớ mong đợi thời gian thể trôi nhanh hơn một chút.

Có lẽ là vì nàng nóng lòng rốt cuộc y sẽ điều gì chăng?

Buổi chiều khi cùng Từ Uyển Ngưng về Từ phủ, Từ Trường Thanh còn đặc biệt đến mời hai cùng Đa Vị Lâu dùng bữa, Giang Thanh Nguyệt nghĩ ngợi gì liền uyển chuyển từ chối.

Vốn tưởng y chuyện gì, chắc chắn sẽ đến sớm, nào ngờ mãi đến bữa tối vẫn thấy bóng dáng .

Mặc dù biểu hiện ngoài, nhưng Giang Thanh Nguyệt chút lo lắng, y một ở nơi xa lạ , gặp chuyện gì ?

Mắt thấy cả Từ phủ đều sắp bắt đầu dùng bữa tối, lời mời nhiệt thành, Giang Thanh Nguyệt cũng đành cùng Từ Uyển Ngưng dùng bữa tối.

Nào ngờ bữa cơm mới ăn một nửa, bên ngoài đến báo, một vị công tử họ Tống đến tìm nương tử của .

Trong lòng Giang Thanh Nguyệt khẽ thả lỏng, từ từ vịn bàn dậy, “Uyển Ngưng tỷ, đa tạ khoản đãi, xin phép nhé?”

Loading...